Khí Trùng Tinh Hà

Chương 407 :

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Những lời nói của Tần Vô Song, khiến Đại Thần tông rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa. Chờ đợi của Đại Thần tông đối với Tần Vô Song, đương nhiên là hy vọng Tần Vô Song đại nghĩa lẫm liệt, đem vận mệnh của các quốc gia nhân loại đặt lên tất cả. Theo hắn thấy, Tần Vô Song có tiềm lực như vậy, cũng có phúc duyên như vậy.

Chỉ là, đổi sang một góc độ khác mà nghĩ, điều này đối với Tần Vô Song mà nói, cũng không khỏi có chút bất công, Tần Vô Song dù sao cũng mới chỉ là một người thanh niên hai mươi tuổi.

Đại Thần tông nghĩ như vậy, cũng liền bình thường trở lại. Đúng như Tần Vô Song đã nói, có thực lực to lớn thì làm chuyện to lớn. Lúc này gò ép Tần Vô Song hứa hẹn vô nghĩa gì đó, cũng thực sự không có ý nghĩa gì.

Nghĩ đến đây, Đại Thần tông mặt giãn ra cười nói:

- Buổi nói chuyện này của Vô Song công tử, khiến suy nghĩ của lão phu nhất thời rộng lớn thêm không ít. Lần này mời Vô Song công tử đến làm khách, chủ yếu là muốn cùng Vô Song công tử thảo luận vấn đề này. Hôm nay lão phu đã biết thái độ của Vô Song công tử, trong lòng cũng kiên định lên nhiều rồi.

Tần Vô Song thấy Đại Thần tông không đem tư tưởng của hắn áp đặt cho Vô Song, thiện cảm trong lòng đối với Đại Thần tông lại tăng thêm không ít. Bất kể nói như thế nào, xuất phát điểm của Đại Thần tông, cũng là tốt. Vì vận mệnh của các quốc gia nhân loại mà bôn tẩu, bất luận như thế nào, so với những đại Tông môn ích kỷ tư lợi, Cửu Ô Thần Miếu ở phương diện cảnh giới, thực sự đã vượt xa, chỉ riêng về điểm này, đã có được không ít sự tán thưởng ngoài định mức của Tần Vô Song.

Đương nhiên, loại tán thưởng này, Tần Vô Song chỉ có thể để ở trong lòng, không muốn biểu hiện ra. Ở trước thực lực không đại thành, hắn không muốn vô duyên vô cớ đem bản thân ra lừa mang đi.

- Đại Thần tông, các quốc gia nhân loại muốn bảo toàn, căn bản còn do các cường giả nhân loại lánh đời ở Cấm địa của Thần. Dựa vào cố gắng của những người như chúng ta, sợ rằng chẳng thấm vào đâu.

Đại Thần tông thở dài:

- Đúng là như vậy, chỉ là linh lực của các quốc gia nhân loại không đủ dồi dào, chính là công nhận Đại lục Thiên Huyền đất đai cằn cỗi. Những cường giả lánh đời đó, Tông môn ẩn thế, căn bản không thể đóng quân ở các quốc gia nhân loại. Vì vậy, vận mệnh của các quốc gia nhân loại, vĩnh viễn bấp bênh bất định.

Tần Vô Song thở dài:

- Mặc dù nói như vậy, nhưng cái gọi là vận mệnh, các quốc gia nhân loại cũng không phải hoàn toàn không nắm giữ được. Nếu các quốc gia nhân loại xuất hiện đủ tiềm lực, khiến những Tông môn ẩn thế không thể không suy nghĩ, an nguy của các quốc gia nhân loại cũng càng thêm bảo đảm.

Đại Thần tông cũng sâu sắc cho rằng như vậy, gật đầu nói:

- Đúng vậy, nếu các quốc gia nhân loại có thể có thêm mấy thiên tài kiệt xuất giống như Vô Song công tử, tin rằng các Tông môn lánh đời của các Cấm địa của Thần, đều sẽ ném ánh mắt chú ý. Chỉ đáng tiếc, thiên tài tuyệt thế giống như Vô Song công tử ngươi, các quốc gia nhân loại từ trước đến nay, lại chẳng có mấy người, thậm chí căn bản tuyệt đối không có.

Tần Vô Song cười nói:

- Đại Thần tông, mấy ngày nay đã khen ngợi ta quá nhiều rồi.

Đại Thần tông lại nghiêm mặt nói:

- Đây cũng không phải là khen ngợi, mà chỉ là lời nói phát ra từ đáy lòng. Tiền đồ sau này của Vô Song công tử, lão phu không dám quả quyết, nhưng ta có dự cảm, Vô Song công tử sau này chắc chắn sẽ trở thành đóa hoa kỳ lạ của Đại lục Thiên Huyền! Sẽ trở thành ngôi sao rực rỡ nhất cách xa trong Tinh Hà!

- Nếu thật sự như vậy, Vô Song tuyệt đối sẽ không quên những lời hôm nay của Đại Thần tông.
Tần Vô Song cũng thở dài:

- Các ngươi đừng nói như vậy, bất luận thế nào, Đại Thần tông cũng không phải là người vì tư tâm bản thân. Đúng rồi, Bao Bao, Cô Đơn, nếu Thú Tộc Bạo Loạn lại một lần nữa bạo phát, các ngươi sẽ chọn lựa tham dự, hay là trung lập?

Bao Bao còn chưa trả lời, Tử Điện Phần Diệm Thú đã khẽ kêu nói:

- Ta là người lười quan tâm đến thế sự. Lúc trước khi ta bị người ta giam cầm, Thú Tộc cũng chưa từng thấy ai lên tiếng bênh vực. Dù sao ta độc lai độc vãng, Thú Tộc cũng được, nhân loại cũng được, đừng chọc vào ta, vạn sự đều tốt. Chọc vào ta, ta sẽ mất hết tính người!

Bao Bao mỉm cười:

- Mất hết tính người? Vậy ngay cả Lão Đại ngươi cũng không nhận?

Tử Điện Phần Diệm Thú nhếch miệng cười:

- Lão Đại là cứu tinh số mạng của ta, ta không dám đắc tội với hắn. Ý niệm trong đầu sai lầm, ta đều có thể sẽ bị thần niệm giết chết, ta muốn không nhận cũng không được.

Nói đến đây, tròng mắt của Tử Điện Phần Diệm Thú xoay chuyển:

- Bao Bao, ngươi đừng chỉ hỏi ta, còn ngươi thì sao? Ngươi sẽ giúp Lão Đại, hay là đứng về phía Thú Tộc?

Bao Bao cũng rất là thoải mái:

- Hầu Tộc chúng ta, chính là bị Thú Tộc đuổi ra khỏi Hiên Viên Khâu. Ở thế giới của Thú Tộc, tất cả đều rất hổ thẹn. Tộc đàn nhỏ bé, ngay cả quyền lợi sinh tồn cũng không được bảo đảm. Khi Hầu Tộc ta nguy nan nhất, cũng không có kẻ nào tới che chở chúng ta, nhưng Vô Song lão đại khi Hầu Tộc nguy nan đã giúp đỡ chúng ta. Ai tốt, ai không tốt, trong lòng ta sớm đã biết rõ. Dù sao, kẻ nào là bất lợi của Vô Song lão đại, cũng chính là đối nghịch với Bao Bao ta!

Tần Vô Song nghe hai bọn chúng nói chân thành như vậy, trong lòng vô cùng cảm động. Ai nói Thú Tộc vô tình, đó cũng chỉ là thành kiến hạ thấp Thú Tộc của nhân loại mà thôi. Từ trên người Bao Bao và Cô Đơn, Tần Vô Song mặc dù nhìn thấy không ít khí chất tính cách chủng tộc ngoại tộc khác nhau, nhưng sâu trong tình cảm, vẫn có chỗ tương đồng.



Dọc đường thuận lợi, không hết một ngày, đã tới được giáp ranh của Cửu Ô Thần Miếu, tiến nhập vào Chi Tế Sơn. Trở về Chi Tế Sơn, Bao Bao đương nhiên muốn tới Hầu Vương Sơn xem một chút. Mặc dù cái hẹn mười năm vẫn còn rất xa, nhưng thực lực của Bao Bao đã tiến nhập vào Huw Võ Cảnh, đối phó với kế hoạch của Dã Nhân Tộc, tựa như cũng có thể thực hiện trước thời hạn.

Lần thứ hai tiến vào Chi Tế Sơn, Tần Vô Song cũng hoàn toàn không còn tâm trạng căng thẳng giống như lần đầu tiên. Một người hai thú, toàn lực chạy đi.

Chi Tế Sơn này, mặc dù Tần Vô Song đã tới một lần, nhưng lần đó, là tuyến đường cố định. Hôm nay muốn lên đường, vẫn là Bao Bao kẻ ra đời ở Chi Tế Sơn này quen thuộc hơn. Khi đang tiến lên, Bao Bao đang ở phía trước đột nhiên dừng lại, tròng mắt không ngừng chuyển động, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác.