Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
Chương 44 : Ôm ấp ảnh đế (8)
Ngày đăng: 05:17 19/04/20
Ánh mắt Kiều Sưởng vô cùng lạnh, thản nhiên ném ra một chữ.
“Cút.”
Lửa giận của Tịch Chu xông thẳng lên đầu.
Cậu hoàn toàn quên mất nhiệm vụ, hiện tại ý nghĩ duy nhất của cậu là đánh Kiều Sưởng thành đầu heo!
Gió mãnh liệt lướt qua, mặt của Kiều Sưởng hơi nghiêng qua, trong mắt vốn chán ghét lãnh đạm bỗng mang theo vẻ kinh ngạc.
Khóe miệng Tịch Chu hơi cong lên, vị trí của hai người thay đổi trong nháy mắt, lưng Kiều Sưởng hung hăng nện trên tường.
Kiều Sưởng muốn động đậy, lại phát hiện không thể giãy khỏi giam cầm của Tịch Chu, vẻ mặt ngưng trọng.
Một chút hảo cảm ban đầu đối với Kiều Sưởng đã hoàn toàn biến mất không còn một mảnh, Tịch Chu cũng lười tiếp tục quanh co với anh, tất cả chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ. Cậu nhanh chóng điểm một cái lên huyệt đạo bên hông của Kiều Sưởng, thân hình cao lớn của anh tê liệt trong nháy mắt, Tịch Chu nhân cơ hội này kéo người Kiều Sưởng vào trong ngực mình, hai tay ôm lấy.
Để đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành triệt để, hai tay của Tịch Chu ôm chặt Kiều Sưởng, vững vàng ôm anh nửa phút.
Hai thân thể đầy sức sống chặt chẽ dán vào nhau.
Vô cùng phù hợp, giống như trời sinh nên như vậy.
Lửa giận của Tịch Chu đốt phừng phừng trong lồng ngực, vì vậy cũng không nhận ra lúc hai người tiếp xúc, tim mình trong nháy mắt đó đã rung động.
Vì để tránh phiền phức, sau khi Tịch Chu ôm Kiều Sưởng nửa phút đã để anh dựa vào trên tường, mình thì nhanh chóng ra khỏi phòng vệ sinh.
Từ đầu đến cuối, Tịch Chu không nhìn Kiều Sưởng, vì vậy cũng bỏ lỡ rung động kia, và vẻ mặt mừng như điên xen lẫn vội vã.
Động tác của Tịch Chu làm với Kiều Sưởng thật ra cũng không được tính là điểm huyệt, động tác lần này của cậu đơn giản hơn rất nhiều, tối đa chỉ có thể khiến thân thể Kiều Sưởng tê dại một phút đồng hồ mà thôi, ừm, hơn nữa không thể nói chuyện.
Tịch Chu sợ Kiều Sưởng lên tiếng sẽ khiến người khác chạy tới, vậy thì mình liền phiền phức.
Sự thật chứng minh lo lắng của Tịch Chu vẫn rất có lý, khi cậu đi ra từ phòng vệ sinh, phát hiện mấy tên vệ sĩ đứng ở cửa, mà ngoài cửa thì có rất nhiều học sinh vây quanh.
Cũng may Tịch Chu đã dự đoán từ trước, trước khi ra ngoài đã dùng tay che mặt lại.
Cậu vừa làm thế vừa chạy ra, khả năng Kiều Sưởng không tìm cậu gây sự không cao. Che mặt mình lại, Tịch Chu không tin Kiều Sưởng có thể hỏi được thân phận của người anh không nhìn rõ mặt trong đám học sinh.
Vệ sĩ ngoài cửa thấy dáng vẻ lén lút này của Tịch Chu cảm thấy có chút không ổn, lập tức đưa tay muốn chặn cậu lại, nhưng Tịch Chu là ai, thân thể thoáng chuyển liền lưu loát không gì sánh được từ trong đám vệ sĩ bên cạnh chui vào trong đám người.
Khi rời khỏi phương tiện truyền thông, không xuất hiện trước mắt người khác mỗi ngày, ngươi sẽ nhanh chóng quên đi.
Cho dù đó là lúc ngươi vô cùng phẫn nộ, vô cùng sợ hãi, hay là chuyện đó cảm động khiến ngươi lệ rơi đầy mặt.
Sau khi Hoắc Thiên Hoa ra tay, cho dù là truyền thông tin tức hay weibo, tất cả các kênh đều nhất trí quên mất sự kiện nhảy lầu lần này của Tịch Chu, mà đám cư dân mạng vốn kích động chờ thông tin sau khi soát tin tức hai ngày trên mạng không nhìn thấy tin tức liên quan, oán trách hai ngày, cũng liền dần dần quên đi chuyện này.
Mà trong trường học cũng vì cố ý ép xuống, không ai tiếp tục thảo luận chuyện Tịch Chu nhảy lầu, chẳng qua bởi vì tính cách Tịch Chu thay đổi, thái độ của người xung quanh đối với cậu cũng dần dần tốt lên.
Thời gian cứ như vậy trôi qua nửa tháng.
Sân tập.
Hàng trăm người tụ tập ở phía bắc, bọn họ mặc đồng phục thống nhất, vây quanh thành một vòng tròn lớn, ở giữa chừa lại không gian khoảng chừng hơn hai mươi mét vuông, chính giữa có một người đang đánh sáo lộ võ thuật.
Hôm nay là thời gian hiệp hội võ thuật kiểm tra cuối tháng, mỗi thành viên đều phải kiểm tra đánh giá kiến thức cơ bản và sáo lộ.
Mặt trời đã lên tới đỉnh.
Trên đất trống truyền tới từng tiếng quát chói tai, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Kha Cung mặc đồng phục của hiệp hội võ thuât, sải bước đi tới giữa khoảng đất trống.
Sau khi làm lễ ôm quyền với bạn học bốn phía, hai tay Kha Cung khẽ động, tư thế bắt đầu vừa nội liễm vừa trầm ổn.
Chỉ là một tư thế bắt đầu, loại khí tràng* đặc thù này lại khiến lưng mọi người không nhịn được căng thẳng, ánh mắt chăm chú nhìn trên người Kha Cung. (*khí thế, tinh thần)
Trong đám người chuyên chú, thuần phác mạnh mẽ rung động lòng người.
Động tác của Kha Cung chiếm lấy tầm mắt của mọi người, cái này rất khác với tất cả sáo lộ mà bọn họ từng nhìn thấy, đó không phải là mạnh mẽ thông thường, chưởng pháp bộ pháp* của Kha Cung khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng tự nhiên rồi lại vô cùng rung động. (*đơn giản là các quyền tay, chân)
Cương nhu hòa hợp.
Sau khi lưu loát sinh động đánh xong một bộ Bát Quái chưởng mạnh mẽ mười phần, mọi người vẫn chưa lấy lại được tinh thần như cũ.
Vương Xưởng kinh hãi không ngớt.
Hắn lại phát hiện loại ý vị đặc thù của đại sư võ học trên người Kha Cung!