Khí Trùng Tinh Hà
Chương 665 : Tân Vô Kỵ đột ngột xuất hiện
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
Tần Vô Song không do dự dùng tấm Thần đạo Hộ Thuẫn bảo vệ mọi bộ phận quan trọng của cơ thể, đón lấy dòng khí lưu Thần đạo không chút nhân nhượng, ánh mắt kiên định quan sát sự thay đổi của thạch đài.
Bích Lục Tiễn bị luồng ánh sáng trắng bao lấy, Thần Đạo Ngũ Hành Phù bỗng nổ tung, lập tức làm đám ánh sáng trắng bị tan đi nhiều.
Tiếng nổ không ngừng vang lên, khí lưu xung quanh vẫn đang chuyển động không ngừng, còn mũi tên được khí tức Thần đạo của Thần Tú Cung thúc đẩy cũng đang không chống chọi với sức mạnh của cấm chế.
Uỳnh!
Theo sau một tiếng nổ làm rung chuyển trời đất, việc khiến Tần Vô Song phải nhíu mày đã xảy ra. Bích Lục Tiễn, dưới sự chèn ép của cấm chế Thần đạo đã bị nổ tung thành vô số mảnh nhỏ.
Còn cơn lốc xoáy hình thành bởi cấm chế Thần đạo cũng đang nhanh chóng tan đi. Tần Vô Song thấy có cơ hội, liền hét nhỏ, khởi động Thần đạo Hộ Thuẫn, bảo vệ quanh người bay thẳng về phía thạch đài.
Giờ là lúc cấm chế yếu nhất, lúc này không lấy Thần Đạo Quả thì còn chờ đến bao giờ?
Với sự bảo vệ của Thần đạo Hộ Thuẫn, Tần Vô Song không hề do dự lao đến trung tâm cấm chế. Cấm chế bốn bề tuy bị sự công kích của Thần Tú Cung làm giảm đi phần lớn nhưng khi tấm Thần đạo Hộ Thuẫn va vào thì ánh sáng trắng lại tiếp tục bùng phát!
Cũng may uy lực của thứ ánh sáng đó đã không còn được như trước. Sức mạnh cấm chế là thứ sức mạnh không thể tái sinh được. Tiêu hao bao nhiêu thì giảm đi bấy nhiêu. Trừ phi xung quanh cấm chế có nguồn linh lực lớn, hơn nữa phải đảm bảo nguồn linh lực đó có thể cung cấp linh lực bất cứ lúc nào.
Hiển nhiên là trong một thời gian ngắn, nguồn linh lực đó không thể bổ sung được nhanh như thế. Trừ phi có người dùng trận pháp nếu không thì sau khi cấm chế đã bị tiêu hao thì chắc chắn uy lực sẽ giảm đi.
Nhưng mà, dù là sức mạnh đã bị giảm sút, dù Tần Vô Song có sự bảo vệ của Thần đạo Hộ Thuẫn, khi lao đi được khoảng hai phần ba con đường vẫn bị luồng ánh sáng trắng kia chặn lại. Bất luận Tần Vô Song có xung kích thế nào vẫn cách mục tiêu một khoảng.
Tần Vô Song tận mắt nhìn thấy Thần Đạo Quả ngay trước mặt mà không thể lấy được! Cái cảm giác này thật khiến người ta phát điên!
- Lẽ nào phải hao phí một mũi tên, một tấm Ngũ Hành Phù nữa sao?
Tần Vô Song không nỡ, Thần Đạo Ngũ Hành Phù thì thôi, nhưng mũi tên kia là vũ khí tất sát mà Tần Vô Song sử dụng khi đánh địch. Trước khi có được Xạ Nhật Tiễn thì hông thể thiếu Bích Lục Tiễn được.
Ba mũi tên Bích Lục Tiễn giờ đã mất một mũi, nếu lại mất thêm mũi nữa thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy lực của Thần Tú Cung.
- Thần Tú Cung?
Nghĩ đến Thần Tú Cung, tim Tần Vô Song bỗng rung lên, lấy Thần Tú Cung ra cầm trên tay.
Thần Tú Cung có thể mở ra hay gập lại được, nó có độ dài khiến người ta kinh ngạc. Tần Vô Song cầm cây cung, vung lên thành một đường vòng cung tuyệt hảo.
- Vừa hay!
- Ngươi thấy mình đủ khả năng sao?
- Không thử thì sao ngươi biết ta không có khả năng đó? Chẹp chẹp, đường đường là Điện hạ Thiên Đế Sơn, vì tham mà chôn thân nơi Vạn Hoa Cốc, tin này mà truyền ra ngoài, có lẽ cũng là một chuyện cười không nhỏ đâu nhỉ?
Tần Vô Song châm chọc
Lời nói này lập tức khiến Tân Vô Kỵ hơi biến sắc mặt. Tên tiểu tử này tự tin như vậy lẽ nào có vũ khí bí mật gì?
- Không đủ tự tin rồi à? Chột dạ rồi à? Ha ha ha ha…
Tần Vô Song bật cười:
- Con trai của Thiên Đế, danh tiếng lớn thật. Nhưng con trai của Thiên Đế Hiên Viên Khâu cũng muốn ra lệnh ở đây sao? Nằm mơ đi! Ta nghĩ Nga Mi Đạo Trường nhất định sẽ rất vui lòng dâng lên Thần thú trấn sơn của mình một bữa thịnh soạn đấy. Chẹp chẹp, Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cường giả, nguyên thần đó mà nuốt được thì hơn mười Hư Võ Đại viên mãn ấy chứ!
- Hắc hắc…
Tân Vô Kỵ sắc mặt dần lạnh tanh, nụ cười cũng lạnh băng băng:
- Tiểu tử, ngươi đã biết thân phận của ta mà còn không bó tay chịu trói thì ta chỉ có thể nói cho người rằng, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận!
Tần Vô Song cười:
- Tân Vô Kỵ, ngươi có thể xem là miệng hùm gan sứa không? Vừa rồi ngươi còn ra mặt giúp La Thiên Đạo Trường, Thần thú vừa ra sao ngươi lại bỏ cả đồng bọn mà chạy thoát thân một mình thế? Việc này mà truyền ra ngoài, đối với thân phận của ngươi mà nói thì cũng là một sự sỉ nhục nhỉ?
Lời này đã nói trúng điểm yếu của Tân Vô Kỵ. Bất luận thế nào, cảnh tượng hắn vứt bỏ đồng bọn chạy tháo thân ai ai cũng nhìn thấy. Mà đại danh Tân Vô Kỵ của hắn đã được công khai trước mặt tất cả mọi người vào lúc ra mặt cho La Thiên Đạo Trường rồi.
Đây cũng là sự thật hắn không thể che giấu!
Lúc này nghe Tần Vô Song nhắc đến, Tân Vô Kỵ thẹn quá hóa giận, chỉ thẳng kiếm ra:
- Tiểu tử, xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!