Khí Trùng Tinh Hà

Chương 243 :

Ngày đăng: 15:00 18/04/20


Sau khi đạt được đầu Bạch Điêu đó, điều vướng mắc cuối cùng của Tần Vô Song cũng đã được giải quyết. Có đầu Bạch Điêu này, trong lúc hắn học tập Thú Ngữ Đồ Lục, cũng có được một vị danh sư chỉ điểm. Còn thời gian hai ngày nghỉ ngơi, Tần Vô Song một mặt điều chỉnh trạng thái, một mặt lập kế hoạch cho những hành động lần này.

Thời gian còn thừa, hắn liền dùng để học tập một chút thú ngữ. Có được một ông thầy lý tưởng, Tần Vô Song đối với việc học tập thú ngữ sinh ra rất nhiều hứng thú.

Tần Vô Song cảm thấy đây là một môn kỹ năng vô cùng thực dụng. Nếu có thể đem nội dung trong Thú Ngữ Đồ Lục nắm vững vậy thì không biết sẽ có ưu thế hơn kẻ khác biết bao nhiêu.

Hai ngày nghỉ ngơi hồi phục, chớp mắt đã qua. Sớm mồng ba tết, mười gã đại đệ tử liền tề tựu một đường, nghe lời dặn dò sau cùng của Đại Điện chủ.

Đại Điện chủ khẩu khí ngưng trọng:

- Những lời nói dư thừa, ta cũng không nói rườm rà. Chỉ chúc nhiệm vụ lần này của các ngươi mã đáo thành công.

Truân Trung Trì cũng nói theo:

- Bất luận thế nào cũng không thể để mất mặt Tinh La Điện, càng không thể làm tổn hại thanh danh của Đế quốc Đại La. Quy củ của Đại lục Thiên Huyền ta là như thế, bảo vệ quốc thổ, tuyệt không thể chùn tay. Nếu có kẻ nào đó xâm lấn lãnh thổ chúng ta thì phải chiến đấu tới cùng. Bích Phù Sơn kia nếu như đã là lãnh thổ của Đế quốc Đại La chúng ta, những quốc gia khác nếu như dám xâm phạm, ngoại trừ nhanh chóng biến khỏi nơi đây thì không còn lựa chọn nào khác!

Trên vấn đề này, ý kiến của năm Đại Điện chủ đúng là đều đồng tâm nhất trí phi thường. Bất luận là ganh đua trong nội bộ thế nào, lúc đối ngoại, mọi người đều đoàn kết một lòng, cùng nhau đối ngoại.

Đại Điện chủ gật gật đầu nhìn đám người Tần Vô Song, hỏi:

- Các ngươi còn điều gì nghi vấn không?

Những gã đệ tử này nét mặt đều rất dứt khoát, hiển nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy lúc có thể tiến đến Bích Phù Sơn.

Tần Vô Song lại nói:

- Đại Điện chủ, đệ tử cho rằng, nếu như đã muốn điều tra triệt để, vậy thì tốt nhất vẫn là âm thầm hành sự, nếu hành sự thuận lợi lại còn có thể tránh khỏi đả thảo kinh xà.

Đại Điện chủ Trác Bất Đàn gật gật đầu:

- Ừm, nên như vậy. Tần Vô Song, ngươi đã là Đội trưởng, trong lòng đã có kế hoạch hành động gì chăng?
Nhưng Bích Phù Sơn ở trên phương diện lịch sử, vẫn luôn luôn đều trong bản đồ của Ba Thục Quốc, lệ thuộc vào lãnh thổ của Đế quốc Đại La. Mối quan hệ giữa Đế quốc Thiên Trì với Đế quốc Đại La từ trước đến giờ vẫn đều không thể nào hòa thuận.

Bởi vậy đối với việc bên trong của Bích Phù Sơn luôn luôn đều có ngấm ngầm ẩn chứa một mồi lửa. Tuy rằng mâu thuẫn không bùng nổ kịch liệt nhưng vấn đề sở hữu Bích Phù Sơn, luôn luôn là một trận đại chiến nước bọt.

Hai đầu của Bích Phù Sơn, chính xác trên ý nghĩa thì đều không thuộc trên lãnh thổ của Đế Quốc nào cả, mà đều là thuộc lãnh thổ các Công quốc.

Nhưng nguyên do bởi vì Bích Phù Sơn sản lượng dược liệu quý vô cùng nhiều, cho nên giá trị của Bích Phù Sơn này cũng như thế mà tăng lên. Sự tranh đoạt diễn ra cũng càng ác liệt hơn.

Tần Vô Song biết, vấn đề quyền sở hữu này từ trước tới nay đều là bên nào cũng cho là mình nói phải, ông nói ông có lý, bà hô bà có lý.

Nhưng Bích Phù Sơn một khi đã mấy trăm năm nay, luôn luôn là lãnh địa của Ba Thục Quốc, vậy thì không hề nghi vấn, về vấn đề chủ quyền tự nhiên là thuộc Đế quốc Đại La. Đám người bên Đế quốc Thiên Trì thì lại tham lam đỏ mắt, liền nổi lên dụng tâm chiếm đoạt, lòng lang dạ thú của bọn chúng hiển nhiên là có thể thấy rõ.

Tần Vô Song đối với Đế quốc Thiên Trì cũng không có gì lạ lẫm. Hồi trước sau khi hắn giết chết Lệ Vô Kỵ, liền có một gã mật thám của Đế quốc Thiên Trì, rõ ràng là tới muốn phá hoại nền tảng của Tần gia. Nếu không phải là Tần Vô Song hắn làm người có nguyên tắc thì chỉ sợ sớm bị vinh hoa phú quý của Đế quốc Thiên Trì thu hút lâu rồi.

Cũng may Tần Vô Song không có mê muội, đối với vinh hoa phú quý của thế tục cũng không có nhiều hứng thú, dùng lời nghiêm khắc cự tuyệt gã kia của Đế quốc Thiên Trì.

- Sư tỷ và nhị vị sư huynh, đường này của chúng ta tốt nhất vẫn là âm thầm hành động, không nên triển lộ khí tức Tiên Thiên. Đế quốc Thiên Trì ở Đế quốc Đại La của ta cũng bố trí không ít cơ sở ngầm. Chúng ta nếu quá khoa trương thì chỉ sợ sẽ bị những cơ sở ngầm này để mắt đến, từ đó ảnh hưởng đến kế hoạch.

Tần Vô Song nhớ tới gã mật thám của Đế quốc Thiên Trì, vẫn là có chút âm thầm lo lắng. Sự tồn tại của loại tổ chức này, đối với sự tồn tại của Đế quốc Đại La, hiển nhiên là một mối uy hiếp lớn.

Nếu tin tức về nhiệm vụ của đám Tần Vô Song bọn họ bị đám mật thám kia đánh hơi được thì rất có khả năng kế hoạch của bọn họ không chỉ là thất bại mà còn có thể bị đối phương đoán trúng đường đi nước bước, ắt gặp phải mai phục.

Bởi vậy lần hành động này của Tần Vô Song là đặc biệt vô cùng cẩn thận.

Bốn người hóa trang thành những đệ tử hái thuốc bình thường, cưỡi ngựa rất nhanh tiến về trấn Tử Vân.