Khí Trùng Tinh Hà
Chương 952 : Nơi Ác ma nguyền rủa
Ngày đăng: 15:11 18/04/20
- Lão Hắc, ngươi sợ sao? Đội trưởng không phải nói qua rồi sao? Phú quý trong nguy hiểm. Muốn có tinh thạch, muốn được phát tài, chúng ta phải có tinh thần mạo hiểm! Bằng không, chúng ta làm sao phải xa rời quê hương?
- Các ngươi thấy thế nào?
Tần Vô Song chuyển hướng hỏi những người khác.
- Muốn đi, phải tới nơi người khác chưa tới. Người của chúng ta quá ít, nếu đối đầu với Đại lục Phong Vân, không lý trí! Theo ta thấy, nơi càng nguy hiểm, có thể càng an toàn. Chí ít, đội ngũ thăm dò của Đại lục Phong Vân, chưa hẳn sẽ bỏ dễ tìm khó.
Lần này, Lỗ Đồng lại đưa ra một ý kiến tương đối liều lĩnh.
Ý kiến của Cốc Phong vĩnh viễn chỉ có một. Nơi có tinh thạch, gặp phải nguy hiểm gì, hắn cũng vô cùng nhiệt tình.
Đội phó Thiết Hoằng cũng nói:
- Đội trưởng, nếu chúng ta đã vất vả đến đây, lại có tấm bản đồ này, nếu thật sự có thể né tránh cường giả của Đại lục Phong Vân, khai phá một khu vực khác, tuyệt đối không phải là chuyện xấu. Còn hơn là cướp thức ăn trước miệng hùm!
Đối với tiểu tổ bảy người bọn họ mà nói, Đại lục Phong Vân, xác thực là một sự tồn tại giống như quái vật khổng lồ.
Tần Vô Song nhìn ra được, ý nghĩ cơ bản của mọi người, đồng ý mạo hiểm đi dò xét một số nơi nguy hiểm, cũng không muốn đi đụng đầu với cường giả của Đại lục Phong Vân.
Đây thật ra là điều dễ dàng lý giải, dù sao, thực lực tổng thể của Ô Thước Tinh, khiến đoàn người đều cảm thấy, nơi nguy hiểm của Ô Thước Tinh, dù nguy hiểm cũng chỉ có hạn.
Còn cường giả của Đại lục Phong Vân, một khi phát giác bọn họ, đó chính là tai ương ngập đầu.
Bên nặng bên nhẹ, đương nhiên biết chọn lựa như thế nào.
Tần Vô Song trọng điểm vẽ ra ba con đường.
Con đường thứ nhất, nơi hoang dã phía Nam, hoàn cảnh địa lý ác liệt nhất.
Con đường thứ hai, hải vực gần phương hướng Đông Nam.
Con đường thứ ba, chính là nối thẳng với Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc phía Tây Nam, hoàn cảnh ác liệt, địa thế hiểm trở, còn có các loại sinh vật tộc đàn cường đại chiếm cứ ở đó. Là một vùng nguyên thủy ngay cả Cự Thú Tộc cũng không cách nào thống nhất.
Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc này, lại được gọi là nơi Ác ma nguyền rủa.
Ở khắp Ô Thước Tinh, đều là một vùng cấm địa. Cho dù là Cự Thú Tộc, từ trước đến nay cũng nghiêm cấm môn hạ xông vào nơi Ác ma nguyền rủa.
- Nơi Ác ma nguyền rủa?
Hắc Dực Biên Bức nhấp đầu lưỡi dự tợn của nó, hắc hắc cười nó:
- Đội trưởng, nếu đã đi, một khi định mạo hiểm, vậy dứt khoát đi tới nơi nguy hiểm nhất đi!
Lỗ Hùng cười lớn:
- Lão Hắc, lâu như vậy, ngươi rốt cuộc cũng nói được một câu tiếng người!
Hắc Dực giả bộ giận dữ:
- Bọn chúng sẽ không mạo hiểm như vậy, không có Cự Thú Tộc chúng ta, hiệu suất khai thác tinh thạch của bọn chúng, chí ít phải giảm bớt mất một nửa.
- Vậy ai sẽ ở lại?
Lang Vương đột nhiên hỏi vấn đề nhạy cảm này.
Nói thật, ai cũng muốn tới Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, mặc dù nguy hiểm trùng trùng, nhưng bọn họ lại càng thích nếm thử loại cố gắng này, chứ không phải ở trong địa bàn của mình, chịu người khác ức hiếp.
Tiếp đám gia hỏa của Đại lục Phong Vân kia, cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp.
- Chư vị, việc này cần mọi người tự mình tiến cử.
Sư Vương cười ha ha nhìn quét qua toàn bộ tràng diện, thấy không có lên tiếng, đành phải điểm danh nói:
- Tuyết Điêu, ngươi tâm tư tinh tế, lại giữ được bình tĩnh, cộng thêm tính cách của ngươi tương đối dễ nói chuyện, ngươi có thể lưu lại, thế nào hả?
Tuyết Điêu Vương bất đắc dĩ, Sư Vương bệ hạ mở miệng, đương nhiên không thể làm trái được.
- Đừng nhìn ta, ha ha, Lão Hùng ta nhất định phải đi rồi!
- Ta cũng không ở lại đây!
Lang Vương biểu thị thái độ tiếp theo.
Đại Tượng Vương mục tiêu to lớn, bị ánh mắt của Sư Vương bắt được, cười khổ nói:
- Không phải là ta chứ?
Các Thú vương khác đều cười lớn:
- Chính là ngươi, Đại Tượng ạ. Thân hình ngươi to lớn, tới Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, dọc đường dễ dàng bị người ta nhận ra, ai kêu mục tiêu quá lớn chứ?
Đại Tượng Vương cau mày khổ mặt:
- Đây chính là lý do ta ở lại?
Các Thú vương đều cười to, ồn ào nói:
- Đại Tượng Vương, ngươi trời sinh thận trọng. Ở lại đây, sẽ không hỏng chuyện, những tên gia hỏa chúng ta tính khí đều không tốt, vạn nhất xích mích, thì phiền phức lớn.
- Ý tứ là nói, ta thích hợp làm kẻ bị ức hiếp sao?
Đại Tượng Vương bất đắc dĩ nói thầm.