Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 144 : Hắn là nam nhân của ta

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Đại đấu trường buổi sáng sớm đã đông nghẹt người, nguyên bản hàng ghế khán giả cao hơn hai mươi mét lúc này đã không còn chỗ trống. Ướt tính phải hơn mấy vạn người đến coi. Vân Chính Thiên trong lòng vô cùng kinh ngạc. Tuy nói bình thường Huyết Đô cư dân đi lại thưa thớt, vốn nghĩ không đến ngàn người, thế nhưng bây giờ thực tế lại khác hẳn.



Quần đấu trận đầu tiên diễn ra, mọi người đều hiếu kỳ kéo tới theo dõi. Ở khu vực đặt cược, vẫn có rất đông người tụ tập. Bọn hắn không thể tham gia thi đấu, nhưng vẫn có thể đem huyết châu của mình đặt cược một thoáng.



Nội dung đặt cược vô cùng phong phú, có hạng mục người sống sót cuối cùng, lại có hạng mục người chết đầu tiên, còn có hạng mục người này chết bởi tay ai nữa. Phong phú hạng mục đánh cược khiến quầy khu vực này đông đúc vô cùng.



“Ta đặt cho Trương Phong năm viên huyết châu a.”



“Đã nhận cược cho Trương Phong năm viên huyết châu, tỷ lệ một ăn hai.”



“Ta đặt cho Vương Liễu ba viên huyết châu đi.”



“Đã nhận cược cho Vương Liễu ba viên huyết châu, tỷ lệ một ăn hai rưỡi.”



“Trương Phong ba viên huyết châu.”



“Đã nhận cược cho Trương Phong ba viên huyết châu.”



Thanh âm đặt cược vang lên liên tục, đại đa số bọn họ đều đặt cho mấy tên Huyết giả đấu sĩ cấp bốn là nhiều. Bởi vì đối với bọn họ hiểu biết nông cạn, cấp cao hơn tự nhiên càng mạnh mẽ.



Trương Phong chính là người đứng đầu bảng đặt cược, số lượng huyết châu đặt cho hắn đã lên tới năm trăm viên. Nếu như hắn thực sự sống sót rời khỏi, hắn sẽ được hưởng 10% trên tổng số huyết châu này.



Quần đấu trận đầu tiên có hai mươi lăm Huyết giả tham dự, Vân Chính Thiên trên bảng đặt cược có vị trí vô cùng khiêm tốn. Số lượng người đặt cho hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.



“Sao ngươi không đặt cho Thiên, ta thấy hắn nổi tiếng lắm mà?”



“Vốn dĩ định đặt cho hắn nhưng mà vài ngày trước hắn lại đi gây sự với Trương Phong, cho nên ta quyết định không đặt nữa.”
“Ồ là ngươi.”



Một tên cao kều Huyết giả xuất hiện trước mặt Vân Chính Thiên, người này đính trên ngực một tấm huy chương cấp ba, trên người lại có đeo rất nhiều phi tiêu ám khí.



Vân Chính Thiên âm trầm nhìn hắn không đáp, bất giác tay nắm chặt dao nhỏ, giẫm địa một cái thân thể lập tức lao về phía đối thủ. Trong tình thế này, tốc chiến tốc thắng mới là kế sách tốt nhất, nếu để giao chiến quá lâu, e rằng vị trí an toàn của hắn sẽ bị mấy tên khác phát hiện.



Tên cao kều Huyết giả mắt thấy Vân Chính Thiên lao tới, hắn không có nữa điểm hoảng sợ, trái lại gương mặt còn xuất hiện nét cười nhàn nhạt, thân thể dường như không nhúc nhích lấy một chút.



Vân Chính Thiên thấy vậy cũng hơi bất ngờ, rõ ràng đối phương có thủ đoạn gì đó, thế nhưng hắn không có đình chỉ thế công, cứ như vậy mà xông tới.



Khi Vân Chính Thiên khoảng cách với hắn chỉ còn hơn mười mét, đột nhiên tên cao kều huyết giả hít mạnh một hơi, quát lớn:



“Trương Phong đại ca, thằng nhóc đó ở chỗ này.”



Vân Chính Thiên hai mắt không khỏi nghi kỵ nhìn hắn, đúng là không thể nào tin được, gia nhập quần đấu mà bọn hắn lại lựa chọn liên thủ với nhau đối phó mình. Thật có chút không quang minh chính đại, bất quá nơi đây là Huyết Đô a, không thể giống như thi đấu trong quân đoàn.



“Con mẹ ngươi.” Vân Chính Thiên tức giận, dao nhỏ trong tay trực tiếp phóng tới, hình ảnh dao nhỏ trong đồng tử tên cao kều cấp tốc phóng to, hắn hai mắt cực kỳ hoảng sợ vội lăn ra một bên tránh đi, gương mặt thập phần sợ hãi.



Ngay sau đó hắn không do dự tránh lui về sau hơn chục mét, rõ ràng đối với Vân Chính Thiên vô cùng kiêng kỵ. Cũng ngay lúc này, một đạo to lớn thân thể xuất hiện trong tầm mắt, hắn còn ai khác ngoài Trương Phong kia, nghe được tiếng hô hoán của tên cao kều, trực tiếp tìm đến.



“Tiểu tử, chúng ta lại gặp nhau.”



Vân Chính Thiên thẳng lưng nhìn hắn, trong mắt sát khí bắt đầu lượn lên, sau đó cấp tốc xoay vòng. Hắn ngữ điệu lạnh tanh đáp:



“Là lần cuối chúng ta gặp nhau mới đúng.”