Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 5286 :

Ngày đăng: 21:01 18/04/20


Quyền phong đánh lên sống đao, Phong Ngự Tu và nữ tử đều thối lui vài bước, mái ngói trên đỉnh đều vỡ nát, thị vệ ở bên dưới đã đến nơi, nhìn thấy Phong Ngự Tu ở trên mái đình, mặc dù không biết đêm khuya hắn vào hoàng cung là vì cái gì, nhưng tốt xấu hắn cũng là người của Vạn Ương, nữ tử giao thủ với hắn lại mặc phục sức Trung Nguyên, thấy thế nào cũng làm người ta hoài nghi mục đích lẻn vào hoàng cung của nàng.



Nàng chính là Tử Diễm sau khi đoạt đao thì rời khỏi Trung Nguyên mà tiến thẳng đến tái ngoại, đao trong tay của nàng hiển nhiên chính là Vụ Sắc đao.



“Người đâu, mau đến đây! Bắt lấy bọn họ!” Ngoại trừ Tử Diễm, bên cạnh nàng còn có những người phản bội Nam Vô. Bọn thị vệ hô to làm kinh động thống lĩnh thị vệ Thương Lê, hắn dẫn người tới, chỉ một thoáng đã có vô số ngọn đuốc được thắp sáng.



Lúc này trong hoa viên có hai phe đang giao thủ, một bên là Xích Lang tộc, người của Xích Lang tộc dũng mãnh thiện chiến, còn những người mà Tử Diễm dẫn theo lại là những người đã từng ở Nam Vô, thân thủ không hề kém, song phương giằng co, Phong Ngự Tu mặc dù mang theo nhiều người hơn nhưng trong lúc nhất thời lại không thể làm gì được bọn họ.



Nay Thương Lê vừa hạ lệnh, tình hình lại có một chút bất đồng, rất nhiều thị vệ chạy đến, Phong Ngự Tu lập tức phái người thối lui đến một bên, hắn và Hùng Tích An không hợp, nay hoàng cung cơ hồ nằm trong tay của Hùng Tích An, hắn đương nhiên sẽ không giúp Hùng Tích An truy nã thích khách, hắn không biết thân phận của Tử Diễm, hắn chỉ phát hiện nàng mang theo thanh đao nên mới theo nàng đến hoàng cung.



Mà ở phía bên kia, Hách Thiên Thần nghe thấy tiếng gào rú của dã lang, nhất thời biết được thân phận của người đến, “Là người của Xích Lang tộc, Phong Ngự Tu!”



Hắn cầm chặt tay của Hách Cửu Tiêu, cuộc chiến trên đại điện bởi vì hỗn loạn trong hoàng cung mà dừng lại, chính là ngay lúc này thân hình của Hách Thiên Thần như một làn gió, kéo Hách Cửu Tiêu ra khỏi đại điện, Sở Thanh Hàn bị trọng thương, làm sao có thể ngăn cản bọn họ, Hùng Tích An giận dữ hạ lệnh đuổi theo, nhưng lại bị thủ hạ của hai huynh đệ chặn lại ở giữa đại điện.



“Ta muốn thăm dò Sở Thanh Hàn! Không phải muốn thử dị lực của ngươi! Ngươi là Huyết Ma Y mà chẳng lẽ còn không biết tình trạng thân thể của mình? Dị lực của ngươi chỉ mới khôi phục!”Theo tiếng binh khí giao kích, Hách Thiên Thần tìm được hướng vào hoa viên, hắn trầm giọng oán trách, cầm chặt tay của Hách Cửu Tiêu, lúc này hắn hối hận chính mình quá mức mạo hiểm, biết rõ Sở Thanh Hàn sẽ có âm mưu nhưng lại mang theo nhân thủ quá ít.



“Ta là thầy y, ta tự biết rõ thân thể của mình.” Thần sắc của Hách Cửu Tiêu vẫn như thường, thấy Hách Thiên Thần lo lắng như thế, hắn nắm chặt tay của Hách Thiên Thần, “Đừng lo, thật sự không sao, chỉ là kinh mạch chịu không nổi mà thôi.”



Thân thể của hắn vừa mới hồi phục, lại đột nhiên sử dụng dị lực quá mức, kinh mạch không thể thừa nhận, hắn không hề khống chế nên mới tự thương hại như thế, kỳ thật cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ có đối với Hách Thiên Thần mới là đại sự, còn đối với Hách Cửu Tiêu mà nói thì hắn lo lắng không phải thương thế của mình, mà là cái khác.
Tử Diễm từng có một giấc mơ, chẳng qua giấc mơ bị sự xuất hiện của Hách Cửu Tiêu mà tan thành từng mảnh, rốt cục hoàn toàn thay đổi.



Tỉnh mộng, nàng làm ra quyết định của chính mình.



“Hách Thiên Thần, từ nay về sau chúng ta chỉ là kẻ thù!” Nàng vừa cười vừa nhảy lên, Vụ Sắc đao giơ cao trong tay nàng, lấp lánh dưới ánh lửa, Xá Kỷ vô cùng phiền muộn, hắn không ngờ sự tình lại trở thành như vậy, “Tử Diễm! Ngươi có nghĩ đến cảm thụ của các huynh đệ hay không? Ngươi phản bội không chỉ là Các chủ mà là toàn bộ Thiên Cơ Các!”



Xá Kỷ hô to, Tử Diễm dùng sức mím môi, nhưng nàng chỉ mỉm cười, “Vì hắn nên ta phải làm như vậy, cho dù phản bội Thiên Cơ Các, phản bội Các chủ thì ta cũng chỉ có thể làm như vậy.”



“Hắn là ai? Là ai làm cho ngươi phản bội Thiên Cơ Các! Hắn là một kẻ lừa gạt!” Xá Kỷ gầm lên nhưng cũng không làm được gì, Tử Diễm xoay lưng triệu tập những người khác, thấy nàng vô tình như thế, người của Thiên Cơ Các không ngừng thóa mạ, kẻ bối tín vong nghĩa sẽ luôn bị người đời phỉ nhổ.



“Hóa ra nàng là thủ hạ của ngươi?” Phong Ngự Tu nghe xong thì lập tức hiểu được quan hệ của bọn họ, “Ta nghe nói các ngươi đến Vạn Ương, ta vốn định dẫn người đi tìm các ngươi, không ngờ thủ hạ của ta có người phát hiện nữ tử này có hành tung khả nghi, nên ta liền dẫn thủ hạ theo dõi đến tận nơi này, nàng vì một người nam nhân mà phản bội Thiên Cơ Các, người nam nhân này chẳng lẽ ở ngay trong cung?”



Từ khi Hách Thiên Thần nhìn thấy Tử Diễm thì vẫn không gọi người động thủ, cũng không có ý tứ muốn đoạt đao, bây giờ hắn vẫn chưa thể trả lời vấn đề của Phong Ngự Tu, đứng dưới một tàng cây, tình hình chiến cuộc xung quanh vô cùng kịch liệt, hắn lại nhìn bóng đêm, dường như đang lâm vào trầm tư.



“Ngươi định để cho nàng dẫn ra người điều khiển ở sau lưng?” Hách Cửu Tiêu là người hiểu rõ hắn nhất, thấp giọng thì thầm. Hách Thiên Thần đang xuất thần, đến khi chuẩn bị mở miệng thì bị một câu của Phong Ngự Tu cắt ngang hết thảy những gì muốn nói.



“Các ngươi nhận biết thanh đao kia? Vụ Sắc đao vốn là của Yêu Hồ tộc, sau khi hiến cho hoàng thất thì nó đã bị phong ấn, không ngờ lúc này lại xuất hiện, thật sự khiến người ta đau đầu.”