Khoái Nhạc Trạch Cấp Tống
Chương 10 :
Ngày đăng: 19:59 18/04/20
Lúc ở hội chùa,được chứng kiến nam diễn viên của y ra sức diễn xuất như thế, Hác đại tác phẩm gia của chúng ta ý tứ bắt đầu tuôn trào, sau khi từ Cát Cát Trấn trở về, liền mải miết sáng tác.
Hác Lập Hải không thèm nghỉ ngơi,cắm đầu viết sách liên tục ba ngày ba đêm.
Tiểu thuyết nam x nam đầu tiên của ‘Tình sắc hoàng đế’ rốt cục cũng đã hoàn thành phần tiệt cảo. (bản nháp)
Nội dung sách vừa được tung ra thị trường,ngay lập tức đã tạo nên sự náo động! Chẳng những được trầm trồ khen ngợi, còn được độc giả nhiệt liệt đón nhận.
Biên tập Tần Lấy Thủ ngồi trên ghế sa lon của Hác đại tác phẩm gia, hưng phấn mà cười ha ha.
“ Ngươi còn cười được, chứ ta thì mệt thảm rồi ……”
Hác Lập Hải ngồi trên ghế sa lon than thở, mệt bơ phờ.
“ Quyển sách này viết thật là hay quá!”
Tần Lấy Thủ cầm tài liệu trên tay, càng không ngừng gật đầu khen hay: “Tâm tình của nam nhân vật được miêu tả thập phần khắc sâu, bộ phận tình sắc lại sinh động kích thích, phấn khích tuyệt luân, chắc chắn làm cho độc giả xịt máu mũi nha.”“ Viết một quyển nam x nam tiểu thuyết, so với mười quyển nam x nữ còn mệt hơn.”
Hác Lập Hải dùng hai tay xoa nắn huyệt thái dương.
“ Để mang đến cảm giác mới mẻ cho độc giả, ngươi chịu mệt một chút có sao đâu. Tác phẩm này đã tạo nên sự náo động như vậy, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy tất cả sự vất vả đều rất đáng giá sao?”
“Ừ đúng vậy.”
“Với lại, cũng may là có người kia hỗ trợ cho ‘cảm hứng’ của ngươi, bằng không ta nghĩ bộ nam x nam tiểu thuyết này tuyệt đối không thể viết ra được.”
Tần Lấy Thủ nói đúng trọng tâm.
“ Ân, ngươi nói cũng đúng, may mắn là ta tìm được hắn.”
Hác Lập Hải khóe miệng không ngừng cong lên.
“ Đúng rồi, hắn ở đâu?”
“ Đi rồi, mấy hôm nay ta lo viết sách, không biết hắn đi từ lúc nào.”
“ Ngươi cũng viết xong rồi, về sau cũng không cần gặp hắn nữa.”
Hác Lập Hải nghe xong liền sửng sốt.
Đúng vậy, ta đã viết xong,nhưng vì sao vẫn rất muốn gặp hắn?
Thật khó hiểu….
Những lúc không có cậu nhân viên ở bên cạnh, tuy rằng y lo viết sách đến tối tăm mặt mũi, nhưng có đôi khi không tự chủ được,vẫn thường nhớ đến hắn.
Vài ngày không thấy, không biết hắn có khỏe không?
Hôm trước cũng muốn gọi điện thoại cho hắn, nhưng sợ vừa nghe thấy thanh âm của hắn,lại càng muốn gặp hắn.
Nhưng rõ ràng là y không có thời gian, phải hoàn thành cho xong nốt quyển sách.
Cho nên cuối cùng y cũng không gọi…
“ Lập Hải, ngươi hiện tại đã viết xong cảo, hẳn là nên đi ra ngoài hảo hảo thoải mái một chút.”
“ Ân, đang định đi.”
Hác Lập Hải đã sớm chuẩn bị thật tốt, muốn nhìn thấy cậu nhân viên đáng yêu của y, bù lại mấy ngày xa vắng.
“ Tốt lắm, hãy để biên tập kiêm bạn tốt là ta đây, giúp ngươi hẹn với vài mỹ nữ xinh đẹp nha, ngươi tối nay nên mặc đồ cho thật đẹp.”
“Tần đại biên tập của chúng ta từ khi nào thì biến thành bà dẫn mối rồi?!”
Hác Lập Hải tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái.
“ Như thế nào? Không có hứng thú sao?”
“ Nếu ta thích thì ta tự xử lí, ngươi cứ như gà mẹ ấy.”
“ Không thể nào? Trước kia mỗi lần viết xong cảo, ngươi đều nhờ ta giúp ngươi gọi mấy mỹ nữ đến chơi đùa, thả lỏng một chút, như thế nào lần này lại không hứng thú? Nga, ta đã biết, nhất định là lâu lắm không có bính nữ nhân, nên đã quên mất phải làm như thế nào, có phải không? Ha ha……”
Tần Lấy Thủ trêu chọc nói,
“ Ngươi vì sao càng ngày càng hạ cấp?”
Hác Lập Hải không kiên nhẫn đứng lên: “Ta không rảnh nói nhảm với ngươi nha, ta muốn đi ra ngoài.”
“ Aizzz, đừng chơi quá sức, nhớ là buổi tối có buổi tiệc mừng công a.”
Tần Lấy Thủ luôn miệng nhắc nhở.
“ Đã biết rồi, sẽ đến đúng giờ.”
Diễm dương cao chiếu
Đã vài ngày không xuất môn,Hác Lập Hải cảm giác cơ thể của mình dường như sắp mọc lên một đống nấm mốc.
Y khẩn cấp chạy đến văn phòng của dịch vụ Khoái Hoạt, muốn tìm cậu nhân viên đáng yêu của y…
“ Xin hỏi Lưu Bộ Tiến tiên sinh có ở đây không?”
Hác Lập Hải lễ phép hỏi chuyện một tiểu thư ở quầy tiếp tân.
Oa, đoán không ra Lưu Bộ Tiến cũng có một bằng hữu thượng lưu như vậy.
Về sau nên hảo nịnh bợ hắn một chút.
Tiểu thư kia lộ ra nụ cười đẹp nhất của mình, thân thiết nói: “Ngại quá, hắn vừa đi ra ngoài giao hàng.”
Hác Lập Hải nghe vậy có điểm thất vọng.
Vốn muốn tạo cho hắn một sự kinh hỉ.
“ Xin hỏi khi nào thì hắn mới trở về?”
Hác Lập Hải tiếp tục kiên nhẫn hỏi.
“ Khoảng hai giờ nữa.”
“ Không sao, ta ở đây chờ hắn.”
Oa, Lưu Bộ Tiến có mặt mũi thật lớn a.
Có thể khiến cho một vị mỹ nam tử ở đây chờ hắn đến hai giờ.
Toàn bộ nữ nhân viên trong công ty đều chạy đến chỗ của Lưu Bộ Tiến, sôi nổi bàn tán.
Tần Lấy Thủ cười cười nói.
“ Ta cũng rất muốn biết, có phải tên kia từ khi bắt đầu thời kỳ trưởng thành, thì liền biến thái như vậy không?”
“ Biến thái? Ha ha??????”
Đàm Ngải Thanh cùng Tần Lấy Thủ lần đầu tiên nghe được có người dám nói Hác Lập Hải như vậy.
“ Lưu tiên sinh ngươi nói đúng đó, Lập Hải quả thật theo thời kỳ trưởng thành thì bắt đầu bị biến thái.”
Đàm Ngải Thanh cố gắng ngừng cười, vẻ mặt đứng đắn nói.
“ Đúng, cẩn thận nhớ lại, cái tên kia quả thật rất có tiềm chất của kẻ biến thái.”
Tần Lấy Thủ cũng hùa theo gây chuyện: “ Ta nhớ rõ có một năm, y đồng thời kết giao mỗi lớp một nữ sinh, từ năm một cho đến năm ba, toàn bộ đều không buông tha.”
“ Cái gì?”
Lưu Bộ Tiến kinh ngạc kêu to.
Cái tên sắc ma, quả nhiên là từ nhỏ đã làm chuyện xằng bậy.
“ Kia còn không đáng là gì, ta nhớ rõ y từng bí mật kết giao với cả cô giáo nữa, đối phương vì yêu y mà muốn nghỉ luôn việc dạy học, định cùng y bỏ trốn đó.”
“Nhưng sau đó lại bị y bỏ rơi, giáo viên kia cũng choáng váng, còn đòi treo cổ trên cây nữa.”
“ Đúng vậy, Lập Hải tuyệt đối sẽ không vì một người,mà buông tha cho cả rừng rậm.”
Hai người nhất đáp nhất xướng, nói đến nước miếng tung bay, nhưng lại không biết nam nhân đứng bên cạnh đang nổi trận lôi đình.
Hừ, sắc ma chính là sắc ma, cẩu thì thích cắn mông người.
Lưu Bộ Tiến càng lúc càng sinh khí, nhưng cũng không kém phần thương tâm.
Mấy ngày nay, người ta chỉ xem ngươi như ‘Cảm hứng’ thôi, cả hai chỉ là ‘Hợp tác’‘Hợp tác’ mà thôi, ngươi mơ tưởng nhiều như vậy để làm chi?
Chẳng lẽ còn hy vọng y sẽ yêu một cây củ cải xấu xí như ngươi sao.
Ngươi là loại người nào?
Tướng mạo xấu, chỉ số thông minh cũng thấp, tiền thì không có, ngươi cho rằng mình có điểm nào sánh được với các mỹ nữ,công tử nhà giàu trong thiên hạ?
Phi phi phi! Không đúng!
Ai cần hấp dẫn cái tên *** ma kia?
Y đối với ta không có ‘Tính thú’, không phải ông càng an toàn sao?
Về sau cũng không cần lo lắng mông sẽ bị nở hoa.
Lưu Bộ Tiến liều mạng an ủi chính mình.
Nhưng mặc kệ hắn cố gắng an ủi chính mình như thế nào,sau khi nghe xong lời nói của bọn họ, tâm tình càng lúc càng uể oải.
“ Ngại quá, ta còn có chút việc,ta về trước.”
Lưu Bộ Tiến buồn bã nói.
“ Ngươi không đợi Lập Hải trở lại sao?”
Đàm Ngải Thanh cũng không muốn hắn đi sớm như vậy.
“ Không cần. Ta nghĩ không có ta, y cũng sẽ vui vẻ.”
Lưu Bộ Tiến cúi đầu, bước nhanh ra ngoài.
————————————
aizzz máy nhà ta hư rồi,lát ko bik có bị đem về công ty bảo hành ko nữa T_T,lo up trước vậy