Khó Để Buông Tay
Chương 60 : Kết thúc
Ngày đăng: 18:14 18/04/20
Ngày Lãnh Tây và Cao Tử Quần kết hôn, thời tiết rất đẹp, mây trắng bay lơ lửng trên bầu trời trong xanh, từng cơn gió dìu dịu hân hoan nghênh đón lễ cưới thế kỷ. Cao Tử Quần lái xe đến đón Lãnh Tây, cả hai đều nở nụ cười hạnh phúc mãn nguyện. Anh luôn muốn cùng Lãnh Tây có một đám cưới hoàn mỹ nhất, cuối cùng cũng đến ngày hạnh phúc đơm hoa.
Đám cưới ấm cúng, chỉ có ban bè thân thiết được mời. Cao Hi Hi xinh đẹp dĩ nhiên trở thành tiểu hoa đồng của bố mẹ, mọi người đều trầm trồ thích thú, cảnh tượng một gia đình nhỏ đứng trước lễ đường trông rất thú vị.
Sau hôn lễ, hai người lại đi đến đảo Ba Li hưởng tuần trăng mật. Cao Hi Hi sầu suốt cả tuần vì không được đi cùng.
Họ cùng trải qua những ngày ngày tháng hạnh phúc đầm ấm bên nhau, nhưng trong cuộc sống tất nhiên không thể tránh khỏi những mâu thuẫn nhỏ. Gay gắt nhất chính là Cao Hi Hi luôn muốn ngủ cùng Lãnh Tây.
Có hôm, Cao Tử Quần hơn mười giờ mới về đến nhà, anh vội đi tắm ngay vì sợ vợ chê người nồng nặc mùi khói rượu.
Tắm xong anh cũng tỉnh táo hơn nhiều, nhìn ngọn đèn ngủ lờ mờ trên tường, lòng anh cảm thấy ấm áp. Anh nằm xuống giường, theo thói quen vươn tay ôm Lãnh Tây vào lòng.
“Không phải anh bảo chín giờ về sao?” Giọng nói Lãnh Tây vang lên.
Cao Tử Quần nhắm hai mắt, trầm giọng nói: “Anh gặp một người bạn cũ, bị kéo lại uống thêm mấy ly.” Anh đột nhiên dừng lại: “Sao Hi Hi lại qua đây?”
Anh đụng trúng bàn tay nhỏ bé của Hi Hi đang đặt trên ngực Lãnh Tây. Cao Tử Quần liền đặt tay con gái xuống, âm thầm chiếm chỗ.
“Anh làm gì thế? Sáng sớm mai em còn phải đi làm.” Lãnh Tây cố kìm giọng nói.
Tay Cao Tử Quần từ dưới váy ngủ cô dò xét vào trong, bàn tay ôm trọn bầu ngực trắng nõn, ngón tay khiêu khích đỉnh hoa.
“Đừng, Hi Hi vẫn đang ở đây.” Lãnh Tây bị anh khiêu khích, thở nặng nề.
Cao Tử Quần dịu dàng hôn lên cổ cô: “Bà xã, anh vừa tắm sạch sẽ rồi.”
Lãnh Tây giữ lại tay anh, không cho anh tiếp tục hoành hành, thế nhưng cuối cùng cũng không chống đỡ nổi sức quyến rũ của anh: “Đi qua phòng bên cạnh được không?” Cô nhỏ giọng nói.
Thần Hi liếc nhìn anh, hai người cùng cười ồ lên.
Bất quá mấy năm sau, Trần Thiệu Thần học xong cấp hai thì đi du học. Cậu bé và Hi Hi sẽ có một câu chuyện khác, cái này nói sau.
***
Lãnh Tây vẫn làm bà chủ cửa hàng hoa, giờ đã có nhiều đối tượng hợp tác hơn, tuy không kiếm được quá nhiều, nhưng cũng đủ để sinh sống qua ngày.
Đến sau này cô mới biết, những đối tượng kia đều là do Cao Tử Quần thầm sắp đặt. Lãnh Lượng biết được thì trêu ghẹo nói: “ Thật đúng là Phì thủy bất lưu ngoại nhân điền, anh rễ biết cửa hàng của chị làm ăn tốt cho nên liền sắp đặt người của mình đến.”
Thật ra Lãnh Tây chỉ biết Cao Tử Quần là một ông chủ, ngoại trừ điều đó ra, cô chẳng biết gì về công việc của anh cả. Lúc kết hôn anh cũng không tiến hành kê khai tài sản.
Thần Hi vẫn luôn uy hiếp Cao Tử Quần: “Nếu như anh dám đối xử tệ bạc với Lãnh Tây, tôi sẽ xúi giục Lãnh Tây ly hôn, chia bớt đi một nửa tài sản của anh.”
Cao Tử Quần dở khóc dở cười, về sau khi biết được Cao Tử Quần có bao nhiêu tài sản, Lãnh Tây mới giật mình nói: “Không ngờ rằng bây giờ em đã trở thành dân nhà giàu mới nổi.”
Cao Tử Quần nheo mắt.
Về sau, có một hôm hai người cùng nhau tâm sự, đột nhiên nhắc đến vấn đề này, cô hỏi anh: “Vì sao trước lúc kết hôn anh không kê khai tài sản của mình?”
Cao Tử Quần lặng im, một hồi lâu sau mới lên tiếng: “Em nguyện ý gả cho anh thì anh đã thỏa mãn lắm rồi.”
Khoảng khắc kia, Lãnh Tây cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian này.
~~Hoàn chính văn~~