Khí Trùng Tinh Hà

Chương 283 :

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Lý Bố Y nửa cười nửa không nói:

- Hay cho câu mệnh ta do ta quyết định chứ không phải do ông trời. Nhưng ta thấy các hạ khí vũ hiên ngang, không đoán mệnh một chút thì thật sự đáng tiếc. Tại hạ thần toán vô địch, biết chuyện của trời đất. Hôm trước ở Ngân Diệp Quốc cũng đã bị một người từ chối không nghe lời ta, các hạ biết hắn gặp phải hậu quả gì không?

Tần Vô Song giật mình, trầm giọng nói:

- Hậu quả gì?

Lý Bố Y chỉ vào tờ cáo thị phía trước nói:

- Hắn không nghe ta lời khuyên của ta, nay đã bị Đế quốc Thiên Trì truy nã rồi. Ngươi nói xem, không nghe thánh nhân hại tại thân, câu này có sai không chứ?

Tần Vô Song không biết Lý Bố Y vô ý nói ra hay có ý gì, mặt hắn không chút biểu cảm nói:

- Chuyện của người khác không liên quan đến ta. Ta còn có việc, cáo từ!

Lý Bố Y cười hắc hắc:

- Xin dừng bước, ta có câu này muốn nhờ huynh đài giải thích xem nên hiểu thế nào mới đúng!

- Câu gì?

Tần Vô Song bất lực.

- Có câu là trở mặt không nhận người quen!

Lý Bố Y cười:

- Câu này nói ra thì không khó hiểu, nhưng dùng vào lúc này hình như rất xác đáng. Huynh đài liệu có phải cũng gọi là trở mặt không nhận người quen không?

Rồi hắn hạ giọng cười gian:

- Hoặc có thể nói là huynh đài đổi mặt không nhận người quen?

Lời vừa nói ra khiến Tần Vô Song kinh ngạc, còn Lý Bố Y vẫn bộ dạng nhởn nhơ tự đắc, tươi cười nói:

- Lại lên cơn nghiện rượu rồi. Nếu ai đó không mời ta uống vài chén, ta lên cơn là khó tránh ăn nói lung tung lắm đó…

Lúc này Tần Vô Song biết Lý Bố Y hắn giả ngây ngô, chắc chắn là cao nhân tiền bối, hắn thở dài bất lực:

- Vài chén rượu có bịt được miệng ngươi không?
- Người mà Thiên Cơ Tông truy nã chính là đồng môn của các con!

- Đồng môn?

Vi Dực và Triệu Mục Chi cùng lúc kêu lên. Còn Chu Phù đầy nhìn Trác Bất Đàn đầy vẻ mơ hồ.

Lần này lại là Triệu Mục Chi phản ứng đầu tiên. Vì trận chiến ở Bách Chiến Sơn hắn bỗng có cảm giác kỳ lạ, lần này nghĩ lại buột miệng nói:

- Lẽ nào là Tần Vô Song sư đệ?

- Tần Vô Song?

Những người khác đều há hốc miệng:

- Sao có thể là Tần sư đệ, không phải là…

Giọng Chu Phù run run, ánh mắt đầy kích động và chờ đợi nhìn Truân Trung Trì.

Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đều gật đầu. Trác Bất Đàn nói:

- Tần Vô Song ở trận chiến Bích Phù Sơn không chết mà được Trưởng lão Thiên Cơ Tông đánh rơi vào Truyền Tống Trận, đưa nó quay về cố hương. Nửa năm nay nó ở Bách Việt Quốc đợi cơ hội vùng dậy. Mà cuộc Đại hội So tài Đông Tam quốc lần này chính là võ đài tốt nhất cho nó vùng dậy!

Trừ Truân Trung Trì mỉm cười ra, những người khác đều đờ đẫn một lúc lâu không nói được gì. Triệu Mục Chi lầm bầm:

- Chả trách, chả trách! Tần sư đệ à, không ngờ đệ lại cứu mạng ta lần nữa…

Chu Phù mừng đến bật khóc:

- Sư phụ, Đại Điện chủ nói thật chứ?

Truân Trung Trì thở dài:

- Đúng đấy! Nếu không phải Tần Vô Song chưa chết, hôm đó ở Vương phủ Tần gia sao ta có thể tha cho bọn khốn Tây Sở Quốc và Đại Ngô Quốc chứ?

Vi Dực cũng mừng hơn mong đợi:

- Tần sư đệ chưa chết, thật tốt quá!