Khí Trùng Tinh Hà

Chương 421 : Vân Thường Vũ Y Thuật

Ngày đăng: 15:03 18/04/20




Thanh âm của Vân Tuyết Trần, phảng phất mang theo ma lực thần kỳ nào đó, khiến người nghe không cách nào sản sinh địch ý, thậm chí không cách nào kháng cự.

Cho nên địch ý của Tần Vô Song bị lời nói có thể làm mưa thuận gió hòa này nhất thời làm cho tiêu tán, trong giây lát, tâm linh trong sạch, một ý niệm lóe lên trong đầu:

- Đây nhất định là cao nhân tiền bối của Hiên Viên Khâu, ta không thể địch lại. Nếu hắn có địch ý, chắc chắn ta cũng không chống cự nổi, chẳng thà thản nhiên một chút.

- Tiểu tử Tần Vô Song!

Tần Vô Song khẩu khí bình thản, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

- Tần Vô Song…

Vân Tuyết Trần chậm rãi nghiền ngẫm cái tên này, trên mặt hiện lên loại biểu tình sáng suốt, tựa hồ như tất cả mọi việc đều nằm trong dự liệu của hắn vậy. Nhẹ nhàng gật đầu:

- Quả nhiên là họ Tần.

- Tiền bối, lời này có ý gì?

Tần Vô Song hơi có chút giật mình.

- Ha ha, người trẻ tuổi, mặc dù ta không biết ngươi, nhưng lại biết cây thương trong tay ngươi. Biết chủ nhân ban đầu của nó, tên là Tần Vũ.

Trong lòng Tần Vô Song khẽ rung lên, đây cũng không phải là lời nói bâng quơ. Tổ truyền sau khi mở ra trận pháp, trong lá thư để lại, xác thực có nhắc đến tên của tổ tiên đời thứ nhất, tên là Tần Vũ.

Tần Vô Song đối với chuyện này thực sự nhớ rất kỹ càng. Trong lá thư đó, xác thực có giới thiệu qua như vậy.

Hồi tưởng lại, từ tổ tiên đời thứ nhất truyền thừa đến thế hệ Tần Vô Song hắn, chí ít đã truyền thừa hai mươi ba mươi thế hệ rồi, ít nhất cũng phải trên mấy trăm năm.

Người trước mặt này, lại tự xưng là biết tổ tiên đời thứ nhất Tần Vũ. Lẽ nào nói, vị tiền bối Vân Tuyết Trần này, là người của thời đại đó?

Mang theo nghi vấn như vậy, Tần Vô Song kinh ngạc nhìn Vân Tuyết Trần, trong lúc nhất thời không biết tiếp tục nói gì.

Vân Tuyết Trần mỉm cười nói:

- Rất giật mình đúng không?

Tần Vô Song không khỏi tự chủ gật gật đầu:
- Người trẻ tuổi, trong di thư của Tần Vũ, còn nhắc đến cái gì?

Tần Vô Song nói:

- Hắn nói đệ tử của nhất mạch Tần gia chúng ta, phàm là tu vi đạt đến Linh Võ Đại viên mãn, hãy tiến tới Tổng bộ Thiên Đế Sơn Tần gia. Có thể đạt được đãi ngộ Đệ tử Trung tâm.

Vân Tuyết Trần không kìm được bật cười:

- Xem ra Tần Vũ bị những đồ đệ bất hiếu của Tần gia ép rời đi, trong lòng chưa từng có oán hận, đối với Tần gia vẫn trung thành và tận tâm như cũ, nhớ mãi không quên. Bản thân không có ngày trở về được Thiên Đế Sơn, lại đem hy vọng này gửi gắm lên người con cháu đời sau. Tiểu tử, tu vi của bản thân ngươi, thật ra đã đạt được Linh Võ Đại viên mãn rồi, có dự định tới Thiên Đế Sơn xông xáo một phen không?

- Vãn bối vốn có dự định này, nhưng đối với thân thế vừa nói vẫn không cách nào xác định. Chuyến đi này, vốn là dự định đi tìm hiểu một chút đến tột cùng. Một khi có tiền bối làm chứng, thật sự xác thực rồi.

Tần Vô Song thành thật nói.

Vân Tuyết Trần khẽ gật đầu:

- Giả cũng không thể giả, người có thể giả mạo. Nhưng huyết mạch thì không thể giả mạo, cây Bá Vương Phá Trận Thương mà Tần Vũ dùng, cũng không thể giả mạo.

- Tiền bối, Thiên Đế Sơn đó, rốt cuộc có thế cục như thế nào? Vãn bối đối với chuyện này thật sự không biết chút gì, nếu tiền bối biết được, vẫn xin vui lòng chỉ giáo.

Tần Vô Song thái độ thành khẩn xin thỉnh giáo.

Vân Tuyết Trần cười ha ha:

- Mặc dù ta không tiện can thiệp, nhưng tình hình của Thiên Đế Sơn, vẫn có thể thích nói thì nói. Thiên Đế Sơn, ngươi có biết nó có hàm nghĩa gì với Hiên Viên Khâu không?

- Vãn bối chỉ biết Thiên Đế Sơn là một nơi địa vị tôn sùng của Hiên Viên Khâu, hàm nghĩa cụ thế, cũng không biết.

Tần Vô Song cũng không che giấu nhận thức bản thân ở phương diện này cũng không đủ.

Đây cũng là lời nói thật, Tần Vô Song tuyệt đối không muốn che giấu cái gì. Hắn hiện tại chỉ muốn thông qua các con đường, không ngừng hấp thu tri thức, làm phong phú hiểu biết.

Vì vậy, tình ý xin chỉ giáo, lại vô cùng cấp thiết, cũng vô cùng thành kính. Đặc biệt là Thiên Đế Sơn, nơi có thể có quan hệ mật thiết đến vận mệnh của hắn, hắn càng thêm tràn đầy tò mò.