[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế

Chương 7 : Hắc ám liệu lý

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


Trên th ực tế Lam Hàn Phong làm cơm kỳ thực rất mỹ vị, mà ở trong game là một độc ca, Lam Hàn Phong đầy đủ phát triển tư tưởng hắc ám liệu lý bác đại *** thâm của Ngũ độc, đem hắc ám liệu lý làm xuất thần nhập hóa. Bất quá không nghĩ tới, đến ở cái địa phương gọi là Brian, cậudĩ nhiên lại thua.



Lam Hàn Phong não b ổ đắp nặn dáng vẻ chưa nấu nướng của loại sinh vật thần kỳ này, hiện tại một điểm muốn ăn cũng không còn, đem dao nĩa thả xuống, uống một hớp nước sôi trong cốc thủy *** trên tay.



Cũng may nước sôi vẫn là nước sôi…



Lam Hàn Phong một hồi cảm động, nguyên lai còn có đồ vật vẫn không phát sinh biến hóa.



Ly th ủy *** còn không rời đi môi của cậu, Lam Hàn Phong theo bản năng nâng mắt lên, liền nhìn thấy đối diện Roy tướng quân đang dùng ánh mắt sững sờ nhìn mình.



Lam Hàn Phong bị hắn nhìn ra có chút sợ hãi, không nhịn được hỏi: “Ta? Sao vậy?”



Roy tướng quân khôi phục dáng dấp tao nhã bình tĩnh, tiếp tục cúi đầu ăn thịt, nói: “Cũng không có cái gì, không cần chú ý.”



Cũng không có cái gì …



Không cần chú ý…



Lam Hàn Phong c ảm thấy, đối phương nếu như nói xong câu thứ nhất liền không còn, cái này ngược lại cũng đúng thật không có cái gì, nhưng tại sao còn có tiếp một câu “Không cần chú ý”? Đây rõ ràng chính là có cái gì.



Đường Cuồn Cuộn hai tay nâng cái mâm sáng trắng, ăn xong một miếng thịt Khang Tắc Nhân cuối cùng, lại liếmnước ấm rơi trên mặt, cuối cùng… “Cót ca cót két cọt kẹt” vài tiếng, đem cái mâm trắng sáng cũng ăn mất… Sau đó Đường Cuồn Cuộn mới không nhanh không chậm nói: “Cái chén nước kia là của chủ nhân a,củangươi ở bên phải.”



“Cái gì?” Lam Hàn Phong sững sờ, theo bản năng nhìn về phía bên phải, quả nhiên bên tay phải của mình cũng bày một cái ly thủy ***,nước bên trong là đầy.



Trong tay c ậu còn cầm chén nước của Roy tướng quân, Lam Hàn Phong khiến cho sắc mặt của mình rất tự nhiên, nghĩ thầm ngược lại Roy lại nghe không hiểu Đường Cuồn Cuộn.



Lam Hàn Phong tự nhiên thả xuống cái chén, lại tự nhiên đem cái chén đẩy về chỗ cũ, sau đó tự nhiên ho khan một tiếng.



Trong lòng c ậu bắt đầu lý sự, tâm nói phủ đệ của Roy tướng quân lớn như vậy, tại sao bàn dùng cơm lại nhỏ như thế? Bọn họ rõ ràng ngồiđối diện, chính mình dĩ nhiên đưa tay nắm sai chén. Còn có cánh tay của Roy cũng không khỏi quá dài đi, dĩ nhiên đem cái chén đẩy lên đến bên tay mình.




Ch ỉ có điều…



Xúc cảm trong tay thật giống… Không đúng lắm…



Lam Hàn Phong m ột thoáng tỉnh cả ngủ, mở mắt liền nhìn thấy Roy tướng quân đặt ở trên người mình, chăn sớm đã bị ném tới một bên, hai người đều là y phục không chỉnh.



Lam Hàn Phong nhất thời nghĩ đến “Ác mộng ” vừa nãy, xoạt một thoáng mặt liền đen.



“Tỉnh rồi?” Roy cũng không có nhìn ra sắc mặt của Lam Hàn Phong không tốt lắm, đưa tay nắm cằm Lam Hàn phong, nói: “Miệng của ngươi rất mỹ vị.” Chưa dứt lời, vừa nói ra, Lam Hàn Phong cả người đều nổ.



Ngay khi Roy tướ ng quân còn muốn tiếp tục lúc nói chuyện, Lam Hàn Phong đã hai tay nắm lấy bờ vai của hắn, tiếp cận “Oành” một tiếng, Roy tướng quân liền cảm thấy thấy hoa mắt, đã bị Lam Hàn phong cho ném ra ngoài.



“Loảng xoảng” một tiếng, ngay cả người hầu ở bên ngoài cũng nghe được động tĩnh.



Roy bị vứt ở bên cạnh tủ quần áo, hắncòn chưa kịp phản ứng lại, nhất thời bị đập cho thất điên bát đảo.



“Phát sinh cái gì? Động đất sao?”



Lục xà từ phía bên ngoài cửa sổ bò đi vào, sau đó là hoàng xà cùng Đường Cuồn Cuộn. Xem ra này ba con đã sớm tỉnh rồi, từ cửa sổ bò ra ngoài chơi. Lục xà vừa tiến đến, miệng há thật to, khiếp sợ nhìn chủ nhân của mình. Địa phương bị lộ ra của trang phục trên người Lam Hàn Phong khá nhiều, vì lẽ đó dấu hôn trên cổ cậu cùng với trên vai bị nhìn thấy rõ ràng.



L ục xà trố mắt ngoác mồm nhìn chủ nhân một thân dấu hôn, còn có Roy tướng quân vô cùng chật vật, nửa ngày mới kinh ngạc nói: “Trời a, chuyện này… Thật kịch liệt!”



Hoàng xà không nói gì, chỉ là đuôi cuốn một cái, liền che ở trên mắt của lục xà, che mắt của nó rồi bò ra bên ngoài cửa sổ.



Đườ ng Cuồn Cuộn kinh ngạc thốt lên một tiếng, sau đó cũng hai tay che mắt, bất quá tay của nó quá ngắn, căn bản không bưng bít được, chỉ là làm dáng, trong miệng nói: “Chúng ta lập tức đi ngay, các ngươi tiếp tục.”



Hết chap 7.