Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 5249 :

Ngày đăng: 21:00 18/04/20


Hách Thiên Thần tựa hồ ngẩn ra, nhưng không giống như những người quen bày mưu tính kế, khi có chuyện vượt quá sự khống chế của hắn, thì hắn không phẫn nộ cũng không hoang mang, chậm rãi đặt sổ sách xuống, hắn chỉ hơi nhướng hàng lông mày lên, thậm chí còn có thể lộ ra một nụ cười lạnh nhạt ngoài ý muốn, “Nga? Là chuyện gì xảy ra?”



Hắn tựa lưng vào ghế, hỏi một cách bình thản, cái loại trầm tĩnh này giống như biển sâu khôn cùng, sóng ngầm lẳng lặng, khuôn mặt dưới bóng râm vẫn ôn hòa như trước, xem như đây chỉ là một chuyện nhỏ.



Tử Diễm nắm chặt y phục của mình, trong lòng có vô số cảm xúc phập phồng đang cuồn cuộn dâng trào, bỗng nhiên tiến lên vài bước, nàng nhìn thẳng Hách Thiên Thần, vẻ mặt đầy ưu tư, “Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, nay giang hồ đều biết Nại Lạc thuộc về Huyết Ma Y, dưới Thiên Cơ Các có Nam Vô, giữa ngươi và Huyết Ma Y…”



Đáy mắt của nàng hiện lên chua xót, tiếp tục nói, “Tình ý giữa Các chủ và Huyết Ma Y không phải tầm thường, nhưng lúc trước đám thủ hạ không biết được chuyện giữa các ngươi, mấy người kia chỉ biết Nại Lạc từng là địch nhân của bọn họ, Nại Lạc đánh trọng thương ta, giết người của ta, Nại Lạc là địch không phải bằng hữu.”



Hách Cửu Tiêu hạ lệnh ra tay đối với Nam Vô là lúc không biết Nam Vô thuộc về Hách Thiên Thần, tuy rằng sau đó đã lập tức dừng tay nhưng thủ hạ của Nam Vô có không ít người chết trong tay của Nại Lạc, đây là sự thật. Mặc dù từ đó về sau mỗi khi điều động Nam Vô thì Hách Thiên Thần đều lưu ý, không để những người đã từng là địch nhân của Nại Lạc xuất hiện trước mặt người của Nại Lạc, nhưng quả thật như lời của Tử Diễm, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.



Cho tới nay Hách Thiên Thần chỉ quan tâm đến thân thế của hắn và Hách Cửu Tiêu, bận bịu việc giang hồ, không ngờ bên trong Nam Vô đã có người phát hiện manh mối, nhận ra Nại Lạc. Có một người biết thì làm sao lại không có người thứ hai? Phía dưới Nam Vô có Thiên Tự Hào và Địa Tự Hào, thủ hạ của Nam Vô đa phần bị thương vong dưới tay của Nại Lạc, nay quả thật là lòng người bất phục đối với hai huynh đệ bọn họ.



“Ai đứng đầu?” Hơi trầm ngâm, khó có thể nhìn ra vẻ mặt của Hách Thiên Thần là như thế nào khi nói ra những lời này, Tử Diễm chỉ nghe thấy trong lời này có một chút thâm trầm khó có thể phân biệt, nàng lắc đầu, “Không ai cầm đầu, tổng cộng hai mươi ba người, trong lòng của bọn họ muốn làm phản, không nghe lệnh hành sự, có ý đồ rời khỏi Nam Vô để tìm người của Nại Lạc báo thù.”



“Sau khi ngươi phát hiện thì xử trí thế nào?” Nhìn xuống một nếp gấp trên y mệ của mình, Hách Thiên Thần khẽ khép mắt lại, ngữ thanh ôn hòa thản nhiên, nhưng Tử Diễm lại bất giác có chút thấp thỏm.



Nàng mím môi, lui ra sau vài bước, đi đến vị trí mà mình vẫn luôn dừng ở đó, cúi đầu nói, “Bẩm Các chủ, ta đã nhốt ba mươi hai người ở trong địa lao, tin tức về việc này không được truyền ra, chờ Các chủ quay về định đoạt.”
“Người bình thường? Đàn Y công tử được người trong giang hồ ca tụng làm sao có thể là người bình thường?” Thì thào tự nói, người trong song sắt suy sụp ngồi xuống đất, “Các chủ, ta không phục, thật sự không phục…”



Cho dù không phục thì có thể làm được gì? Tử Diễm nhìn xa xa, bóng dáng kia đã sớm biến mất khỏi tầm mắt, mặc dù nàng không phục thì cũng chỉ có thể đứng nhìn bóng dáng của hắn từ đằng xa, lúc này trong lòng của Tử Diễm chỉ có một suy nghĩ, một nghi vấn duy nhất.



Nếu Thiên Cơ Các đối với hắn mà nói cũng không là gì, thì nàng tội tình gì phải vì hắn mà trấn thủ nơi này?



Lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó xem hơn, Tử Diễm nhìn vào bóng người đã sớm rời xa một cách xuất thần.



“Ta chờ ngươi đã lâu.” Đến khi Hách Thiên Thần trở về thư phòng thì liền nhìn thấy một bóng người ở bên trong, Hách Cửu Tiêu khoanh tay mà đứng, nhìn hắn đi đến, tầm mắt lạnh lùng dò xét một vòng trên người của hắn, không biết đã phát hiện ra cái gì, lúc này đưa tay kéo hắn đến trước mặt, “Làm sao vậy?”



Hách Cửu Tiêu cẩn thận quan sát Hách Thiên Thần, Hách Thiên Thần cứ mặc kệ hắn, rồi vừa cười vừa đẩy hắn ra, “Cái gì mà làm sao vậy?” Đi vào thư phòng, hắn ngồi xuống trước án thư, mở ra sổ sách trên bàn rồi đề bút viết tiếp.



“Ngươi đã đi đâu?” Hách Cửu Tiêu không nhìn ra manh mối từ trên mặt của hắn, đi đến bên cạnh ghế ngồi của hắn rồi lạnh giọng chất vấn.



“Đi giải quyết một số việc trong Các, rời đi quá lâu, có một số việc ta phải tự mình xử lý.” Hách Thiên Thần tiếp tục viết, thản nhiên trả lời, Hách Cửu Tiêu lại đột nhiên cầm lấy cổ tay của hắn, ánh mắt yêu dị lạnh lùng đang chớp động,“Với Tử Diễm?”