Khí Trùng Tinh Hà
Chương 329 :
Ngày đăng: 15:01 18/04/20
Mộ Dung tiểu thư vẫn thản nhiên, còn Tiểu Trúc thì cười cười:
- Ngươi nói xem nào. Nếu bọn ta mà không sợ chết khiếp, ngươi từ đâu đến thì quay về chỗ đó đi!
Khẩu khí của Tiểu Trúc có chút chế giễu, rồi cô hỏi Tần Vô Song:
- Tiên sinh, không biết tiên sinh có bị hắn dọa chết khiếp không?
Với người của Cửu Cung Phái, Tần Vô Song chỉ hận một nỗi không thể trừ họa cho dân, đương nhiên biết rõ lai lịch của tên họ Triệu. Nhưng trong hoàn cảnh này đương nhiên hắn không thể để lộ sự thù hằn, chỉ lắc đầu cười khổ:
- Tại hạ từ khi sinh ra đến nay chưa biết sợ điều gì, nhưng ngươi nói ra cũng được.
Ý tứ của câu nói rõ ràng là cũng chẳng coi tên Triệu công tử kia là gì.
Tên Triệu công tử nghe họ nói đầu giễu cợt thì nóng mặt, trước mặt giai nhân thì hắn không phản ứng gì, nhưng với Tần Vô Song thì không cần phải giữ kẽ.
Hắn cười lạnh nhìn Tần Vô Song:
- Các hạ, chúng ta không phải lần đầu gặp mặt phải không?
Tần Vô Song và tên họ Triệu đã gặp hai lần ở phân đà Cửu Ô Thần Miếu, lúc này là lần thứ ba, hắn có chút ấn tượng cũng không phải lạ.
- Nếu ta không nhầm thì là lần thứ ba!
Tần Vô Song bình thản nói.
Triệu công tử ha ha cười lớn:
- Trí nhớ không tồi, không biết lai lịch của các hạ thế nào?
- Vị tiểu thư đây hỏi ngươi, sao ngươi không trả lời mà lại quay sang hỏi ta? Ta không có ý định lôi lai lịch ra dọa người.
Tần Vô Song thản nhiên trả lời. Tiểu Trúc không nhịn được, hỏi:
- Này, rốt cuộc ngươi có nói không hả? Không nói đi mau đi đi. Không thấy ở đây không ai hoan nghênh ngươi sao?
Triệu công tử cười lạnh:
- Tiểu nha đầu, ngươi vội cái gì?
Tiểu Trúc đanh mặt:
- Ai vội? Chỉ là không muốn để ngươi làm mất hứng!
Triệu công tử hầm hầm tiến lại:
- Chúc Tông chủ, tên tiểu tử này cùng hai tiện nhân nữa vừa rồi mới sỉ nhục ta. Ngài đã đến thì không thể mặc kệ không quan tâm.
Chúc Đại Trung ồ một tiếng, quan sát Tần Vô Song rồi hỏi tên Triệu công tử:
- Tiểu tử này có lai lịch thế nào mà dám sỉ nhục công tử?
Tên Triệu công tử lắc dầu:
- Dù sao cũng không phải người của Đế quốc Cửu Ô. Nếu không hắn cũng chẳng cần phải nhận nhiệm vụ ở Cửu Ô Thần Miếu.
Chúc Đại Trung nghe cũng thấy có lý, lạnh lùng nhìn Tần Vô Song, rồi hỏi tên họ Triệu:
- Công tử định xử lý tiểu tử này thế nào?
Tên Triệu công tử cười dữ dằn:
- Đánh gãy hai chân hắn đi!
Tần Vô Song tập trung tinh thần, đúng lúc đó từ trong tửu lầu vang lên một giọng nói:
- Xem ra lúc nãy ta đã quá nhẹ tay, ngươi căn bản chưa học được bài học gì.
Tất cả đều nhìn sang phía có tiếng nói, Mộ Dung tiểu thư cùng a hoàn Tiểu Trúc đang chậm rãi đi ra.
Triệu công tử mặt hơi biến sắc, nói nhỏ với Chúc Đại Trung vài câu. Chúc Đại Trung ngạc nhiên nhìn Mộ Dung tiểu thư:
- Cô nương là ai, có phải đệ tử Cửu Ô Thần Miếu?
Người trẻ tuổi có thế khống chế tên Triệu công tử trong một chiêu có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, có lẽ chỉ có Đệ tử Trung tâm của tông môn mạnh nhất của Đế quốc Thượng phẩm mới làm được. Vì thế, Chúc Đại Trung không dám đắc tội với những người như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mộ Dung tiểu thư rõ ràng là không muốn khách sáo với Chúc Đại Trung, cô nhìn tên họ Triệu lạnh lùng:
- Ngươi chửi gì sau lưng ta?
Tên Triệu công tử sắc mặt tái đi, lùi sau vài bước.
Hai chữ "tiện nhân" vừa rồi đúng là từ miệng hắn mà ra, không ngờ cô ta lại nghe thấy, lẽ nào cô ta có thuận phong nhĩ?