Khói Bếp Ven Hồ
Chương 76 : Ngự điêu tình (2)
Ngày đăng: 20:27 21/04/20
Ngựa vẫn không ngừng, Xích Na đã nhảy xuống lưng ngựa, một đôi ủng da trâu thô giẫm đến bồm bộp vang dội, chạy vào một tòa lều nỉ lớn nhất sang trọng nhất chính giữa loạt lều lớn.
"Ngạch khách, ngạch khách." Lều nỉ trước mặt mở cửa, trên như cái ô xương, dùng đều là xương ngựa chẻ thành khung xương buộc thành, có toàn bộ hai mươi bốn tấm vách tường, đẩy ra một lỗ thủng, làm cửa sổ ở mái nhà. Lúc thời tiết đẹp trời, tất cả mành cửa sổ ở mái nhà đều mở ra, ánh nắng hắt vào đủ chiếu sáng cả lều nỉ.
Trên đất cả lều nỉ đều phủ lên thảm nhung lông cừu, Xích Na chạy vào, một cô gái to lớn ngồi trên giường trải sẵn áo lông da hổ, dù bận vẫn ung dung nhìn hắn.
"Ngạch Cách Kỳ, sao ngươi vẫn còn ở nơi này?"
"Xích Na, đệ đệ ngoan của ta, đệ thật là sớm."
Xích Na nhìn miệng nàng tốn hơi thừa lời, lui hai bước, "Ấy, ta cố chạy về sớm rồi."
"Đi, ta đang chờ đệ, Ngạch Khách họ đã sớm đi nghi thức bái lửa bên kia rồi."
"Chỉ có tộc trưởng mới có thể dùng hai mươi bốn tấm vách tường, quý tộc mười tám tấm, thị tộc bình thường mười hai tấm, dân thường đều là sáu đến tám tấm." Tái Hãn với Mai Bạn cùng nhau chạy băng băng dọc theo bờ sông nuôi thả ngựa tới phía lều lớn, tốc độ không nhanh, "Tộc trưởng Y Cách Nhĩ của chúng ta có mười bảy người đàn ông, có điều bà ấy thích nhất là thị quân thứ chín trong đó. Công tử Xích Na chính là ông ấy sinh, đáng tiếc sinh xong công tử Xích Na thì ông ấy qua đời."
"Mười bảy người?"
"Cảm thấy nhiều sao? Phụ nữ Di Tộc chúng ta, nếu không lấy thật nhiều đàn ông, sẽ bị người ta chê cười, cảm thấy ngươi không có năng lực. Thiếu tộc trưởng là chính quân của tộc trưởng Y Cách Nhĩ sinh ra. Tộc trưởng còn có rất nhiều con gái, con trai, nhưng mà bà ấy thương nhất chỉ có hai người, đều là vị thị quân thứ chín kia sinh ra, tiểu thư Ô Vân, công tử Xích Na. Đúng rồi, vị thị quân thứ chín kia còn có một nửa huyết thống Trung Nguyên, đặc biệt xinh đẹp."
Hai người dần dần đến gần lều lớn, phần lớn thời gian đều là một mình Tái Hãn đang nói..., Mai Bạn thỉnh thoảng góp vào mấy chữ, cho đến khi trước mắt xuất hiện đám người lớn vây quanh lại, còn có cháy lên khói dày đặc.
"Là nghi thức bái lửa, mau." Tái Hãn giục ngựa lướt gần, cùng với Mai Bạn xuống ngựa, "Đây là khâu quan trọng nhất trên tiệc cưới của Di Tộc chúng ta, đợi đến nghi thức bái lửa xong rồi, tân nương và tân lang đều bị đưa vào lều nỉ, chính là lễ tặng đao rồi. Năm nay công tử Xích Na cũng phải xuống sân, nhất định người đặc biệt nhiều."
Hai người chạy tới giữa đám người đang vây lại tìm được một vị trí trong vòng, Mai Bạn chưa kịp hỏi nàng lễ tặng đao là cái gì. Giữa đất trống trước mặt có hai đống đống lửa còn cao hơn so với người, cô gái trang phục lộng lẫy nắm tay của chàng trai, vòng ba vòng ở đống lửa trại chính giữa đó. Tiếng nhạc mã đầu cầm (đàn đầu ngựa) du dương dễ nghe. Mai Bạn nhìn về phía trước, thấy một bóng dáng màu đỏ nho nhỏ ở chính giữa mấy bóng dáng phụ nữ trung niên cao quý nhất, đang vỗ tay, cười đến tinh thần phấn khởi.
"Công tử Xích Na." Một mình Mai Bạn giống như là đang lầm bầm lầu bầu, tân nương kia dẫn theo tân lang đi tới trước người mấy người phụ nữ kia lạy từng người một, lại đến trước người của một chàng trai trẻ tuổi khác, chàng trai kia cầm lược vàng lên, chải đầu ba lần cho tân lang.
"Kia là ai?" Mai Bạn hỏi Tái Hãn bên cạnh, nàng lại gần nói: "Chính quân của thiếu tộc trưởng, là Nặc Mẫn con trưởng Nhã Nhĩ gia. Di Tộc chúng ta có mấy quý tộc thế gia quan trọng nhất, trong đó Y Cách Nhĩ gia và Nhã Nhĩ gia mấy đời đều sẽ thông gia, đáng tiếc thiếu tộc trưởng không thích hắn." Nàng nhỏ giọng, "Ngươi xem, hôm nay vốn là nạp thị, theo lý thì không cần làm lễ bái lửa, nhưng thiếu tộc trưởng thích người đàn ông này, tất cả nghi thức đám cưới đang tiến hành đều dựa theo cưới chính quân."
"Tìm đá vân mây."
"Đá vân mây, cần đá vân mây làm cái gì." Đá vân mây không phải là đẹp mắt một chút, có thể dùng để làm đồ trang sức, còn có thể có tác dụng gì?
Mai Bạn nhìn dáng vẻ hắn tò mò, bèn không nhịn được muốn nói rõ ràng với hắn một chút, cho nên nàng từ từ giải thích: "Dùng đao gọt xuống bột đá phía trên đá vân mây, có thể làm thuốc, người nhà của ta cần vị thuốc này."
Xích Na nhìn nàng, đột nhiên cười nói: "Ngươi rất ít nói đúng không?"
Nàng gật đầu, hình như rất khó hiểu làm sao hắn biết.
"Ngươi vừa nói một câu dài rất không nối liền, đứt đoạn kỳ quái. Trong nhà ta rất nhiều đá vân mây, ta tặng ngươi một khối là được rồi."
"Cám ơn."
"Nói hồi lâu, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi tên gì vậy?"
"Mai Bạn, Bạn trong ven hồ."
"Mai Bạn, tên thật kỳ quái, bởi vì nhà ngươi ở ven hồ sao?"
Nàng gật đầu, nhìn bóng đêm dần khuya, "Ta đưa ngươi trở về."
Xích Na cười nói: "Nơi này ta quen thuộc hơn ngươi nhiều, ta đưa ngươi trở về còn tạm được, ngươi ở nơi nào?"
"Tái Hãn."
"Tái Hãn, Tái Hãn Ba Đặc Nhĩ, ta biết nàng ấy, thì ra là ngươi ở chỗ của nàng ấy."