[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế

Chương 6 : Một nă sáu ần

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


K ỳ *** đến cùng là cái gì, Lam Hàn Phong đương nhiên biết. Dù sao cậu là một độc ca xứng chức, nuôi không ít sủng vật, trong đó còn có các loại sủng vật như là hoàng xà lục xà kia.



Chỉ là…



Liền bởi vì biết là có ý gì, Lam Hàn Phong mới muốn hỏi, kỳ *** của mình sắp đến rồi, đây là cái quỷ gì?!



Lục xà ngước đầu, kỳ quái hỏi: “Nguyên lai chủ nhân cũng có kỳ *** a, ta trước đây đều không có phát hiện. Ngươi phát hiện sao?”



Lục xà quay đầu hỏi hoàng xà, hoàng xà keo kiệt nói: “Không.” Lam Hàn Phong hiện tại đã nghĩ có nên đem một đôi giảo cơ xà này của cậu đi hiến tế, rõ ràng làđang xát muối lên vết thương của cậu.



Lam Hàn Phong hít sâu vài hơi, cuối cùng cũng coi như là tỉnh táo lại. Cậu tự nói với mình, mình hiện tại là một chủng tộc tên là Nhân ngư, vì lẽ đó khó tránh khỏi có chút tập tính động vật, ai kêu cậu còn không tiến hóa hoàn toàn.



Th ế nhưng, Lam Hàn Phong cau mày, cậu nỗ lực nhớ lại một số mảnh vỡ ký ức nhỏ, hoàn toàn không có tìm được kýức liên quan tới kỳ ***. Theo lý thuyết kỳ *** không thể chỉ có một lần, đều hẳn là một năm mấy lần, hoặc là cách một quãng thời gian một lần.



Lam Hàn Phong ngờ vực nhìn Roy tướng quân, lẽ nào là Roy lừa gạt mình?



Roy tướ ng quân tựa hồ là nhìn ra nghi vấn của cậu, trên mặt có thêm một nụ cười ám muội, nói: “Đương nhiên, ngươi năm nay mới được năm, khả năng trước đây đều không có trải qua kỳ ***, vì lẽ đó biết không nhiều, ngươi có thể đi tìm tộc nhân của ngươi hỏi một câu, liền biết tình huống thế nào. Nếu như ngươi kiên trì ta dạy cho ngươi, cũng không phải là không thể.”



L ục xà lập tức kêu lên: “Chủ nhân, Pháo ca đang đùa giỡn ngươi!” Lam Hàn Phong: “…”



Lam Hàn phong càng ngày càng xác đị nhý nghĩ chính mình hẳn là đem giảo cơ xà hiến tế. Roynhư vậy… vô liêm sỉ, mình có thể nghe không hiểu sao! Cậu chỉ có thể vui mừng, giảo cơ xà nói chuyện chỉ có mình có thể nghe hiểu.



Đường Cuồn Cuộn xáchđôi chân thịt thịt của mình, trên đất lăn một vòng, nói: “Chủ nhân tađang cầu hoan với ngươi đó.”



Lam Hàn Phong: “…”



H ắn đã quên bên cạnh còn có một con đại Hùng Miêu Cuồn Cuộn loại biến dị ăn thịt uống máu tên gọi theo phong cách Châu Âu. Không hổ là linh sủng của Roy tướng quân, cũng làm cho người ta có mộtkích động muốn đạp bay nó.



N ội tâm Lam Hàn Phongđã đủ chấn động, bất quá nhóm linh sủng vẫn là liên tiếp xuyên đao. Vào lúc này lục xà cùng Đường Cuồn Cuộn đều nói xong, bé ngoan ngậm miệng lại, đến phiên một chữ quý như vàng – hoàng xà.



Hoàng xà nhìn một chút lục xà lại nhìn một chút Lam Hàn Phong, há mồm, nói: “Chủ nhân, hắn nói ngươi mới được năm.”



Lam Hàn Phong: “…”



Lam Hàn phong mu ốn nói rằngmình nghe được, mỗi một chữ cũng nghe được. Cậu hung tợn nhìn chằm chằm Roy tướng quân, nói: “Vậy là khi mà ta được đưa tới kết giao, vẫn còn là vị thành niên?”




Lúc chạng vạng,người hầu gõ cửa nói: “Tướng quân phu nhân, bữa tối chuẩn bị kỹ càng, mời đến phòng ăn dùng cơm.”



Lam Hàn Phong g ật gật đầu, hỏi: “Roy tướng quân có ở đây không?” Người hầu ngẩn ra, nói rất nhanh: “Ở.”



Lam Hàn Phong lại gật đầu một cái, từ trên mặt đất nhảy lên, chuẩn bị đi về phía phòng ăn.



Đườ ng Cuồn Cuộn cùng giảo cơ xà vừa nghe ăn cơm, liền lập tức có sức sống, từ trong trạng thái buồn ngủ bỗng chốc trở nên phấn khởi, “Vèo vèo vèo” ba tiếng, đã không còn bóng.



Roy tướng quân đang dùng món, độ ng tác của hắn tao nhã cực kỳ, hơn nữa thêm vào bề ngoài thượng đẳng, khí thế bá vương của tổng giám đốc hoàn toàn bộc lộ ra ngoài, Lam Hàn Phong xem mà không rời khỏi mắt.



Lam Hàn Phong ng ồi ở đối diện Roy tướng quân.



Roy tướng quân liếc mắt nhìn cậu, nói: “Ta ngày mai…”



Hắn nói còn chưa dứt lời, Lam Hàn Phong đã cắn răng nói: “Ta quyết định cùng ngươi đi Langdon *** cầu.”



Trên mặt Roy lộ ra thần sắc kinh ngạc, bất quá rất nhanh trở nên ám muội che giấu nụ cười, tao nhã nói: “Được.”



Lam Hàn Phong: “…”



Đình chỉ ngươi não bổ, thật giống như là mình không nỡ rời hắn mới đổi ý vậy, chính mình chỉ là đi tìm Omega ức chế tề thôi. Roy tướng quân lúc nào có thể bỏ tật xấu tự mình hài lòng a.



Lam Hàn Phong không th ể làm gì khác hơn là cúi đầu ăn cơm, cắt một khối nhỏ bò bít tết, ăn vào. Tay ngề của đầu bếp cũng thật không tồi, thịt bò rất non rất mới mẻ.



Lam Hàn Phong đột nhiên hỏi: “Đây là thịt gì?”



Cái loại chủng vật như lợn này cũng không thấy, Lam Hàn Phong cảm thấy ngưu cũng rất nguy hiểm a, chính mình ăn tám phần mười không phải thịt bò. Đường Cuồn Cuộn vừa nhai thịt vừa nói, nói: “Là thịt Khang Tắc Nhân,ăn ngon, lại vừa mềm vừa thơm.”



Lam Hàn Phong nh ớ lại hồi chiều ở trong phòng xem sách, xác thự có nhìn thấy qua một ít nội dung liên quan đến loại động vật này. Lúc này nhớ tới đến hình dạng của Khang Tắc Nhân đến tột cùng ra sao, dính dính, trơn tuồn tuột, lồi lồi lõm lõm, vừa thịt vừa dài, như một con cóc ghẻ to lớn, lại có độ dài của cá hố, còn có hai cái liêm đao giống như bọ ngựa.



Lam Hàn Phong nhất thời sầm mặt lại, trong dạ dày bốc lên,đồ ăn nuốt xuống lại muốn phun ra.



Hết chap 6.