Khí Trùng Tinh Hà
Chương 951 : Xà Vương hiến vật quý
Ngày đăng: 15:11 18/04/20
- Lỗ Hùng, ngươi câm miệng lại cho ta!
Lỗ Đồng chửi mắng nói.
- Ha ha, Tiểu Lỗ, lời này thật ngay thẳng!
Thiết Hoằng cũng là một phái cấp tiến:
- Ta cũng cảm thấy, chỉ cần chúng ta che dấu tốt, đừng bị phát giác, ngoại giới có ai để ý đến đội ngũ mấy tán tu tạo thành chúng ta chứ? Đến lúc đó, cũng chỉ là một đội bỏ mình trong danh sách mà thôi.
Những người này, ngươi một lời, ta một lời, đều rất hưng phấn.
Tần Vô Song lại rất điềm đạm, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ thảo luận. Cái hắn cần chính là bầu không khí này, những tán tu này, chỉ có kích phát ra loại tâm huyết trong xương cốt bọn họ, bộ mặt phản đồ mới hoàn toàn bại lộ, sau đó tăng thêm thu phục, trở thành quân dự bị của mình.
Tần Vô Song hiện tại, đang vô cùng cần một đội võ trang mạnh mẽ.
Đại lục Phong Vân, chỉ riêng Chủ Thần đã có ba người, Thiên Thần Đạo cường giả mấy trăm người. Loại thực lực này, ở Tinh vực Đại Càn, chỉ sợ cũng vô cùng đứng đầu.
Cho nên, Tần Vô Song biết, muốn đối kháng với Vị diện khổng lồ này, một đội ngũ của bản thân, tất nhiên là quá ít.
Trình độ phát triển của đội ngũ này, là quyết định cuối cùng hướng đi của toàn bộ chiến cuộc.
- Tiểu Giang, ngươi cũng nói đi!
Tần Vô Song cổ vũ nói. Hắn biết, thực lực của Tiểu Giang không cần tranh luận là yếu nhất trong đội ngũ, nhưng năng lực động não, có thể là mạnh nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tiểu Giang gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói:
- Đội trưởng, đề nghị của chư vị ca ca, rất là nhiệt huyết sôi trào. Nhưng mà, muốn thực hiện thực sự không dễ dàng. Đầu tiên, chúng ta cho dù có được rất nhiều tinh thạch, làm sao rời khỏi Ô Thước Tinh? Không có phi thuyền Chủ Thần tiếp nhận đưa đón, chúng ta căn bản không cách nào rời khỏi Ô Thước Tinh. Có lẽ Đội trưởng miễn cưỡng có thể, nhưng mấy người chúng ta, không thể phi hành trong tinh hà mờ mịt được.
Lời này mặc dù khó nghe, nhưng cũng không mắc tội người. Muốn phi hành trong biển tinh hà, lốc xoáy tinh hà cường đại, va chạm vào vật phi hành không rõ, vòng xoáy trùng kích cực hạn, các loại bất trắc không thể ngờ tới, không có Thiên Thần Đạo bốn, năm kiếp, không nghi ngờ gì chính là thiêu thân lao vào lửa.
- Đúng! Cho nên, chúng ta đầu tiên phải giải quyết được vấn đề rời khỏi. Vấn đề này là nền tảng, nếu nền tảng này không thể thực hiện, tất cả đều là nói suông!
Tần Vô Song tỏ ý khen ngợi khuyến khích liếc mắt nhìn Tiểu Giang, ý bảo hắn tiếp tục.
Tinh thần Tiểu Giang nhất thời rung lên, tiếp tục nói:
- Nếu nền tảng này có thể thực hiện được, bước thứ hai cần phải suy nghĩ là, chúng ta phải đi đâu. Làm thế nào che giấu thân phận, thay đổi thân phận, chế tạo dấu hiệu tử vong giả tạo. Như vậy, mới có thể không bị Đại lục Thiên Tượng truy sát. Bằng không, vạn nhất dưới cơn thịnh nộ của Chủ Thần Điện, phát ra lệnh truy sát Tinh vực, chúng ta chỉ có thể có bao xa thì trốn bấy xa.
Lời nói của Tiểu Giang, rất có đạo lý, những người khác đều không khỏi tự chủ gật gật đầu.
Toàn thân kim quang lóng lánh, lông lá xồm xàm, rất là đáng yêu.
Hắc Dực vô cùng buồn bực:
- Lão Thiết, tướng mạo đó là của ngươi, đừng cười lão Biên Bức ta, được không?
Lỗ Hùng hắc hắc cười nói:
- Món đồ chơi này, thật sự có thể dò xét được mỏ tinh thạch sao?
- Có phải là thật hay không, không phải thử là biết sao?
Tần Vô Song mở bản đồ ra:
- Chư vị, các ngươi nhìn khu vực phía Nam này, điểm màu đỏ, đã bị Đại lục Phong Vân chiếm trước rồi. Còn một số điểm màu trắng, là nơi sản xuất tinh thạch tương đối nhiều, nhưng còn chưa khai phá đến. Còn về điểm màu đen, chính là khu vực chưa biết. Còn điểm màu lam, là nơi cực kỳ có khả năng sản xuất mỏ tinh thạch, nhưng lại vô cùng nguy hiểm. Màu xanh, là nơi nguy hiểm cao!
Chấm nhỏ trên bản đồ vô cùng nhiều. Tần Vô Song giải thích nói.
- Khu vực màu đỏ, chúng ta mò không được nước uống đâu. Điểm màu trắng, đại khái cũng bị Đại lục Phong Vân cắt làm đất đai riêng rồi. Mặc dù còn chưa bị khai phá, nhưng có lẽ là khu vực đã được trấn định. Điểm màu đen, khu vực chưa biết, nhưng Đại lục Phong Vân nhất định cũng có người ở đó thăm dò. Để lại cho chúng ta, ước chừng chỉ có nơi màu lam lục này, đều là khu vực có nguy hiểm cao.
- Hắc hắc, nguy hiểm cao, hồi báo cũng cao thôi!
Lỗ Hùng vỗ đùi, rất là sảng khoái:
- Đội trưởng, theo ta thấy, chúng ta nên đi về hướng khe sâu lớn này. Ngươi thấy địa thế nơi này liên tục đi xuống, ít nhiểu có điểm màu lam, nhất định là khu vực mỏ tinh thạch rậm rạp.
- Tiểu Lỗ, người trẻ tuổi đừng xúc động quá!
Hắc Dực ngoài cười nhưng trong không cười.
- Lão Hắc, ngươi sợ sao? Đội trưởng không phải nói qua rồi sao? Phú quý trong nguy hiểm. Muốn có tinh thạch, muốn được phát tài, chúng ta phải có tinh thần mạo hiểm! Bằng không, chúng ta làm sao phải xa rời quê hương?
- Các ngươi thấy thế nào?
Tần Vô Song chuyển hướng hỏi những người khác.
- Muốn đi, phải tới nơi người khác chưa tới. Người của chúng ta quá ít, nếu đối đầu với Đại lục Phong Vân, không lý trí! Theo ta thấy, nơi càng nguy hiểm, có thể càng an toàn. Chí ít, đội ngũ thăm dò của Đại lục Phong Vân, chưa hẳn sẽ bỏ dễ tìm khó.
Lần này, Lỗ Đồng lại đưa ra một ý kiến tương đối liều lĩnh.