Khí Trùng Tinh Hà

Chương 636 : Thượng bất chính, hạ tắc loạn

Ngày đăng: 15:06 18/04/20




Tần Vô Song cũng không thể khẳng định, trong ba vòng còn lại của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, có hay không chỗ nào đi thông tới Mộng Huyễn Thiên Trì. Nhưng Mộng Huyễn Thiên Trì một khi đã là một trong năm đại Cấm địa của Thần, chắc hẳn là cũng nên có mới đúng. Tần Vô Song xác thực nghĩ muốn tới đó mở mang một chút kiến thức, nhất là Đồ Đằng Tộc rốt cuộc có bao nhiêu điều thần bí, hắn là vô cùng nóng lòng muốn hiểu rõ một chút.

Đương nhiên Trưởng lão Quan Kỳ nói như vậy, lần thi đấu chọn lựa lần này khẳng định sẽ không đơn giản. Nếu muốn có thể đột phá, cũng không hề dễ dàng gì.



Lại nói Tần Thiếu Hồng, đi vào trước phủ của Tôn giả Tri Hòe, tự nhiên là thẳng đường không bị ngăn trở. Môn hạ hộ pháp của Tôn giả Tri Hòe, nhìn thấy Tần Thiếu Hồng tới, chẳng những không có ngăn trở, ngược lại có chút nịnh bợ tiến lên đón tiếp.

- Hồng thiếu gia tới rồi!

- Hồng thiếu gia khỏe chứ?

Tần Thiếu Hồng mỉm cười cho có lệ vài câu, thuận miệng hỏi:

- Tôn giả ở trong phủ chứ?

- Hồng thiếu gia tới không khéo rồi. Tôn giả sáng nay xuất môn, hình như là đi Chính Khí Đường nghị sự. Chắc tối muộn mới trở về?

- Đi Chính Khí Đường? Hôm nay không phải ngày tụ hội mà?

Tần Thiếu Hồng nghĩ thấy có chút kỳ quái, nếu là tụ hội, Đệ tử Trung tâm bọn họ cũng cần phải tham dự chứ. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, hắn cũng cũng không đi cân nhắc nữa. Có lẽ là một ít việc nhỏ, không cần mọi người cũng tham dự. Một khi đã tới đây, dù là Tôn giả tối muộn trở về, cũng đành chờ một chút vậy.

Sự đợi chờ này, thẳng đến tận lúc chạng vạng, Tôn giả Tri Hòe mới trở về. Thấy Tần Thiếu Hồng ở đây, ông ta vẫn thấy có chút điều ngoài ý muốn. Nhưng mà Tri Hòe đối với môn đồ này vẫn là vô cùng coi trọng.

Tần Thiếu Hồng dường như có thể nói là đệ tử quan môn của ông ta, thiên phú thì không thể chê vào đâu được, trong nhất mạch Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, tuyệt đối có thể sắp xếp trước mấy thứ hạng đầu.

Khó có được nhất là, tính cách kẻ này, cùng Tôn giả Tri Hòe cũng có vài phần hợp nhau. Bên trong bá đạo không thiếu khuyết sự bình tĩnh, đây là điểm mà Tri Hòe vô cùng thích thú.

Hắn cảm thấy trên người của Tần Thiếu Hồng, nhìn thấy được bóng dáng chính mình hồi trẻ. Bởi vậy, Tri Hòe không khỏi ký thác rất nhiều kỳ vọng ở trên người Tần Thiếu Hồng mà cả đời hắn vẫn chưa có thực hiện được, ví dụ như, lên làm Chưởng môn nhân!

Tri Hòe làm được vị trí Tôn giả, ở Tần gia đã có thể nói là địa chí tôn dưới cấp bậc Chưởng môn. Nhưng cùng Chưởng môn nhân so sánh, Tôn giả tuy rằng địa vị rất cao, nhưng chênh lệch thực lực vẫn là vô cùng rõ ràng.

Bởi vậy nên sự ký thác của hắn đối với Tần Thiếu Hồng, vẫn là vô cùng rõ ràng. Sự dốc lòng bồi dưỡng, cũng là vô cùng rõ ràng. Nhìn thấy Tần Thiếu Hồng, Tri Hòe cười nói:

- Thiếu Hồng, ngươi ở trong này thật đúng lúc, ta đang định đi tìm ngươi.
Trong ba thứ hạng đầu tiên, Tần Thiếu Hồng tuy rằng tự tin, nhưng không biết là có mười phần nắm chắc hay không. Nhưng sư phụ nói như vậy, hắn tự nhiên cũng không lên tiếng phản bác. Gật đầu nói:

- Đệ tử biết rồi!

- Lần này có năm danh ngạch, ngươi cũng không thể chủ quan. Nếu năm danh ngạch ngươi cũng giành không được, Thiếu Hồng vậy ngươi quá làm mất thể diện Tôn giả của ta rồi.

Tần Thiếu Hồng trong lòng đã có dự tính:

- Sư phụ, năm hạng đầu, đệ tử là tuyệt đối nắm chắc. Tuyệt đối không có khả năng thất thủ.

- Ngươi nắm chắc là tốt rồi!

Tri Hòe thản nhiên cười nói:

- Hôm nay chúng ta tới Chính Khí Đường, chính là muốn thương nghị chuyện này. Đến lúc đó sẽ có một cách chọn lựa. Nội dung chọn lựa như thế nào, bây giờ vẫn còn chưa định ra. Nhưng mặc kệ là phương thức gì, khẳng định là phải công bằng. Thực lực mạnh, khẳng định sẽ được lựa chọn.

Tần Thiếu Hồng đột nhiên nói:

- Sư phụ, ngươi nói Tần Vô Song được Chưởng môn nhân yêu mến như vậy, có khi nào đi cửa sau không?

- Đi cửa sau? Chưởng môn nhân yêu mến hắn là một chuyện, đi cửa sau lại là một chuyện khác. Thiếu Hồng, ngươi cũng đừng xem Chưởng môn nhân yêu mến là một chuyện đáng kể. Nếu Tần Vô Song không có thực lực, yêu mến tạm thời, thời gian lâu cũng sẽ phai nhạt dần. Chưởng môn nhân là người hiểu rõ đại thể, sẽ không vì một tên Tần Vô Song mà phá hư quy củ. Ngươi đừng nghĩ quàng nghĩ xiên, lợi dụng việc riêng làm rối loạn kỷ cương, mặc dù là Chưởng môn nhân, cái giá phải trả cũng gánh không có nổi đâu.

Nghe được sư phụ nói như vậy, Tần Thiếu Hồng trong lòng càng thêm nắm chắc. Trong lòng cũng buông xuống những sự lo lắng không cần thiết, chỉ cần kẻ khác không làm việc tư lợi cá nhân, Tần Thiếu Hồng hắn cũng có tự tin vượt qua.

- Thiếu Hồng, việc này tạm thời chưa được công bố ra ngoài, ngươi tự mình biết là được rồi. Đừng nói lung tung ra bên ngoài. Ta phỏng chừng sư môn của mấy Đệ tử Trung tâm thủ lãnh kia, khẳng định cũng sẽ biết. Những Đệ tử Trung tâm bình thường, chỉ sợ tạm thời sẽ vẫn chưa biết được chuyện gì.

Tần Thiếu Hồng vui vẻ rạo rực nói:

- Yên tâm đi, sư phụ, đệ tử cũng không phải là kẻ thích nói lung tung.

- Ừm, không có việc gì thì ngươi lui trước đi. Cẩn thận cân nhắc một chút, không cần khí phách nắm quyền, ở trong vòng tông môn, biện pháp tốt nhất để đánh bại một kẻ, không phải là giết chết hắn, mà là để cho hắn không có không gian mà sống yên ổn, ngươi hiểu chứ?

Trong lòng Tôn giả Tri Hòe mấy năm nay, hiện tại là truyền thụ toàn bộ cho Tần Thiếu Hồng.