Kích Ái Tiểu Thần Phụ

Chương 12 :

Ngày đăng: 12:27 19/04/20


Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập trường mỗi năm một lần của trường trung học Hoằng Sở.



Trước đây, học sinh tốt nghiệp khóa trước đến tham gia hội trường tuy rằng cũng không ít, nhưng năm nay là tình huống chưa bao giờ có, quả thực muốn làm nổ tung của vườn trường.



“Oa, sao lại thế này, từ lúc tớ tốt nghiệp đến năm ngoái tham gia hội trường, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua có nhiều người đến như vậy.”



“Ngu ngốc, chẳng lẽ cậu còn chưa nghe thấy tin tức động trời kia sao?”



“Tin tức động trời gì?”



“Chính là vị học trưởng Diệp Phương Diêu, chủ nhiệm thiên tài của câu lạc bộ kịch ngày trước, năm nay anh ấy đã ghi danh mở một quầy hàng trong hội trường a.”



“Như vậy à, đã lâu không gặp Diệp chủ nhiệm, nghĩ đến năm đó anh ấy đạo diễn vở kịch tốt nghiệp ‘Công Chúa Bạch Tuyết’, thật đúng là làm kẻ khác cả đời khó quên a.”



“Ha ha, đúng vậy, sở dĩ ngày kỷ niệm thành lập trường lần này tụ tập đông như vậy chính là bởi vì đạo diễn vở ‘Công Chúa Bạch Tuyết’ cùng ‘nữ’ diễn viên năm đó cùng nhau liên thủ!”



“Trời ạ!! Sao đến bây giờ cậu mới nói hả! Chúng ta còn không mau đi, hiện tại chắc chắn quầy hàng đã đông nghịt rồi!”



“Được được, bây giờ chúng ta lập tức đi!”







“Đến đến, mọi người mau tới nào, cà phê một ngàn một ly, số tiền thu được đều quyên cho câu lạc bộ kịch của chúng ta làm kinh phí. Chỉ cần những khách hàng có lòng tốt mua cà phê của chúng tôi là có thể được ‘nữ dong’ bé bỏng đáng yêu phục vụ các ngài nha!” Chỉ thấy một nam tử cao ráo tuấn tú đứng trước quầy hàng, trong tay cầm tiền lớn tiếng cố gắng thét to.



“Tôi muốn mua! Tôi muốn mua!”



“Tôi cũng muốn mua, tôi cũng muốn mua!”



Chỉ thấy một đám cả trai lẫn gái lao đến như lũ, làm cả quầy hàng chật như nêm cối.



“Ha hả, đừng nóng vội, đừng nóng vội, mỗi người đều có phần.” Diệp Phương Diêu nhìn người tới nối liền không dứt, cười đến không khép nổi miệng, thu tiền mỏi cả tay.



“Nữ dong bé bỏng, còn ở bên trong làm gì? Mau ra đây đưa cà phê a!” Diệp Phương Diêu xốc tấm mành phía sau quầy hàng, đi vào một phòng nhỏ.



Chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc đồng phục váy ngắn của người hầu, lộ ra hai cặp chân thon dài gợi cảm, khuôn mặt như phù dung đang hung tợn trừng mắt nhìn cậu.



“Cậu cái đồ Diệp Phương Diêu chết tiệt! Muốn thì chính cậu đưa đi! Tôi mới mặc kệ cậu!” ‘Cô gái’ vừa chửi ầm lên, vừa không tự nhiên kéo cái váy ngắn đến không thể ngắn hơn.



“Không để ý tới tớ? Này, cá cược bị thua, chẳng lẽ cậu định biến em cậu thành một tên vô lại ăn nói lung tung, không có uy tín sao?”



“Cậu câm mồm cho tôi! Lúc trước là ai chuốc hắn quá chén rồi giăng bẫy hắn? Cậu bây giờ còn dám ở đây lật ngược trái phải, cậu có phải là không muốn sống nữa hay không?”



“Đừng nói những lời vô ích này nữa, là chính cậu muốn thay thế em cậu làm người hầu, nếu không cam lòng thì về đi, gọi em cậu tự mình đến đây.”



“Cậu đừng mơ! Tôi mới không có khả năng để cho Ngọc nhi nhà tôi mặc đồ nữ lấy lòng lũ biến thái các cậu!” Sở Thận Chi phẫn nộ nhìn đám người ghê tởm đang chảy nước miếng ròng ròng ở trước quầy hàng.



“Đây là làm việc thiện nha, làm gì mà nói nghiêm trọng như vậy? Được rồi được rồi, nhanh đưa cà phê đi, khách hàng chờ sắp không còn kiên nhẫn rồi.”



“Hừ.” Sở Thận Chi vẫn ngồi im.



Sở đại thiếu gia anh đời này chỉ biết hầu hạ em trai anh yêu thương nhất, muốn anh đi bưng cà phê cho người khác, anh chết cũng không làm!



“Được rồi, tớ đây đành phải gọi điện thoại cho em cậu vậy.” Diệp Phương Diêu làm động tác muốn lấy điện thoại.



“Cậu dám!” Sở Thận Chi tức đến giơ chân!
“Em đồ học sinh dâm đãng này, có muốn để thầy dạy cho em bài học ‘xâm nhập’ không hả?”



“Muốn, muốn, van cầu anh, thầy…”



“Đến, tự mình ghé vào trên bục giảng, dùng sức banh cái mông dâm đãng kia của em ra.”



“Ô… Không muốn… Rất mất mặt…”



“Nếu không nghe lời thấy giáo thì cứ lõa mông như thế ra hành lang phạt quỳ!”



“Đừng!! Ô… Em nghe lời là được, thầy đừng tức giận.”



Nhìn thấy vật nhỏ yêu dấu cố nén cảm giác thẹn thùng banh hai cánh mông trắng nõn cong vểnh, lộ ra tiểu cúc huyệt hồng nộn xinh đẹp ở  giữa, máu mũi của nam nhân thiếu chút nữa liền phun ra!



“Đến, cầm lấy ‘thước dạy học’ vừa to vừa thô lại nóng hầm hập của thầy.”



“Ưm…”



“Thế nào? Thích không?”



“Thích… Thật lớn… Thô quá…”



“Có muốn thầy dùng ‘thước dạy học’ này ra sức giáo huấn cái mông dâm loạn không nghe lời này của em không?”



“Muốn… Muốn… Thầy mau giáo huấn em đi!”



“Học sinh dâm đãng! Mông đong đưa lợi hại như vậy, thật sự là thiếu quản giáo!”



Nam nhân tức giận cầm ‘thước dạy học’ nhắm ngay cúc huyệt nho nhỏ kia, động thân một cái, dùng sức đâm vào –––



“Y a a a –––”



“Thao! Bên trong sao lại đều là chất nhầy? Em đồ học sinh không biết thẹn, dâm đãng này! Có phải lúc thầy dạy học em liền phát tao hay không?”



“Đúng, nhìn thấy thầy giảng bài ở trên bục mông liền ngứa đến không chịu nổi, tiểu kê kê cứng đến sắp nổ tung! Thầy, van cầu thầy mau dùng thịt heo lớn giáo huấn học sinh dâm đãng là em này đi!”



“Thật sự là khiếm thao, mẹ nó, thao chết em!”



“A a a ––– thích chết em! Mau một chút! Lại mạnh một chút!”



“Ưm a… Ưm a… Thực con mẹ nó nóng… Mông của em muốn hòa tan cái roi thịt của thầy… A a –––”



“Ô… Thích quá… Thích quá… Thầy… Dùng sức một chút, lại dùng lực giáo huấn em một chút!”



“A a ––– học sinh dâm đãng khá lắm, mông lại cắn như vậy… Muốn ăn luôn thầy sao… A a ––– em tiểu tao hóa này, thầy muốn bắn cho em!”



“A a ––– em cũng muốn tiết ––– bắn cho em ––– bắn cho em ––– thầy –––”



Cả phòng học đều là dâm tiếng gầm ngữ khó nghe…



Trò chơi hóa trang học sinh trung học, nóng bỏng tiến hành!



Hết