Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 132 : Huyết Đô (2)

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


“Tiến nhập Huyết Đô không tình nguyện?”



Vân Chính Thiên ánh mắt nhất thời ngây ngốc, đừng nói hắn hoàn toàn không biết hai chữ Huyết Đô ý nghĩa như thế nào. Mà nghe Vĩnh Lăng nói như vậy, không lẽ Huyết Đô này còn có thể tiến nhập một cách tình nguyện.



Nơi này không khí thê lương ảm đạm, dân cư thưa thớt, dáng đi lại vât vưởng như thây ma, thân thể gầy guộc, hoàn toàn không giống bất kỳ thành phố nào ở Nhân Vực cả. Không lẽ cả nơi như thế này mà vẫn có người tình nguyện tiến vào.



Bắt gặp ánh mắt khó hiểu của hắn, Vĩnh Lăng cười nhẹ, mặc dù nàng đeo mạng che mặt nhưng vẫn vô cùng duyên dáng. Từ trên người nàng có một loại mùi hương thoang thoảng thơm mát, hoàn toàn không giống so với cư dân ở trên đường phố kia, từ bọn họ tỏa ra nồng nặc mùi tanh hôi thối.



Vĩnh Lăng ngước lên nhìn hắn, thanh âm nhẹ dịu vang lên:



“645, ngươi tên là gì?”



Vân Chính Thiên đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, bởi vì thanh âm của nàng tác động, rõ ràng có một loại mị lực ảnh hưởng đến tâm tình của hắn. Bất quá hắn cường độ tinh thần lực không thấp, đồng tử đột nhiên lóe lên một vệt kim sắc ánh sáng.



Vĩnh Lăng thấy vậy chợt giật mình, nàng chủ động cách xa hắn ra một chút, cười nói:



“Thật hiếm thấy có người không bị mị lực của ta thu hút. Ngươi đã có người yêu, đúng không?”



Thiếu nữ này thân phận bí ẩn, lại có loại mị lực cường hãn như vậy. Loại năng lực này vốn chỉ tồn tại ở một số võ hồn nhất định. Ví dụ như Cửu Vĩ Hồ võ hồn chẳng hạn, hoặc Yêu Hồ. Thế nhưng thiếu nữ này vốn chưa có phóng thích võ hồn, loại có thể thôi động được loại năng lực này, quả thực không bình thường.



Vân Chính Thiên mỉm cười nhìn nàng nói:



“Ngươi đừng đùa giỡn nữa, mặc dù ta đến nơi này thực sự ngoài dự đoán, nhưng bây giờ lại có hứng thú một chút, có thể nói cho ta nghe qua sự tình ở đây không.”



Vĩnh Lăng nghe vậy, trong lòng thoáng kinh ngạc, mấy năm nay nàng làm nhiệm vụ hướng dẫn người mới tới, cho dù là tình nguyện hay không tình nguyện, bọn họ tiến vào Huyết Đô đều bị hoảng sợ tâm tình chi phối. Thiếu niên tóc trắng trước mặt, là người bình tĩnh nhất nàng từng thấy, lại còn có một chút hào hứng nữa chứ.



Vĩnh Lăng cười híp mắt, nhìn hắn đáp:



“Được thôi, thế nhưng ngươi vẫn chưa cho ta biết tôn tính đại danh, hỏi ta làm sao mở lòng ra được.”
Vân Chính Thiên âm trầm suy nghĩ, bên ngoài đồng bọn của hắn đang tiếp tục khảo nghiệm, hắn không thể mắc kẹt trong Huyết Đô này quá lâu, chỉ cần cơ thể khôi phục một chút, liền có thể triển khai Hỏa Phượng Dực bay theo cột đá ở biển máu, trở lại khu vực bình đài bên trên.



Hắn quay sang nhìn Vĩnh Lăng, hỏi:



“Vĩnh Lăng cô nương, nếu như ta từ chối ở lại đây, có thể được không?”



Vĩnh Lăng nhìn hắn trìu mến, cười nói:



“Không thể a, Tu La Chi Môn lúc nãy ngươi đi qua, chỉ có thể mở ra từ bên ngoài, không thể từ bên trong mở ngược ra. Cho nên một khi tiến vào Huyết Đô, liền phải ở lại đây một thời gian rồi.”



Vân Chính Thiên thoáng biến sắc, hắn lập tức hỏi tiếp:



“Thực sự không thể trở ra? Không lẽ phải sống cả đời nơi này?”



Mặc dù Huyết Đô thần bí kích phát sự tò mò của hắn, thế nhưng ở trong này mãi không phải cách hay, hắn còn rất nhiều việc phải làm ở bên ngoài.



Vĩnh Lăng lại nói:



“Chuyện này ngươi cần tự mình gặp Huyết Đế, xin ngài cơ duyên rời khỏi đây, ngoài ra không còn cách nào khác.”



Vân Chính Thiên nghe vậy, trong lòng dâng lên một chút hy vọng, tuy không biết Huyết Đế là người như thế nào, nhưng chỉ cần có cách rời khỏi, hắn nguyên ý làm thử.



“Ta phải làm sao mới gặp được hắn.”



Vĩnh Lăng nghe vậy, ánh mắt uyển chuyển nhìn sau đại đấu trường, thản nhiên nói:



“Trở thành Huyết giả cấp năm, ngươi liền có thể gặp ngài.”