Khí Trùng Tinh Hà
Chương 308 : Sự giận dữ và nỗi phiền não của sư phụ
Ngày đăng: 15:01 18/04/20
Đưa Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh đi quanh một vòng, Tần Vô Song thận trọng dặn dò:
- Sơn động này giờ đã là cơ mật của Tần gia, trừ ba người chúng ta ra bất cứ ai cũng không được biết bí mật về sơn động này.
Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh gật đầu, họ đương nhiên hiểu về điều lợi điều hại. Loại bí mật này đương nhiên càng ít người biết càng tốt.
Tại khu vực trung tâm của sơn động, Đạt Hề Minh nhìn thấy một tảng đá xanh lớn thì kinh ngạc:
- Vô Song, đệ xem tạo hình của tảng đá này xem, thật kỳ lạ, nhìn giống như một con hổ đang nằm vậy. Thợ điêu khắc giỏi nhất thiên hạ e là cũng không thể làm được sinh động, tinh xảo thế này!
Tần Vô Song thầm cười khổ, đó đâu phải điêu khắc đá, nó vốn là một con linh thú, nhưng lại bị Thạch Hóa Thuật là cho thành ra thế này thôi.
Đương nhiên, với Đạt Hề Minh không rõ sự tình thì sự kinh ngạc này cũng không có gì lạ, dù sao nhìn cũng có phần cổ quái.
Tần Vô Song cũng không giải thích, hắn đương nhiên tạm thời sẽ không nói hết bí mật của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Mà Tần Vô Song hắn cũng đã hấp thụ hết phần linh lực tẩy lễ ở Đệ nhất hoàn và Đệ nhị hoàn rồi. Không có phần linh lực đó người khác đương nhiên không thể khởi động được trận pháp Đệ tam hoàn, càng không thể hình thành sự trao đổi linh lực.
Vì thế Tần Vô Song cũng không cần phải lo lắng gì. Chỉ là, căn thạch thất này ít nhiều cũng có phần cổ quái, hắn cũng không muốn phụ thân và tỷ phu động chạm linh tinh. Hắn nói:
- Phụ thân, gian thạch thất này có phần kỳ quái, mọi người bình thường nếu vào sơn động đừng một mình vào đây để tránh bị tổn thương bởi các cơ quan chưa biết. Những nơi khác con đã đi xem, mọi người đều có thể vào. Gian thạch thất này có thời gian thì phong tỏa nó lại, đợi lần sau con về rồi khám phá sau.
Tần Vô Song lúc này đương nhiên đã là nòng cốt của Vương phủ, hắn đã nói vậy thì Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh đương nhiên không có gì phải nghi ngờ, đều gật đầu làm theo như vậy. Đi loanh quanh một vòng rồi tất cả trở về đường cũ.
Tần Vô Song ở lại Vương phủ thêm mấy ngày. Hôm đó tìm gặp riêng và đưa cho Đạt Hề Minh một viên Cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan.
- Tỷ phu, uống viên đan dược này vào đảm bảo trong vòng một năm huynh sẽ đột phá cảnh giới Tiên Thiên. Sau khi uống, huynh ngày đêm dụng công tu luyện, sẽ thấy hiệu quả của nó. Hi vọng lần sau đệ về, Vương phủ Tần gia chúng ta sẽ có thêm một Tiên Thiên cường giả!
Đạt Hề Minh mừng rỡ:
Tần Vô Song hít vào một hơi lạnh.
- Đúng thế, chỉ Cửu Cung Phái thôi đó. Hơn nữa, Đế quốc Xích Long cũng có rất nhiều các tông phái khác nữa. Tuy không bằng Cửu Cung Phái nhưng Cao Linh võ giả cũng có không ít. Cao Linh võ giả của cả Đế quốc Xích Long có lẽ phải đến hai mươi người.
Khẩu khí của Truân Trung Trì có chút không cam tâm, nhưng cũng có chút bất lực. Đối diện với thực lực mạnh mẽ của Đế quốc Xích Long, dù ba nước phía Đông có hợp lại cũng vẫn còn khoảng cách không nhỏ, huống hồ Đế quốc Thiên Trì còn định bày trò.
Tần Vô Song trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
- Sư phụ, Cửu Cung Phái có ba Linh Võ Đại viên mãn, đấy là chưa gồm Chiến linh thú cấp Linh Võ Đại viên mãn phải không?
Truân Trung Trì lắc đầu cười khổ:
- Chiến linh thú Linh Võ Đại viên mãn? Đế quốc Xích Long không có. Có lẽ chẳng có quốc gia nào của nhân loại có cả!
- Tại sao vậy?
Tần Vô Song hỏi.
- Như con biết đấy, sức chiến đấu của linh thú bình thường yếu hơn nhân loại cùng cấp bậc một chút, trừ một số các Chiến linh thú mạnh hơn cao thủ nhân loại cùng cấp. Nhưng thường thì Chiến linh thú khi đến cấp Cao Linh Võ Cảnh thì rất khó thăng cấp nữa. Một khi có được một con linh thú Linh Võ Đại viên mãn thì có thể xem thường đa số Linh Võ Đại viên mãn nhân loại khác rồi!
Tần Vô Song nghe mà vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.