Khoái Nhạc Trạch Cấp Tống

Chương 11 :

Ngày đăng: 20:00 18/04/20


 



 



Bởi vì dạo gần đây làm việc tăng ca quá vất vả, Lưu Bộ Tiến tự thưởng cho mình một kì nghỉ dài hạn.



Hắn cũng không muốn mang theo điện thoại di động, chỉ đi một mình  đến vùng núi Nam bộ và ở lại đó bảy ngày.



Trong bảy ngày này, hắn đã suy nghĩ rất nhiều.



Hắn cảm thấy mình đã ngoài ba mươi tuổi, không thể cứ mờ mịt không có lí tưởng như vậy.



Luôn nghĩ về người kia, nhưng hắn biết đó chỉ là si tâm vọng tưởng.



Vẫn nên cưới một nữ nhân tốt làm vợ, sinh ra một đứa con béo tròn,giản dị sống qua ngày.



Sau khi trở về, cần phải tranh thủ hẹn hò và làm quen mới được.



Tuy rằng ở quê nhà và các vùng thân cận đều đã bị cái tên *** ma kia làm hại ( ‘tiếng lành’ đồn xa mà), nhưng thế giới rộng lớn như vậy, ở nơi khác cũng có thể tìm được một nữ nhân thích hợp với Lưu Bộ Tiến ta chứ.



Hảo, cứ làm như vậy.



Năm nay cần phải tìm một bà xã, sống một cuộc sống hoàn toàn mới.



Sau khi hạ quyết tâm, Lưu Bộ Tiến đứng trong sơn cốc hô to ba tiếng “cố lên”, rồi ly khai căn phòng nhỏ trên núi.



Vừa về tới thành phố, cũng không để ý bây giờ đang là nửa đêm, Lưu Bộ Tiến lập tức gọi điện thoại cho Lí Cơ Lâu.



“ Uy, Lý Cơ Thể! Mau dậy đi!”



“ Ai a?????? Nửa đêm muốn hù chết người sao??????”



“ Ta là A Tiến!”



“ A Tiến? Ngươi đã về rồi? Trên núi có vui không?”



“ Phi thường vui vẻ, bất quá ta còn vài việc cần nhờ ngươi giúp.”



“ Chuyện gì a?”



“ Giúp ta an bài một buổi gặp mặt đi.”



“ Gặp mặt? Ngươi rốt cục đã nghĩ thông suốt rồi à?”



“ Đúng, ta cũng đã ngoài ba mươi rồi, nếu còn không nghĩ thông suốt chắc cả đời phải sống trong hiu quạnh, ta không muốn cô độc trong quãng đời còn lại, ngươi hãy mau chóng giúp ta an bài đi.”



“Ta đã sớm chờ ngươi nói ra những lời này, bà xã của ta có mấy đối tượng rất thích hợp, ta sẽ nhờ nàng hẹn giúp cho ngươi nha.”



“ Cám ơn A Cơ.”



“ Không cần khách khí.”



“ À… Đúng rồi,trong mấy hôm ta đi vắng, có người nào đến công ty tìm ta không?”



“Không có a.”



“ Không có??????”



“ A Tiến, ngươi đang đợi ai sao?”



“ Không có! Ta không đợi ai hết, ta đang đợi tin tức của ngươi.”



“ Yên tâm,nếu có tin tốt lành ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi biết.”



“ Vậy cám ơn.”



Sau khi gác máy điện thoại, Lưu Bộ Tiến ngơ ngác ngồi một hồi lâu trên giường.



Y không có tới tìm ta??????



Y không có tới??????



Sớm biết rõ sẽ có kết cục này, nhưng vì sao vẫn cảm thấy thật đau lòng?



Quên đi, không muốn nghĩ đến nữa.



Cố gắng cầu nguyện cho chuyện gặp mặt sớm thành công.



Nhưng lúc chỉ có một mình,thật sự nhớ…quá, nhớ y…quá.



Lưu Bộ Tiến nhìn gian phòng trống rỗng, đột nhiên cảm thấy thật tịch mịch.











Đứng trước cửa phi trường quốc tế, Hác Lập Hải giờ phút này tâm tình có thể nói là nhớ nhà da diết.



Vì tuyên truyền sách mới, y phải đi xuyên qua mấy quốc gia,liên tục nhiều ngày không ngừng nghỉ, đã lâu lắm không được gặp mặt cậu nhân viên đáng yêu của y.



Lần trước ở buổi tiệc mừng công, hắn bỗng nhiên bỏ đi không thèm cáo biệt, lại còn dám tắt luôn cả điện thoại di động.



Hại mình không liên lạc được với hắn.



Ngay sau đó y lại phải xuất ngoại đi công tác, hai người vẫn không có cơ hội gặp mặt.
Đôi môi khêu gợi kề sát lên đầu nhũ đang sưng cứng của hắn, nhẹ nhàng mà nói:



“Núm vú mê người nảy lên trên đầu lưỡi của ta, giống một hạt trân châu hồng nhạt…… Ta dùng đầu lưỡi đảo quanh, dùng răng nghiến nhẹ, làm cho ngươi phát ra tiếng rên xúc động đáng yêu……”



“ Nga nga — van cầu ngươi!”



Lưu Bộ Tiến rốt cuộc chịu không nổi sự tra tấn của ***, đưa tay sáp nhập vào mái tóc màu đen nồng đậm của nam nhân, ưỡn ngực ra phía trước, đem đầu nhũ ấn vào vào đôi môi cực kỳ mê người kia.“ Nga nga…. Trời ạ… Trời ạ…”



Nam nhân làm đúng theo những gì y vừa miêu tả, không ngừng liếm mút lên núm vú hồng nhạt đầy mê hoặc kia, khoái cảm quá mức kích thích, làm cho Lưu Bộ Tiến ngửa đầu, phát ra âm thanh rên rỉ khóc lóc……



“A thật tuyệt… Quá tuyệt vời… mút thích muốn chết…”



Ngay khi Lưu Bộ Tiến sắp yêu cầu được tiến đến giai đoạn mập hợp, nam nhân đột nhiên lại một phen đẩy hắn ra –



“ Thôi được rồi, ngươi hẳn là nên trở về, đối tượng thân cận của ngươi đang đợi ngươi mà.”



A a a! Tên *** ma này lại giở ra tiện chiêu.



Vẫn đang bị dục vọng bao quanh, Lưu Bộ Tiến tức giận đến hít sâu một hơi.



“ Hừ, trở về thì trở về.”



Lưu Bộ Tiến lại thở phì phì trở lại chỗ ngồi. (=)))



Hừ, *** ma đáng giận! Lần này cho dù ngươi lại viết mấy thứ ba hoa chích choè, ta cũng sẽ không thèm.



Hắn cố gắng cùng Lâm tiểu thư nói chuyện phiếm, cố gắng bù lại khoảng thời gian vắng mặt.



Nhưng Lưu Bộ Tiến vừa mới nói được vài ba câu –



Lại có một tin nhắn được truyền đến.



Hừ! Xem ngươi còn có ý tưởng gì để viết.



Lưu Bộ Tiến hừ lạnh một tiếng, đem tin nhắn mở ra xem– a a a a! Mẹ của ta a!



Xem xong nội dung, Lưu Bộ Tiến sợ tới mức xém chút nữa đã làm rơi luôn cả điện thoại.



Ô…… Tên *** ma này quả nhiên là đại biến thái! Dám gửi cả đống ảnh chụp của ta  đến đây.



Biến thái! Biến thái a a a!



Lưu Bộ Tiến ở trong lòng mắng to cái tên *** ma kia, nhưng lại nhìn không chớp mắt những hình ảnh *** ô trong điện thoại, Chính cái đại lạp xưởng thô to của y đã làm cho hắn thích đến chết đi sống lại a.



Nghĩ đến vật kia trừu sáp mãnh liệt trong cơ thể của mình, làm cho mình sướng đến dục tiên dục tử, Lưu Bộ Tiến lại mềm lòng đứng lên.



“ Thực xin lỗi — ta …”



“ Lưu tiên sinh.”



Lâm tiểu thư mỉm cười cắt ngang lời nói của hắn: “ Ta cảm thấy hình như ngươi không mấy hào hứng với buổi gặp mặt này, thôi mọi việc xem như chưa từng xảy ra nha.Chúc ngươi may mắn.”



“ Lâm tiểu thư, ngươi đừng đi vội,hãy  cho … A Tiến một cơ hội.”



Lí Cơ Lâu cực lực giữ nàng lại.



“ Có lẽ trong lòng Lưu tiên sinh sớm đã thích người khác rồi, tái kiến.”



Lâm tiểu thư ý vị thâm trường liếc nhìn Lưu Bộ Tiến một cái, cười cười rồi đi khỏi.



Nhìn thấy đối tượng thân cận cùng bà mối đều đã đi mất, Lí Cơ Lâu liền mắng hắn.



“ A tiến! Ngươi sao lại thế này? Cứ vào WC hoài, rõ ràng nàng có cảm tình với ngươi, sao ngươi cứ một hồi thì đau đầu, một hồi thì đau bụng, bây giờ thì đau cái gì đây? Đau mông không?”“ A Cơ, thực xin lỗi……”



Lưu Bộ Tiến thật thà nói: “ Ta cũng đâu muốn làm vậy …… Tại hôm nay khẩn trương quá.”



Ô…… Đều là do cái tên *** ma kia làm hại mà.



Có phải tổ tiên nhà ta đã đạp lên phần mộ tổ tiên của nhà y không vậy? Sao y cứ như âm hồn không chịu tiêu tan mà dây dưa ta hoài.



Ô…… Oan nghiệt a.



Nếu còn như vậy, Lưu Bộ Tiến hắn đời này đừng hòng cưới được vợ.



“ A Tiến, mau nói thật đi?”



Lí Cơ Lâu hoài nghi nhìn hắn: “Ta thấy Lâm tiểu thư nói rất đúng,chắc là ngươi đã thích ai rồi?”



Lưu Bộ Tiến nghe vậy, tim liền đập loạn xạ: “ Không… Không có! Tuyệt đối không có!”



“ Thật chứ?”



“ Thật mà! A cơ, ngươi đi trước đi, ta còn có việc, muốn mua thuốc về uống.”



“ Được rồi, vậy ta đành đi trước.”



Đợi cho bạn tốt đi khuất dạng, Lưu Bộ Tiến lập tức vọt vào gian ghế của nam nhân –



—————————————————————–



=)) Thấy em Tiến zâm đãng ko nào.