Khí Trùng Tinh Hà
Chương 396 : Thiên Tứ Vương Phủ
Ngày đăng: 15:02 18/04/20
Thấy Tần Vô Song có phần do dự, Trác Bất Đàn mỉm cười nói:
- Vô Song, con không muốn đi à?
Tần Vô Song lắc đầu:
- Đệ tử trước nay không có qua lại gì với Đại Thần tông, lần này hắn chỉ đích danh mời con đến làm khách là vì lý do gì chứ?
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì lại nhìn nhau cười lớn.
Truân Trung Trì cảm thán:
- Vô Song, trận chiến với Tả Thiên Tứ, cả Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung đều đã thấy. Nay địa vị của con ở các quốc gia nhân loại e là đã vượt qua cả ta và Đại Điện chủ. Trong mắt Đại Thần tông và Chu Đồng, đương nhiên con đáng để kết giao, hơn nữa lại là người nhất thiết phải kết giao. Nay Đế quốc Đại La ta và họ đều là Đế quốc Thượng phẩm, sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội giao tiếp. Trong bất cứ chuyện gì họ đều không thể tránh được cái tên Tần Vô Song. Vì thế Đại Thần tông mời con cũng là một cách thể hiện thái độ.
Trác Bất Đàn gật đầu mỉm cười, hiển nhiên là đồng ý với quan điểm của Truân Trung Trì. Ở Tinh La Điện, với địa vị của Tần Vô Song và hai vị Điện chủ hiện giờ, giữa họ cũng không cần phải che giấu những lời như vậy nữa.
Tần Vô Song trầm ngâm:
- Nếu vậy thì đệ tử sẽ đi một chuyến. Lần trước có được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, cũng từng có được chút lợi ích từ Cửu Ô Thần Miếu. Cứ coi như kết giao thiện duyên.
- Ừm, Vô Song, chuyến đi này con đi là vì Tinh La Điện. Tạo quan hệ tốt với Cửu Ô Thần Miếu, với Tinh La Điện ta cũng không phải chuyện gì xấu.
Tần Vô Song nói:
- Vâng, có điều đệ tử muốn về Bách Việt Quốc xử lý một vài chuyện rồi mới đi.
- Cái này tùy con sắp xếp.
Truân Trung Trì cười:
- Hồi con mới nhập môn, bọn ta cũng đã hứa là không ràng buộc hành động của con. Nay con đã trưởng thành, là niềm tự hào của Tinh La Điện, đương nhiên bọn ta càng không ràng buộc gì.
- Ừm, vẫn là đệ đệ tốt hiểu tỷ tỷ!
- Mẹ, con cũng hiểu mẹ a!
Tiểu Thành Thành từ nãy vẫn ngồi ăn bỗng nói.
Tiểu Thành Thành đã hơn hai tuổi, cũng cao lên không ít, nhưng vẫn là đứa trẻ con. Tần Vô Song véo mũi tiểu Thành Thành:
- Thành Thành, nói lâu như vậy quên mất tiểu tài chủ con, con giàu hơn cả mẹ đấy!
Thành Thành không hiểu, chớp chớp mắt:
- Cậu à, tại sao con lại giàu hơn mẹ?
Tần Vô Song cười ha ha, khi Thành Thành mới một tuổi, cơ thể đều mới ở giai đoạn sơ sinh, nên sự hấp thụ Thúy Ngọc Băng Tâm Quả cũng đầy đủ hơn người lớn. Tuy bốn người chia nhau hai quả nhưng Thành Thành hấp thụ được nhiều nhất.
- Thành Thành, hai năm nữa cậu sẽ đưa con đi học võ, chịu không?
Tần Vô Song cười nói.
Thành Thành cười hi hi:
- Cậu à, sao lại phải hai năm nữa? Con muốn học võ bây giờ. Mẹ bảo cậu là người lợi hại nhất thiên hạ, theo cậu học võ, sau này Thành Thành cũng lợi hại giống cậu.
Nhìn Thành Thành như vậy mọi người đều bật cười, không khí vô cùng sôi nổi. Ánh mắt Tần Tụ bỗng dừng lại ở bên cạnh Tần Vô Song:
- Vô Song, vị thiếu niên đây là đồng môn của đệ à?
Tần Vô Song bật cười, đây là lần đầu tiên Bao Bao gặp người khác với hình dạng nhân loại, vì thế nó có phần lo lắng, trong tiệc rượu vô cùng thận trọng, sợ để lộ bản tính của loài khỉ. Nghe Tần Tụ hỏi, Bao Bao chớp chớp mắt, giơ tay quệt mồ hôi trán.