Khí Trùng Tinh Hà

Chương 935 : Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Phương diện vũ khí sau khi có thành tích bước đầu, Tần Vô Song liền bắt đầu nghiên cứu đạo lý phần thứ ba của sư phụ đưa tặng, cũng chính là Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi.

Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này là một lễ vật mà Tần Vô Song cần nhất trước mắt. Bởi vì, hắn một thân một mình tới nơi hoàn toàn xa lạ, có tay chân của Thiên Thần Đạo bên cạnh người, đó tuyệt đối là một tiện nghi tốt nhất.

Sư phụ Lý Huyền Phong đã chuẩn bị cho hắn mười hai đầu Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi. Hiển nhiên, với tu vi hiện nay của hắn, muốn khu động toàn bộ mười hai tên Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, tuyệt đối là không có khả năng.

Thực lực của hắn còn xa mới đạt đến loại trình độ này!

Giống như Linh thú Phong ấn của mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển ban đầu, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi cũng là khu động vượt hai cấp mà thôi. Ban đầu, linh thú bên trong Phong ấn Đồ quyển, Tần Vô Song cũng chỉ có thể triệu hoán vượt qua hai cấp độ.

Với tu vi hiện nay chưa vượt qua Thiên Thần Đạo một kiếp của Tần Vô Song, nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu hoán ra hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi chỉ có hai kiếp.

Mà một khi đợi hắn vượt qua một kiếp, trở thành cường giả Chân Thần Đạo một kiếp, liền có thể triệu hoán ra bốn Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi ba kiếp.

Sư phụ từng nói qua, lực chiến đấu của Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, hoàn toàn giống với Thiên Thần Đạo cường giả thông thường, không có chỗ khác biệt. Cho nên nói, Tần Vô Song một khi có thể triệu hoán ra hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi hai kiếp cấp thấp nhất ra, cũng tương đương bên cạnh có hai trợ thủ Thiên Thần Đạo hai kiếp.

Món quà lớn này của sư phụ, thực sự không hề nhẹ.

Có những át chủ bài này, tận đáy lòng Tần Vô Song cũng vô cùng có tự tin. Chỉ cần không gặp phải cường giả cấp bậc Chủ Thần, Tần Vô Song tự thấy, muốn giữ tính mạng bản thân vẫn không thành vấn đề.

Nhưng tư bản hiện tại, muốn đối kháng với Dị tộc, đối kháng với kẻ xâm lược Đại lục Phong Vân thực lực cường đại, còn kém rất nhiều.

Cũng chính là nói, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, chỉ có thể khiến hắn khi du lịch tu luyện bên ngoài, sẽ không có vẻ một mình đơn độc, nếu muốn giải quyết vấn đề căn bản, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi rõ ràng không thành vấn đề.

Đại lục Phong Vân mấy vạn năm trước có hai tên Chủ Thần.

Khu động Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, đầu tiên phải giải trừ phong ấn của Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, đây là một công trình vô cùng lớn lao, Tần Vô Song phải tiêu tốn thời gian gần một tháng, mới giải trừ được hai đạo phong ấn. Cho dù như vậy, hắn đã cảm thấy thần lực phát sinh hư thoát.

Nhưng mà loại hoạt động giải trừ phong ấn này, lại sản sinh khảo nghiệm lớn lao với Thần hồn, khiến Thần hồn của Tần Vô Song cảm nhận được một loại dao động khác thường.

Cộng thêm một chút dấu hiệu của phương diện cơ thể, Tần Vô Song âm thầm phát hiện tựa hồ bản thân trong lúc bất giác, đem Thiên Thần Đạo lần đầu tiên đưa tới tai kiếp.

Mặc dù còn chưa chính xác đến, nhưng Tần Vô Song mơ hồ đã có thể cảm nhận được một chân trời huyền diệu. Thiên uy không lường được, Tần Vô Song không dám chậm trễ.
Người này ngoài miệng khách khí, hành động lại không chút khách khí, rót rượu, uống liên tiếp ba chén.

Tần Vô Song nhàn nhạt cười, nhìn nhất cử nhất động của người này.

Người này cũng không biết là da mặt dày, hay là thần kinh trời sinh có vấn đề, thong dong điềm tĩnh, cười nói:

- Đại nhân, nghe khẩu khí của ngài, tựa hồ là muốn tìm một nhiệm vụ chơi một chút đúng không?

Ba chữ "chơi một chút" này, dùng rất hay. Hiển nhiên, theo hắn thấy, tu vi đã đến mức như Tần Vô Song, nhận nhiệm vụ, cũng chính là tính chất vui đùa chiếm đa số.

Tần Vô Song đương nhiên sẽ không trả lời thẳng vào vấn đề, ngược lại hỏi:

- Ngươi tên là gì?

- Tiểu nhân tên là Giang Nam Sinh, đại nhân nếu không ngại, có thể gọi ta là Tiểu Giang. Ha ha, vì tiểu nhân có thể nói chuyện với một cường giả như ngài, xin uống thêm một chén nữa.

Tần Vô Song để mặc hắn không ngừng rót rượu, uống rượu. Giang Nam Sinh này phảng phất vô cùng thích rượu của Tần Vô Song, muốn tìm mọi cách, uống hết chén này đến chén khác, phảng phất như ý còn chưa hết, nhưng bầu rượu đã trống không. Nhìn bình rượu trống không lắc lắc không có giọt nào rơi xuống, Giang Nam Sinh ngượng ngùng cười, lại nói:

- Đại nhân, ở đây ta thật ra có một đường đi phát tài, đồng bọn nếu cùng chung chí hướng thì gia nhập. Không biết đại nhân có hứng thú gia nhập không? Tiểu nhân nguyện vì đại nhân tham gia nhiệm vụ, xông pha chiến đấu!

Tần Vô Song khẽ nhướng mày lên:

- Tiểu Giang, ngươi muốn kêu ta làm tay chân cho ngươi, hay là muốn ta làm chủ thuê của ngươi?

Tiểu Giang sửng sốt, lập tức cười theo nói:

- Đều không phải, đều không phải. Thật đấy, ta thành tâm thành ý, mời đại nhân làm đồng bạn.