Không Phải Lỗi Của Em

Chương 18 :

Ngày đăng: 11:37 30/04/20


"Có phải là anh đã thích tôi hay không?"



Câu hỏi của cậu làm hắn đứng lặng người đi một lúc lâu. Hắn thấy đôi mắt cậu đen láy và sâu thẳm như đáy biển đến mức hắn có cảm giác chính mình đã bị cuốn vào đôi mắt đó. Đôi mắt cậu chứa đầy sự kiên định và quyết đoán. Dường như câu nói của cậu không còn là câu hỏi nữa mà là một lời khẳng định chắc như đinh đóng cột.



"Hừ..." Hắn khẽ cười vì chẳng thể phủ nhận được nữa. Hắn đặt chiếc bánh kem xuống bàn rồi dùng tay vuốt nhẹ từng sợi tóc của cậu. Hắn vẻ mặt thích thú:"Em thật thông minh! Không những thế, việc gì em cũng có thể làm, chẳng hạn như... việc mở khóa trái tim tôi."



Nói xong hắn lại đưa tay xuống vuốt ve gò má của cậu như thể hiện lời nói của mình bằng hành động. Giang Nam Tình không nói gì, chỉ nhìn hắn. Cậu biết hắn không hề đùa giỡn với mình, hắn hoàn toàn thật lòng. Nhưng, chính cậu lại không có chút cảm giác gì. Điều đó là đúng thôi. Thử hỏi có ai lại thích một kẻ đã tra tấn, hành hạ mình gần như đến chết đi sống lại không?



Thấy cậu cứ im lặng như vậy, Lăng Kiệt vội nói:"Tình, em đã thành công trong việc mở khóa trái tim tôi rồi! Quãng đời còn lại của tôi sẽ chỉ thích mỗi mình em thôi. Em thấy đấy, toàn bộ chỗ này là tôi tự chuẩn bị cho em. Tôi chưa từng đối xử với ai tốt như vậy... Thế nên..."



"Xin lỗi..." Cậu lạnh nhạt:"Tôi không thích anh."



"Em không thích anh... dù chỉ là một chút sao?"



Cậu lắc đầu. Sau đó cậu thấy sắc mặt hắn thay đổi hẳn đi. Trông hắn buồn hơn, cậu thấy nỗi buồn đã ngập đầy đôi mắt hắn. Hắn nói:"Tôi biết rồi, em còn hận tôi đúng không? Tôi rất xin lỗi vì những gì tôi đã làm với em trước đây. Tôi hứa sẽ chăm sóc, bù đắp cho em..."



"Anh thích tôi nên mới giữ tôi ở lại đây."



"Đúng vậy. Nhưng em đừng hiểu lầm, tôi không hề có ý định sẽ giam giữ em. Nếu em muốn ra ngoài thì ngày nào tôi cũng đều dẫn em đi chơi. Tôi chỉ muốn em đừng rời khỏi tôi..."



Giang Nam Tình:"..."



Chờ một lúc lâu mà không thấy cậu lên tiếng, Lăng Kiệt hết kiên nhẫn, cau mày nói:"Tình, em đừng im lặng như vậy nữa được không? Em nói gì đi chứ?"



Một hồi sau, Giang Nam Tình thấp giọng nói:"Tôi không biết nên phản ứng như thế nào nữa. Tôi sẽ vui vẻ khi được người giàu có đầy quyền lực như anh chăm sóc sao? Không, tôi đã yêu một người nhưng vì anh mà tôi chẳng kịp nói tình cảm của mình với người đó và..."



Đang nói thì cậu chợt ngưng lại, cậu cảm thấy không liên quan một chút nào nhưng cậu lại không tìm ra lý do để từ chối tình cảm của hắn.



"Thôi quên đi...Dù sao... dù sao tôi có muốn rời khỏi đây thì anh cũng đâu cho phép!"



Hắn bức xúc:"Chẳng phải tôi đã cho phép em ra ngoài chơi đấy sao?"



"Tôi muốn vĩnh viễn rời khỏi đây!"




"Xin lỗi anh... Lúc nãy tôi hơi quá lời..."



Hắn ngồi sát vào cậu, một tay vòng ra phía sau ôm lấy cái eo thon và tựa cằm vào vai cậu, cười rất tươi và cao ngạo nói:"Lần này tôi tha lỗi cho em đấy!"



Lời nói đầy mê hoặc của hắn phả vào tai cậu, cậu còn ngửi được mùi bạc hà của kẹo cao su rất dễ chịu. Từ khi biết cậu vì hít phải khói thuốc của mình mà mắc bệnh nghiêm trọng nên hắn quyết tâm không hút thuốc, ít nhất là những lúc ở gần cậu nên đã thay thế bằng cách nhai kẹo cao su.



Hơi thở mang theo làn khí lạnh từ miệng hắn phả vào tai khiến cậu run lên nhè nhẹ. Hắn lại thấy thú vị nên tiếp tục nói:"Em còn gì để nói với tôi nữa không?"



"A..." Lại chịu một cơn lành lạnh nữa, lần này cậu đẩy hắn ra. Hắn bị cậu đẩy, không có chút giận dỗi gì mà lại bật cười.



Cậu nhăn đôi lông mày:"Đừng trêu tôi nữa!"



Hắn vẫn cười.



Lúc sau, khi hắn định thần lại, cậu nói:"Anh... trả cho tôi cuốn sổ với sợi dây chuyền được không?"



"Được chứ!" Hắn trả lời luôn.



Cậu trong lòng nhẹ nhõm vì không nghĩ hắn sẽ trả dễ dàng như vậy:"Cảm ơn..."



Không đợi cậu nói hết, hắn lại sát mặt vào cậu, nhẹ nhàng nâng cằm cậu lên nói:"Nếu em muốn cảm ơn thì tối nay qua phòng ngủ với tôi!"



"Hả?" Giang Nam Tình kinh ngạc.



Hắn nghiêm túc lặp lại:"Tôi nói tối nay ngủ với tôi!"



Cậu nghĩ ngợi, đắn đo một hồi, mãi mới mở miệng trả lời:"Được, nhưng... anh phải hứa... không được làm gì tôi..."



Hắn cười rất ma mị:"Sao em lại đề phòng như vậy? Em yên tâm, nếu em chưa nói yêu tôi và chưa cho phép thì tôi sẽ không động chạm cơ thể em quá mức!"



Giang Nam Tình nhìn hắn. Cậu biết rõ hắn đang động dục với mình... chỉ là không ngờ hắn lại giỏi kiềm chế đến vậy...