Khói Bếp Ven Hồ

Chương 70 : Kinh Hồng song tuyệt

Ngày đăng: 20:27 21/04/20


Trình Lăng đứng ở trước nôi Mai Tâm Thụy, đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, nói với Thượng Quan Phức đối diện: "Bé hình như đang ra mồ hôi, có phải quá nóng hay không, đừng che ra rôm đấy."



Thượng Quan Phức mới vừa ở cử xong không bao lâu, cũng đưa tay sờ sờ, "Hình như có chút thật, nhưng ta lại không dám quạt cho bé, sợ cảm lạnh."



"Cái này dễ mà." Trình Lăng đi tới cửa, vừa vặn Tần Mặc đi qua ở trước mặt, "Mặc thúc."



"Tứ thiếu quân, chuyện gì?"



"Thúc có thấy Tiểu Sầu?"



"Vừa nãy còn thấy mà, hình như ở ngay bên kia."



"Mặc thúc, thúc gọi bé tới đây, đứng một lúc ở bên cạnh nôi của Tâm Nhi đi."



"Làm cái gì?" Thượng Quan Phức và Tần Mặc cùng nhau khó hiểu hỏi.



"Hạ nhiệt độ." Trình Lăng cắn răng, Thượng Quan Phức hì hì một tiếng bật cười.



"Không phải Trinh Nhi sắp tới, đợi đến lúc con bé và Tiểu Sầu cùng đến Ám Hương Các học điêu khắc. Tiểu Sầu ở với con bé sẽ tốt hơn một chút." Bản thân Thượng Quan Phức cũng cảm giác là mình đang nói bậy, nhưng mà vẫn an ủi, lắc nhè nhẹ nôi.



"Ôi." Một tay Trình Lăng nâng cằm, "Nói đến đây, ta vẫn muốn hỏi ngươi chuyện này."



"Cái gì?"



"Ngươi nói các ngươi đã có mấy đứa con, tại sao ta chỉ có một?"



"Cái này không phải là ngươi nên hỏi lão Tứ nhà ngươi, hỏi ta có ích lợi gì."



"Ngươi cảm thấy ta hỏi nàng, có thể có ích?"



Thượng Quan Phức dừng một chút, "Được rồi, vậy ngươi vẫn là hỏi ta đi."



"Mỗi đêm, các ngươi đều sẽ, ừm, làm việc sao?"



"Trình Lăng," Thượng Quan Phức cúi đầu nhìn qua Mai Tâm Thụy một cái, "Nếu mà con ta lớn lên bị làm hư, ta nhất định tìm ngươi tính sổ."



"Bé mới bao nhiêu, nghe hiểu được cái gì. Ngươi mau trả lời ta."



"Không nhất định, có lúc cũng không làm, có lúc một đêm mấy lần, ngươi hỏi cái này để làm gì?"



"Vậy cũng xấp xỉ." Trình Lăng vẫn nâng cằm lên, "Nhưng vì sao ta cứ không có cơ chứ?"



"Vậy không có cũng tốt, dù sao ngươi cũng có Tiểu Sầu rồi."



"Ôi." Mỗi lần nhắc tới Mai Sầu, chuyện Trình Lăng làm nhiều nhất chính là than thở.



Đêm hôm đó, có một người sau mấy lần mệt rã rời đang nằm ở trên người thê chủ mình, không còn hơi sức nhỏ giọng oán trách, "Nhưng ta sẽ nhớ bé."



"Không phải Bạn Nhi cũng rất ít trở lại."



"Vậy ít nhất một tháng còn có khoảng mấy ngày."



"Vậy ta cũng thường dẫn chàng đi thăm Trinh Nhi, lại nói, không phải Tiểu Nhất vẫn còn ở đây sao?"



Lâm Xước nhẹ nhàng gật đầu, "Ngày mai ta cũng đi."




"Ta thích nhất gọt đao, Đại di nói trong tám đao Kinh Hồng dùng kỹ xảo nhiều nhất là đao pháp gọt." Mai Trinh vẫn là xoay lại bước đi, lời nói vừa kết thúc, sau lưng một chiếc xe đẩy tay chứa đầy rau cải đẩy đi tới, Mai Sầu lanh tay lẹ mắt kéo nàng qua, tránh ra xe kia. Mai Trinh quay người lại, người kéo xe đưa lưng về phía nàng đó lại là một bé trai chỉ cỡ tương đương với Tô Trù.



Hai người cùng đi qua, lại phát hiện phía sau xe kia còn có một người đang đẩy xe. Mai Trinh khó mà tin nổi nhìn cậu, nhìn lại một chút người trước mặt đó, kéo kéo Mai Sầu, "Mặt đơ, giống nhau như đúc nè."



Mai Sầu nhàn nhạt đáp lời, "Đi rồi."



Mai Trinh sóng vai với nàng đang muốn tránh ra, bé trai kéo xe trước đụng vào nàng kia đột nhiên lên tiếng gọi nàng lại, Mai Trinh quay đầu lại, "Thế nào?"



Trên mặt cậu vẫn còn đang nhỏ giọt mồ hôi, "Thật xin lỗi, ta không thấy."



"Không có việc gì." Mai Trinh phất tay một cái, cậu chỉ chỉ rau dưa trên xe, âm thanh mềm mại khí thế non nớt, nhưng hết lần này tới lần khác lại giả vờ từng trải, "Vậy ngươi lấy chút gì đi, xem như ta bồi thường."



"Như vậy à." Mai Trinh nhìn một chút, cầm hai cây cà rốt, "Vậy thì cái này được rồi."



Đứa bé trai kia gật đầu một cái, lại trở về kéo xe, bé trai sau xe cũng bắt đầu đẩy xe.



"Răng rắc." Cà rốt này rất sạch sẽ, mặt trên còn có chút nước, giống như là mới vừa rửa, Mai Trinh cắn một cái, "Ngọt vô cùng, ngươi muốn nếm thử một chút không?"



"Tự ngươi ăn."



Mai Trinh nhún vai một cái, gặm cà rốt. Bé trai đẩy xe phía sau kia đang đi qua bên cạnh Mai Sầu, trên tay rõ ràng bởi vì dùng sức quá độ có vài dấu màu đỏ, giọt mồ hôi trên trán nhỏ xuống.



"Đệ đệ, nếu không nghỉ ngơi một lát?" Bé trai trước mặt hỏi.



Phía sau lắc đầu, "Không cần, chúng ta đi nhanh một chút đi."



Gặp gỡ lần đầu một năm kia, Mai Sầu chín tuổi, Mai Trinh tám tuổi, Ảnh Kinh Hồng và Ảnh Du Long đều vừa mới sáu tuổi ——



Tác giả có lời muốn nói: lại chỉnh lý một lần:



Vu Nam (chuẩn thê chủ tương lai của Tiểu Y Nhất) nữ, mười sáu tuổi



Mai Bạn (Mai Sóc & Lâm Xước) nữ, mười hai tuổi



Mai Trinh (Mai Sóc & Lâm Xước) nữ, tám tuổi



Mai Y Nhất (Mai Sóc & Lâm Xước) nam, tám tuổi



Tô Đoạn (Mai Triều & Tô Cẩm) nam, mười tuổi



Tô Trù (Mai Triều & Tô Cẩm) nam, năm tuổi



Mai Sầu (Mai Đoan Nguyệt & Trình Lăng) nữ, chín tuổi



Mai Thụy (Mai Kỳ & Thượng Quan Phức) nữ, chín tuổi



Mai Hiểu Thụy (Mai Kỳ & Thượng Quan Phức) nữ, sáu tuổi



Mai Tâm Thụy (Mai Kỳ & Thượng Quan Phức) nam, một tuổi



Ảnh Kinh Hồng nam, sáu tuổi



Ảnh Du Long nam, sáu tuổi