Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 3125 :

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


Mọi người nín thở, tất cả ánh mắt bất giác đều bị thu hút vào trong trận, chỉ cảm thấy một cỗ băng hàn lãnh ý từ từ dâng lên, đó không phải là giá rét thật sự, mà là cảm giác nguy hiểm làm cho bản năng của con người cảm thấy run sợ đến mức sởn gai ốc.



Giống như một lưỡi đao thấm độc huyết, một khi chạm đến, sinh hay tử chỉ có thể do hắn phán định.



Mười hai nữ nhân trong Diễm Sát Xá Nữ trận cũng bắt đầu cảnh giác.



Một tiếng khẽ kêu, mười hai đóa mẫu đơn màu vàng xán lạn chói mắt lướt qua trước mặt Hách Cửu Tiêu, như đang xoay quanh vòng tròn, mười hai người bước theo tiết tấu của tiếng trống, y mệ phất phơ, cạp váy tung bay trong gió.



Thân ảnh của Hách Cửu Tiêu như quỷ mỵ, sắc mặt không biến đổi, chưởng phong nâng lên như lưỡi đao sắc bén mang theo kình khí bị mười hai người liên thủ kháng cự, còn lại một phần chưởng lực thoát ra ngoài, cỏ cây bỗng nhiên nổ tung rồi văng khắp xung quanh, làm cho những người bên ngoài hoảng sợ biến sắc.



Công lực kinh hãi như thế, bàn tay cầm ly rượu của Mạc Vô Thương không còn ổn định, bị Đinh Phong nhận thấy, ngẩng đầu nhìn vào Tuần Thiên Tháp ở sau lưng Mạc Vô Thương. Người của Thiên Mộng Ma Cung không ngăn cản ở những nơi khác, mà lại chặn ngay nơi này, chẳng lẽ….



Tiếng trống mang theo tiết tấu kỳ dị vẫn tiếp tục vang lên, thập nhị xá nữ tuy rằng liên thủ ngăn cản được một kích của Hách Cửu Tiêu, nhưng chưởng lực của Huyết Ma Y đâu phải dễ dàng có thể tiếp được như thế? Bọn họ đều tự thụt lui vài bước, dưới chân đã bắt đầu hỗn loạn.



Thế gian có được một vị giai nhân như vậy đã là hiếm thấy, lúc này lại có mười hai người, những người bên ngoài trận nhìn thấy dung mạo của các nàng thì trong lòng đã nhộn nhạo, đừng nói người trong trận sẽ nhìn thấy cảnh tượng như thế nào, nếu là người bên ngoài, đột nhiên tiến vào trận pháp này thì nhất định phải mất một lát mới có thể định thần, còn Hách Cửu Tiêu lại một mình ở trong trận từ lúc đầu, nhưng ánh mắt chỉ hiển lộ vẻ giễu cợt như có như không.



Nhìn thấy ánh mắt mỉa mai khinh miệt này, thập nhị xá nữ trong lòng khó chịu, nam nhân tuấn mỹ lại mang theo sắc mặt yêu tà lạnh lùng cùng hơi thở đầy uy hiếp, nhưng với tướng mạo phi thường như thế đã làm cho các nàng nhìn hắn bằng con mắt khác, không ngờ ánh mắt của đối phương dừng trên người các nàng lại giống như đang nhìn một vật chết!



Kẻ nào vào trận nhìn thấy các nàng mà trong nháy mắt lại không thất thần? Các nàng chưa từng nhìn thấy ánh mắt nào như vậy, bảo các nàng làm sao có thể cam tâm!



Khống chế chấn động sau khi chưởng lực đánh vào người, mười hai dải lụa trắng giống như kết thành mạng nhện, ý đồ vây khốn Hách Cửu Tiêu vào giữa trận, đóa mẫu đơn màu vàng xoay tròn trên đầu ngón tay, tìm thời cơ cắt vào cổ họng của Hách Cửu Tiêu. (tại sao lại nỡ sát thương mỹ nhân Chín nông dân o_o)



Từng bước kiềm chặt chuyển động của Hách Cửu Tiêu, làm cho hắn giống như trở thành cá trong lưới, chỉ cần hơi lộ ra sơ hở thì lập tức sẽ bị mất mạng. Nhưng Huyết Ma Y Hách Cửu Tiêu không phải là người nào khác, hắn không vội xuất thủ cũng không phải vì bị tiếng trống mê hoặc, cũng không phải bị sắc đẹp quyến rũ, lại càng không phải vì mềm lòng.



Hắn đang đợi, đợi một thời cơ tuyệt hảo.



Ánh mắt lạnh như băng đầy sát khí lần lượt đảo qua người của các nàng, trong đó ẩn chứa một loại nhiệt độ, đó là dục vọng, là dục vọng muốn nhìn thấy tử vong.
Trong rừng núi, giữa thanh thiên bạch nhật, nơi nơi có thể nhìn thấy những người bị trúng độc mất đi lý trí, ngoại trừ xuống núi tìm nữ nhân, người ở lại vẫn còn mấy chục người, nhưng số lượng nữ tử lại thiếu, dục vọng đã sớm lấp kín thần trí, cũng giống như loại khuyển lúc động dục, cóngười mặc kệ nam nữ, chỉ lo xé rách y phục của đối phương, vì để tiết đi dục vọng, dưới thân không ngừng đưa đẩy.



Những người này không ít người cũng xuất thân từ danh môn đại phái, thậm chí còn có những kẻ đứng đầu một môn phái, trò hề như thế khiến người khác không ngừng nhíu mày, sau này không biết bọn họ còn mặt mũi nào để nhìn thế gian?



Bây giờ không ai còn có tâm tư đi quản những chuyện như vậy, Thiên Dục không phải chỉ đơn giản là loại dược thúc giục tình dục như thế, người trúng độc toàn thân đỏ bừng, ánh mắt như nổi điên, nều có người ngăn cản bọn họ, thì thật sự không liệu được kết quả sẽ như thế nào.



“Đàn Y công tử, ngươi xem, làm sao bây giờ?” Đinh Phong hỏi Hách Thiên Thần, trên mặt đất có vài người không kháng cự nổi ảnh hưởng của Thiên Dục, nhưng nhẫn nại không muốn làm ra chuyện xấu xa như thế, nên đã bắt đầu lâm vào hôn mê, trong miệng hú như thú, đánh mất thần trí, nước bọt chảy ròng ròng nơi khóe miệng, cả người run rẩy, vô cùng đáng sợ.



Đinh Phong bất quá chỉ là giả vờ hỏi như thế, Hách Thiên Thần nhìn ra được tâm tư của hắn đã sớm đặt ở Tuần Thiên Tháp, nghe như vậy liền phất lên y mệ, “Đinh Bang chủ là tiền bối, tại hạ cũng chỉ mới đến nơi này, chuyện lúc trước giải quyết như thế nào thì Thiên Cơ Các không tiện can thiệp.”



Vừa dứt lời thì hai huynh đệ liền đi qua, không hề liếc nhìn biểu tình của Đinh Phong, giải dược của Thiên Dục chỉ có cách phải giao cấu, bất luận sau này những người đó khi tỉnh táo sẽ như thế nào thì tình hình bây giờ căn bản không cho phép người bên ngoài nhúng tay vào.



Đinh Phong cũng biết, bất quá chỉ muốn mượn cớ giữ chân bọn họ, lúc này thấy bọn họ hướng vào Tuần Thiên Tháp, biết cách này vô dụng nên lập tức dẫn theo thủ hạ cùng nhau tiến vào.



Bên ngoài Tuần Thiên Tháp chỉ còn mười mấy người của các môn phái khác, cũng có các kiếm khách độc hành, trong đó có người không thiếu lòng hiệp nghĩa, nhìn thấy những người trúng độc đã mất đi nhân tính, tình cảnh trước mắt vô cùng hoang đường mà lại dâm loạn không chịu nổi, không đành lòng nhìn thấy bọn họ cứ tiếp tục như vậy, nên đã cùng với người của Hách Cốc và Thiên Cơ Các vẫn đang lưu lại ở nơi này ngăn cản người ở trên xuống núi, cũng không cho người ở dưới chân núi đi lên đây, để tránh nhìn thấy cảnh tượng này.



Hôm nay Thiên Mộng Ma Cung thất bại bỏ chạy, nhưng Mạc Vô Thương lại tạo thành cục diện như vậy, chắc chắn là muốn làm cho võ lâm Trung Nguyên phải mất hết sĩ diện.



Bên ngoài Tuần Thiên Tháp, Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu đều tự để lại thủ hạ ở bên ngoài để canh gác. Tháp phân thành năm tầng, hai người vào tầng thứ nhất thì mới phát hiện bọn họ không phải là những người đầu tiên tiến vào đây.



“Chu tiền bối, vãn bối bất quá chỉ muốn vào xem một chút, người mở ra đi” Tầng thứ nhất trống không, nhưng tầng thứ hai lại truyền đến tiếng đánh nhau, sau đó quyền chưởng dừng lại, giọng nói có một chút quen thuộc.



Không thấy người khác mở miệng, sau đó lại có một giọng nói càng quen thuộc hơn, “Chỉ là muốn vào xem? Vạn thiếu chủ không đi nơi khác mà lại muốn đi xem ở phía trên, ta đây cũng thuận tiện muốn xem thử, dù sao là tới xem náo nhiệt, Chu tiền bối có cho hay không thì cứ tùy ý.”



Ngữ thanh hàm chứa ý cười, mang theo một chút trào phúng, đúng là Hoa Nam Ẩn.