Khí Trùng Tinh Hà

Chương 328 :

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Thiệu Bách Long nói với Tần Vô Song:

- Nếu tiên sinh không chê có thể ở lại đây vài ngày, chi phí sẽ do Thiệu mỗ chi hết, tiên sinh thấy sao?

Tần Vô Song chú ý tên thanh niên họ Triệu kia, bèn trả lời:

- Nếu ta ở lại sẽ nói với Thiệu môn chủ sau, được chứ? Tiêu Quản, ngươi theo Thiệu môn chủ về Thiết Phiến Môn trước đi.

Tiêu Quản cung kính nói:

- Được, Tiêu Quản mỗi ngày đều đợi tiên sinh quay lại.

Vừa từ giã Thiệu Bách Long và Tiêu Quản rời đi, Tần Vô Song định xuống lầu thì một tiểu nha đầu mặc áo xanh lục tiến lại, cười mỉm:

- Tiên sinh, xin làm phiền ngài một chút!

Tần Vô Song khựng người lại, rồi cười:

- Cô nương có điều gì chỉ giáo?

Tiểu nha đầu đó chính là Tiểu Trúc, khẽ nghiêng đầu nhìn Tần Vô Song, hai cột tóc lắc lư, nụ cười vẫn tươi rói trên môi:

- Một tiểu nha đầu như tôi nào dám chỉ giáo tiên sinh. Chủ nhân của tôi thiết yến ở lầu hai, muốn mời tiên sinh lên nói chuyện phiếm vài câu.

Tần Vô Song thấy nha đầu đó nói năng không phải tầm thường, cũng không dám coi thường, nói:

- Ta cũng vừa được chủ nhân ở đây mời tiệc, nhưng quý chủ nhân đã mời mà từ chối thì thật bất kính. Cô nương mời dẫn đường!

Tiểu Trúc cười hi hi, nghĩ bụng vị công tử trẻ tuổi này cũng không làm bộ làm tịch gì, bèn giơ tay mời:

- Mời tiên sinh theo tôi!

Đến lầu hai, một gian phòng tao nhã có cửa sổ buông rèm, Tiểu Trúc tiến đến cửa, cười với Tần Vô Song:

- Mời tiên sinh vào!

Tần Vô Song đẩy cửa bước vào, thấy một thiếu nữ mặc bộ y phục màu vàng đang tựa người bên cửa sổ như đang suy nghĩ điều gì đó, nét mặt chăm chú, thần thái trác việt như Thần tiên, dường như có cảm giác xuất trần. Nếu không phải đã được thông báo trước thì Tần Vô Song đã cho rằng nữ nhân này đến từ Thiên giới.

Nhìn Tần Vô Song có vẻ bối rối, Tiểu Trúc cười:

- Tiểu thư, khách nhân mà tỷ muốn Tiểu Trúc mời đã đến rồi, tỷ còn ngẩn ngơ gì vậy?

Vị tiểu thư bừng tỉnh, vừa rồi từ cửa sổ cô thấy Thiệu Bách Long và Tiêu Quản đi ra, đang chăm chú nghĩ điều gì đó, cô nói:
Một người đi vào, hét lên:

- Cô nàng nhà ai đang gảy đàn, sao không mời thiếu gia ta đến nghe?

Người này nói năng hàm hồ, không phải tên Triệu công tử kia thì là ai?

Thì ra tên này đang uống rượu ở gian sương phòng bên cạnh, chờ đợi Chúc Đại Trung trở lại, thấy rất vô vị, ở đây lại chẳng quen biết ai, thấy vô cùng ức chế. Bỗng nghe thấy tiếng đàn bèn hùng hổ xông vào.

Nhìn thấy Tần Vô Song, rõ ràng hắn có chút ấn tượng, nhìn một lúc nhưng cũng chẳng quan tâm, ánh mắt dính lấy quan sát Mộ Dung tiểu thư, vô cùng vô lễ ngạo mạn.

Tần Vô Song chau mày, tên này thật là làm mất nhã hứng. Làm gián đoạn không cho hắn thưởng thức hết khúc đàn Thần tiên. Hắn vốn dĩ định ra mặt nhưng nghĩ mình đang là khách, nên không có phản ứng gì mà đợi xem chủ nhân có thái độ gì.

Mộ Dung tiểu thư sắc mặt lạnh lùng nói:

- Ngươi là ai, sao lại vô lễ như vậy?

Tên Triệu công tử thấy chỉ có một nam tử trẻ tuổi và hai thiếu nữ, gan cũng to ra không ít, tươi cười nói:

- Trước lạ sau quen thôi, ta là ai, chúng ta uống vài chén là cô nương sẽ biết ngay mà!

Tiểu Trúc giận dữ nói:

- Tên láo xược này, đi ra mau!

Mộ Dung tiểu thư bình thản nói:

- Tiểu Trúc, ngươi lui đi. Các hạ muốn uống rượu của ta thì phải xem ngươi có đủ tư cách không đã.

Tên họ Triệu cười hắc hắc:

- Uống rượu mà cũng cần tư cách sao? Tư cách gì? Tên tiểu tử ngồi kia chắc cũng là lần đầu tiên gặp mặt nhỉ? Hắn có tư cách chưa?

Tần Vô Song không động vào hắn nhưng hắn lại gây vào Tần Vô Song. Mộ Dung tiểu thư nói:

- Vị tiên sinh đây là khách do ta đích thân mời. Ngươi thì ta không mời. To gan vô lễ như vậy, không biết là người nước nào, đệ tử của thế lực nào?

Tên họ Triệu cười ha ha:

- Thì ra tư cách là xuất thân lai lịch! Ta không nói thì thôi, nói rồi sợ sẽ dọa mấy người chết khiếp!