Khí Trùng Tinh Hà
Chương 422 : Bí mật của Thiên Đế Sơn
Ngày đăng: 15:03 18/04/20
Vân Tuyết Trần nói:
- Chuyện này cũng khó trách. Một khi ngươi đã ra đời ở các quốc gia nhân loại, không biết chuyện ở Thiên Đế Sơn, cũng là chuyện bình thường. Trên thực tế, cho dù là đại bộ phận người ở Hiên Viên Khâu, cũng không biết đến sự tranh chấp bên trong của Thiên Đế Sơn. Nói như thế này, ở Hiên Viên Khâu, Thiên Đế Sơn giống như Hoàng thất của các quốc gia nhân loại. Về chính trị, tương đương với một địa vị lãnh tụ, Thiên Đế Sơn tổng cộng có tám Môn, tương đương với tám thế lực lớn. Tám thế lực lớn này, cũng không phải là không thể thay đổi. Người nào đắc thế, thì người ấy lên. Và trong tám đại thế lực, bên nào cường thế nhất, liền đứng đầu Thiên Đế Sơn. Tương đương với chủ quản trật tự chân chính của Hiên Viên Khâu! Không giống với Hoàng thất của các quốc gia nhân loại, chủ nhân của Thiên Đế Sơn, chủ quản trật tự Hiên Viên Khâu, có thể hành xử tất cả thưởng phạt, có thể chế định đại bộ phận trật tự. Vì vậy mới nói Thiên Đế Sơn, tương tự như Hoàng thất của các quốc gia nhân loại các ngươi, nhưng không phải là Hoàng thất chân chính. Bởi vì thế lực của bản thân Thiên Đế Sơn, vô cùng cường đại, ở Hiên Viên Khâu là nhất lưu tuyệt đối. Nếu không phải là thế lực cùng loại, chắc chắn không có tư cách tiến nhập vào Thiên Đế Sơn. Chứ đừng nói là tranh giành quyền làm chủ Thiên Đế Sơn!
Tần Vô Song cái hiểu cái không:
- Một khi là người đứng đầu Hiên Viên Khâu, lại có thể nắm giữ chưởng quản Hiên Viên Khâu, vậy không phải chính là chủ nhân của Hiên Viên Khâu sao?
Vân Tuyết Trần cười ha ha, thản nhiên lắc đầu:
- Lời này ở trong Hiên Viên Khâu, ngàn vạn lần không thể nói ra. Hiên Viên Khâu, tại sao lại gọi là Hiên Viên Khâu?
- Tại sao?
Tần Vô Song không kìm được hỏi.
- Rất đơn giản, Hiên Viên Khâu sở dĩ gọi là Hiên Viên Khâu, đó là vì có sự tồn tại của Hiên Viên Tộc! Hiên Viên Tộc là chủ nhân chân chính của Hiên Viên Khâu. Chỉ là Hiên Viên Tộc là hậu duệ của Thái cổ Thần tộc, có huyết thống của Thái cổ Thần tộc, dưới tình hình bình thường, bọn họ sẽ không tham gia vào tranh chấp. Chỉ là ẩn dật tiềm tu, theo đuổi Thần đạo vô thượng. Nhưng bọn họ không tham gia vào phân tranh, không mưu cầu danh lợi địa vị thế lực phân tranh, cũng không có nghĩa bọn họ không tồn tại. Chỉ là chứng minh địa vị siêu nhiên của bọn họ mà thôi. Khi thật sự cần bọn họ xuất hiện, Hiên Viên Tộc sẽ tự động xuất hiện. Một khi Hiên Viên ẩn thế xuất hiện, hoặc là Đại lục Thiên Huyền đại loạn, hoặc là Hiên Viên Khâu gặp nguy cơ. Ngoài hai tình huống này ra, Hiên Viên Tộc bình thường đều không xuất thế.
Buổi nói chuyện của Vân Tuyết Trần, khiến Tần Vô Song như ở trong mộng mới tỉnh dậy.
Hiên Viên Tộc, danh từ này, Tần Vô Song không phải mới nghe thấy người ta nói đến lần đầu. Nhưng lúc này, hắn mới hiểu rõ hàm nghĩa đích thực của bốn chữ này, mới hiểu rõ ngọn nguồn tại sao Hiên Viên Khâu lại được gọi là Hiên Viên Khâu.
- Nói như vậy, vậy những thế lực của Thiên Đế Sơn, cho dù là đứng đầu Thiên Đế Sơn, chẳng qua cũng chỉ là quản gia của Hiên Viên Tộc mà thôi, đảm nhiệm chức quản lý mà thôi?
Tần Vô Song thở dài.
Vân Tuyết Trần thản nhiên gật đầu:
- Chính là đạo lý này. Nhưng chính vì vị trí quản gia này, từ khi Đại lục Thiên Huyền có lịch sử đến nay, bao nhiêu thế lực đánh nhau vỡ đầu cũng cầu không được? Bao nhiêu thế lực vì đó mà điên cuồng, bao nhiêu thế lực vì đó mà biến mất?
- Đây chính là dục vọng…
Tần Vô Song than nhẹ một tiếng.
- Cho dù là quản gia, cũng là ở dưới một người, ở trên vạn người.
Vân Tuyết Trần cười ha ha:
Đầu thương giống như được giao cho sinh mệnh, đột nhiên khí thế đại trướng. Một luồng hào quang từ đầu thương lóe lên bất định, phảng phất như điện mang nhấp nháy, độc xà phun ra nuốt vào.
- Xem thương!
Tần Vô Song quát khẽ, thương thức đưa tới, trong miệng khẽ quát:
- Đây là thức thứ nhất, Thức Tỉnh Thức!
Cái gọi là thức tỉnh, chính là thức tỉnh bản tâm. Thức tỉnh tiềm năng trong cơ thể, đem tất cả tiềm năng trong cơ thể ngưng kết thành một thương tuyệt thế này.
Một thương này, không có cố định đem ý cảnh bản tâm của thức chỉ huy. Uy lực của thương, ý cảnh chủ yếu ngược lại nằm trên ý niệm, trên khí thế của bản tâm.
Khí thế này, toàn thân tiềm năng tự nhiên mà kích phát. Uy lực của thương, bất kể dùng phương thức nào đánh ra, đâm, thiêu, cắt, chém… Đủ loại kỹ năng, thu phát nhất tâm. Nhất niệm tạo thành, thương thức càng giống như măng mọc sau mưa, không ngừng toát ra. Gọi là một thức, kỳ thực lại liên miên không dứt, không biết là bao nhiêu thức.
Bao Bao ban đầu cảm thấy thương pháp của Tần Vô Song mặc dù lợi hại, nhưng hắn chỉ là Linh Võ Đại viên mãn, uy hiếp đối với linh thú Hư Võ Cảnh như nó không lớn.
Nhưng thấy uy lực một thương này của Tần Vô Song, giống như dốc toàn lực, kích phát ra tất cả tiềm năng toàn thân, hình thành lên một thương kinh thế, uy lực thật sự khiến Bao Bao cũng không dám tin vào mắt mình. Nó không dám chậm trễ, trong tay bay múa, đại bổng huy động hai bên, ngăn cản thương thức của Tần Vô Song.
- Hãy xem thức thứ hai của ta – Tụ Hạch Thức!
Tần Vô Song thương thức biến đổi, đem sức mạnh huyền ảo trực tiếp chuyển thành thuộc tính huyền ảo tự nhiên, một đạo chân khí hàn tinh trong tay thôi động, trào ra đầu thương.
Xuy!
Một tiếng âm hưởng thanh thúy, trên đầu thương, lại ngưng tụ thành một luồng kích lưu của sâm hàn chi khí tản ra, lưu quang thúc giục, ngưng tụ thành hình dạng của đầu thương, trực tiếp đâm về phía Bao Bao.
Đầu thương hư ảo này, hàn khí dày đặc nhưng không bắn tới, mà nhuộm một tầng sương trắng lên cây cỏ xung quanh.
Bao Bao kinh ngạc:
- Lão Đại, đây là thủ đoạn gì?