Khí Trùng Tinh Hà
Chương 664 : Thần Đạo Quả
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
Thần thú trấn sơn của Nga Mi Đạo Trường cuối cùng đã thức giấc rồi.
- Grào! Grào!
Tiếng gầm rú làm rung chuyển cả sơn cốc, con Bạch Hổ há to cái mồm đỏ lòm, khí tức phun ra từng đợt như những lưỡi đao sắc bén đem theo những làn sóng chấn động, đi tới đâu mọi thứ đều bị san bằng.
Những tu luyện giả tự do kia sớm đã bị dọa cho sợ đến tè cả ra quần, chạy trốn khổ sở.
Chỉ là, trong số mấy trăm người thì sẽ có người nhanh kẻ chậm, trừ những người nắm nhanh được thời cơ, tu vi cao sau khi có biến lập tức chạy thoát, những người còn lại cũng cố hết sức chạy ra ngoài nhưng lại có một sức mạnh lớn lao khiến chân họ như bị đeo chì, dù cố gắng thế nào cũng không thể nhanh hơn được.
- Mau chạy đi! Mau lên!
Yến Thiên Tùy vừa gọi đồng bọn vừa chạy bạt mạng.
- Điện hạ đâu?
Tân Vô Vọng rống lên tuyệt vọng:
- Điện hạ, cứu ta với!
Lúc này thì có ai quan tâm được đến kẻ khác nữa?
- Á!!!
Phía sau Yến Thiên Tùy và Tân Vô Vọng vang lên một tiếng kêu thảm thiết, Lôi Oanh đã bị lực hút mạnh mẽ hút lại.
Chỉ nghe thấy tiếng "rắc" thê lương!
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe, văng lên cả mặt cả cổ Yến Thiên Tùy và Tân Vô Vọng. Yến Thiên Tùy lấy tay quệt dòng máu nóng hôi hổi, cơ thể Lôi Oanh đã đứt thành mấy đoạn rơi trong mồm con thú khổng lồ.
Nó rốp rốp nhai!
Một cường giả Hư Võ Đại viên mãn lại bị nuốt chửng không có chút sức lực phản kháng, còn chết một cách thê thảm như thế.
Yến Thiên Tùy mắt đỏ quạch, rống lên một tiếng, đan điền nâng cao đến cực hạn, sắc mắt đỏ phừng phừng đáng sợ.
- Đi!
Yến Thiên Tùy hét lên, cơ thể biến thành một đạo ánh sáng màu đỏ máu lao vút ra ngoài, hắn đã nâng thực lực đến cực hạn, không tiếc hy sinh đan điền để giữ tính mạng.
Cú lao này rất có hiệu quả, đâm thủng cả bức tường chắn, hắn lao ra ngoài Vạn Hoa Cốc với tốc độ chóng mặt.
Tần Vô Song cũng không vội vàng, tiện tay nhặt một viên đá ném về phía thạch đài.
Uỳnh!
Xung quanh lập tức bắn ra vô số ánh sáng trắng đan xen thành một cái lưới điện cắt viên đá kia ra thành từng mảnh vụn.
- Yển Thử, ngươi thấy chưa?
Tần Vô Song nhướng mày, bắt đầu suy nghĩ. Rõ ràng là giữa cái vực này và thạch đài có rất nhiều cơ quan và cấm chế. Nếu không thì con Thần thú không để lại chút quân nào ở đây bảo vệ.
Làm sao đây? Trong đầu Tần Vô Song hiện ra vô số cách. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dùng Nộ Giao Chi Hồn? Nó chỉ là vũ khí Hư Võ Cảnh, va chạm với cấm chế Thần đạo chắc chắn chẳng có nổi kỳ tích gì. Cách này không khả thi.
Phái Linh thú Phong ấn đi? Linh thú Phong ấn đều dưới cấp Thần đạo, căn bản không đủ sức đối phó với cấm chế Thần đạo. Cách này cũng không khả thi.
Thần Tú Cung! Đúng, chỉ có Thần Tú Cung!
Mắt Tần Vô Song bỗng sáng lên, lấy Thần Tú Cung ra, lên dây một mũi tên, ngắm một lát vẫn thấy không đủ.
Đúng rồi, còn có Thần Đạo Ngũ Hành Phù!
Tần Vô Song đã dùng hai tấm Thần Đạo Ngũ Hành Phù, nay vẫn còn ba tấm, phối hợp với Thần Tú Cung uy lực có thể lập tức nâng lên trên Thần đạo!
Lấy ra một tấm, tuy Thần Đạo Ngũ Hành Phù quý giá nhưng Tần Vô Song không hề do dự, vì so với Thần Đạo Quả thì nó chưa thể quý bằng.
Hơn nữa, Thần Đạo Quả lại kết thành một cặp! Giá trị của nó không nói cũng biết!
Thần Đạo Ngũ Hành Phù khởi động, Thần Tú Cung phát sáng, Tần Vô Song khẽ hét lên, hai tay kéo mạnh cây cung:
- Bắn!
Dưới sự trợ giúp của Ngũ Hành Phù, Thần Tú Cung được thúc động đến cực hạn, lao vút về thạch đài.
Hai luồng khí tức Thần đạo gặp nhau trong không trung, lập tức cả hư không xuất hiện sự méo mó cổ quái, sức mạnh Thần đạo xung quanh không ngừng va chạm, bắn ra khắp tứ phía khiến đất đá trên vách núi bay tứ tung, dường như có thể sập xuống bất cứ lúc nào, trời long đất lở.
Cả cái vực sâu lập tức sôi sục, mặt nước vốn lặng yên bỗng chốc nổi lên những con sóng cao đến vài trượng, vô số những vòng sáng trắng lan tỏa khắp nơi.
Tần Vô Song cảm thấy đến hít thở thôi cũng vô cùng khó khăn!