Không Muốn, Không Muốn Buông

Chương 6 :

Ngày đăng: 20:22 20/04/20


Phẫn hận dùng đầu đập đập xuống gối đầu, ta đầy mình tức giận.



Ta đâm ta đâm ta đâm chết ngươi đồ củ cải xấu xa!



« Em đang làm gì đó? »



Ta kinh ngạc, ngẩng đầu.



Khổng Văn đang đứng ở cửa phòng, lạnh lùng nhìn nhìn ta.



Ta tựa như tên ngốc trả lời: « Em đang đâm gối đầu.”



Nghĩ rằng hắn sẽ mắng ta ngu ngốc, hoặc là lại đây khi dễ ta một chút, thế nhưng hắn thực không có lương tâm bỏ lại một câu: « Không quấy rầy em, tiếp tục đâm đi. »



Quay đầu bước đi.



Khổng Văn!



Thấy hắn xoay người, lòng ta lập tức trở nên khẩn trương. Chờ khi ta phản ứng được hành động của chính mình thì ta đã nhảy tới phía cửa, từ phía sau ôm chặt lấy thắt lưng hắn. Cho tới bây giờ không nghĩ tới, ta cư nhiên sẽ có hành động mạnh mẽ như vậy, tốc độ cùng sức lực quả thực có thể so sánh với tuyển thủ Olympic.



Ôm lại ta a! Ngươi …. tên chán ghét này!



Hắn không có nghe thấy tiếng nói trong lòng ta, ngược lại động động thắt lưng, tựa hồ muốn đem ta hất ra.



Không cần! Ta không cần!



Hai tay dùng sức còn chưa đủ, hai chân cũng bò lên luôn. Ta tựa như con khỉ đu trên lưng hắn.



« Không phải chán ghét anh sao? » Thanh âm của Khổng Văn lạnh như băng, lòng ta thực sợ hãi cùng khẩn trương.



« Không được đi! »



« Không đi? Không đi anh sẽ làm rất nhiều chuyện em không thích. » Hắn mặc ta đu bám ở trên người hắn, thanh âm âm trầm nói. Dường như có một loại hơi thở quỷ dị đang lưu động trong không khí.



Ta lúc ấy thật sự là quá dại dột, cư nhiên không chút do dự khẳng khái trả lời: « Làm cái gì cũng được, chỉ cần anh không bỏ đi. »



Hơn nữa, còn bỏ thêm một câu chết người: « Cũng không sao cả. »



Giây tiếp theo, ta đã bị ném thật mạnh tới trên giường.



Nhắm mắt lại, ta thấy chết không sờn. Chỉ cần Khổng Văn không đi, chỉ cần hắn không đi tìm kia mười hai luỹ thừa bạn gái......




Ta sống cùng với hắn chẳng qua là vì muốn tránh cho hắn thật sự tìm đến mười hai luỹ thừa bại gái kia … rồi huỷ diệt hy vọng tương lai của tổ quốc mà thôi. Cho nên, đừng tưởng rằng ta không thể ly khai hắn, lại càng không cần phải cho rằng ta yêu thương hắn. Hiểu rõ chưa? Không hiểu ta kêu Khổng Văn tới ‘giáo huấn’ cho ngươi hiểu.



Hắc hắc, Khổng Văn chuyên môn ‘giáo huấn’ những người ta không thích …. Hắc hắc …..



——



Vô luận có mặc tây trang hàng hiệu đắt tiền đến thế nào cũng che dấu không được khuôn mặt búp bê, ta chán nản bước ra khỏi thang máy, mở cửa văn phòng trợ lý đặc biệt, bước vào.



Gian phòng này có hai cửa, một cái thông ra ngoài, một cái thông với phòng của Tổng Tài.



Đoạn Địa xui xẻo – cũng chính là ta, trải qua một hồi tranh đấu lâu dài, mới làm cho văn phòng trợ lý đặc biệt này không thiết lập ngay bên trong gian phòng Tổng Tài. Nhưng căn cứ vào tình huống trước mắt – để đổi lấy thành quả thắng lợi này ta phải hi sinh rất nhiều rất nhiều – xem ra thực tế cũng chẳng có chỗ nào tốt đẹp.



Khổng Văn – cũng chính là Tổng Tài Đại Nhân, thuỷ chung vẫn là khắc tinh của ta.



Nhớ lại thời đại học, lúc đó ít nhất chúng ta vẫn là ngang hàng ngang vế ; không giống hiện tại, ta bị hắn sai bảo đến sai bảo đi tựa như con cẩu ngoan ngoãn nghe lời chủ.



« Chào buổi sáng, trợ lý Đoạn. » Tiểu Dung – trợ lý phòng công văn vừa đi làm được hai ngày – cho ta một nụ cười tươi rói, cầm trên tay một ly đồ uống nóng hầm hập. « Đây là cà phê của anh. »



« Cà phê? » Ta lui ra một bên, tựa như nhìn thấy khủng long thời tiền sử, kinh hoảng tránh xa cô ta, còn có cà phê của cô ta.



Nhìn thấy hành động của ta, Tiểu Dung tựa hồ không rõ chính mình đã làm gì đắc tội ta, gương mặt nguyên bản tươi cười vì uỷ khuất mà ủ rũ xuống, đem cà phê đặt lên trên bàn làm việc của ta.



« Em đã làm sai chỗ nào sao? » Ăn nói khép nép, nhỏ giọng xin thỉnh giáo.



« Không có! Không có! » Ta vội vàng làm sáng tỏ, những vẫn đứng tránh ở một bên, cẩn thận không để cho mình cùng cô ta có bất kỳ tiếp xúc gì.



Tiểu Dung Tiểu Dung, cô chớ có trách ta không lễ phép. Ai bảo ngày hôm qua lúc cô tốt tâm pha cho ta ly cà phê, lại bị tên quái vật Khổng Văn kia thấy được chứ ?



Cô có biết ông chủ mới của cô là một tên Đại Ma Vương siêu cấp ghen tuông hay không ?



Cô không biết? Chính là ta biết a!



Hắn tối hôm qua giáo huấn ta một đêm, nói ta đối với cô mê đắm không có hảo ý, rất thảm a!



Cho tới bây giờ,  trong cơ thể của ta vẫn còn......



Dù sao lại để cho hắn thấy ta và cô ở cùng một chỗ, ta nhất định sẽ gặp xui xẻo a.



—————- còn tiếp ——————-