Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307
Chương 60 :
Ngày đăng: 01:15 19/04/20
ĐÓN XUÂN KỈ MÙI BÊN RẶNG NÚI DANGREK.
Thời
gian đón tết Kỉ Mùi, tôi cũng không còn nhớ chính xác, chỉ biết rằng sau đêm
nghe bác Tôn chúc tết cả tuần, thì xe Hậu cần mới đến nơi. Hoàn cảnh lúc ấy rất
khó khăn, hầu hết các đơn vị đều đã cạn kiệt về lương thực, thực phẩm, gian nan
nhất là tình trạng thiếu muối, cá chuồng khô là loại cá có nồng độ ướp muối
cao, được nhà bếp luộc để lấy nước muối cho đơn vị, gạo cũng còn có ít phải ăn
dè xẻn từng bữa.
Khi
cùng anh em Đặc công 198 đánh chiếm chùa, tôi phát hiện ở bình độ 500 có một rẫy
mì (sắn) của lính Pốt, trồng rải rác theo sườn núi, do đúng vào mùa khô tinh bột
nhiều nên rất ngon, luộc lên bột bở ra màu trắng đục, nhìn rất là bắt mắt, anh
em e95 phần lớn là dân Khu 5 nên cũng hạp khẩu loại lương thực này, chỉ tội cho
các anh em Hà Nội chưa bao giờ thưởng thức, bước đầu cũng khó khăn cho dạ dày
thích ứng, qua thời gian thì cũng “hội nhập kinh tế,” những lá mì non gần đọt
cũng được anh em Quảng Ngãi chế biến thành món muối dưa, phụ vào bữa cơm cho có
chất rau (lúc này chưa biết đào củ mài ăn đỡ đói, hái lá ngót rừng về nấu canh,
hai món này do Chính ủy e95 Thiếu tá Tạ Như Quỳnh truyền nghề, khi ông lên thăm
đơn vị.
Diện
tích sắn trên đồi cũng không có nhiều, nên chúng tôi không thông báo cho các
đơn vị biết, mỗi ngày B trinh sát chỉ lấy vài gùi B40, về luộc ăn kèm với cơm,
thỉnh thoảng anh em đói thì nướng thêm, vì lính trinh sát suốt ngày trèo đèo lội
suối mà đói thì đâu được, toàn là thanh niên đang độ tuổi lớn, sức ăn mạnh, khổ
sở cho anh em bộ binh, lao động cực nhọc, ăn uống thiếu thốn trăm bề. Thấy cảnh
anh em bộ binh bị sốt không thể ăn được cơm, chúng tôi bào mì nấu chung với thịt
lá thủ đô. Anh em trong miền Nam hầu như không chuộng thuốc miền Bắc, vì nó nhẹ
không đủ độ ép phê, họ vẫn chuộng thuốc lá đen như Đà Lạt hay Hoa Mai hơn.
Anh
Bảo c trưởng c10 (nổi danh là con sâu thuốc) khi ngồi vào bàn họp nói ngay “Ông
nào có thuốc Bắc bỏ ra, đừng chơi xấu với anh em.” Khi cuộc giao ban kết thúc,
anh Bảo lại một lần nữa khẳng định là có mùi thuốc miền Bắc, anh đoán ra ngay
vì hậu cần đâu có cấp thuốc thơm cho đơn vị, quay sang tôi anh mỉm cười và bảo “Ông
trinh sát! Đừng chơi xấu mà, ông mới về Sư bộ sáng nay, chắc o bế các thủ trưởng,
điếu đóm với Hậu cần, chia sẻ cho anh em chút hương thơm quả ngọt…” Tôi móc gói
thuốc trong túi áo ra, chia cho mỗi người một điếu, nhưng D trưởng bảo hút
chung, dành lại vài điếu để nói chuyện phiếm với nhau tới khuya.
Máy
bay Thái Lan vẫn thả pháo sáng liên tục, cả bầu trời sáng rực, ngồi dưới gốc
cây bằng lăng cổ thụ khoảng năm, sáu người ôm, anh em nói chuyện tới khi hết phần
đọc truyện đêm khuya của Đài TNVN, ban ngày các đơn vị vẫn công tác bình thường,
có bộ phận tuần tra xa, bộ phận tuần tra gần, lo đào hầm hố công sự, và hầu như
cũng không còn ai quan tâm gì đến những ngày Tết đầu tiên trong cuộc đời lính.
P/
S. Bài viết này kết thúc giai đoạn I “ Nhiệm vụ dân tộc.”
Giai
đoạn II: “ Preah Vihear – Những năm tháng huyền thoại” Sư đoàn 307 và các đơn vị
khác của QK5 như F2, F315, Đoàn 5504 tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng …thực hiện “Nghĩa
vụ quốc tế” giúp bạn xây dựng và củng cố chính quyền tỉnh Preah Vihear, trong
đó có những trận đánh mang tính chiến lược của MT 579.