Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 157 : Bao lão hàng lâm

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Vĩnh Lăng nằm đó tựa như đang ngủ, giấc ngủ của nàng đến thật nhanh, nó cũng chóng vánh giống như tuổi xuân của nàng. Mười mấy năm đều chỉ sinh hoạt trong Huyết Đô, đến thế giới bên ngoài nó như thế nào nàng cũng không biết.



Chỉ có thể nuôi một giấc mơ cỏn con được rời khỏi đây, để nàng thoáng được thấy những viễn cảnh tươi đẹp hơn so với Huyết Đô tanh tưởi này. Nàng đã từng mơ ước như thế.



Bây giờ thân thể nàng nằm đó, dần trở nên lạnh lẽo, chỉ có gương mặt của nàng vẫn xinh đẹp như thế, như ngày mà hắn đem mạng che mặt của nàng tháo xuống. Nụ cười vẫn còn nở trên môi, và có lẽ nó sẽ không bao giờ tắt.



“Lăng nhi... “



Vân Chính Thiên cúi gập đầu xuống, mặc kệ cho bàn tay thô ráp của Huyết Đế án ngữ nơi cổ họng hắn. Vĩnh Lăng nhỏ bé đã thực sự rời khỏi thế giới này, để lại cho hắn cảm giác trống rỗng nơi đại não, cũng để lại cho hắn một sự dày vò theo hắn đến cuối cuộc đời.



“Khốn khiếp.”



Một cỗ hung bạo khí tức bên trong cơ thể Vân Chính Thiên đột nhiên phát ra mãnh liệt, nhất thời Huyết Đế ánh mắt toát lên vài phần nghi hoặc.



“Hắn làm sao còn đủ năng lượng?”



Hung bạo khí tức từ trên người hắn trùng trùng điệp điệp mà tuôn ra, nhưng nước vỡ bờ đê đồng dạng, cùng với cảm xúc oán hận, khiến hắn giống như một đại ma đầu vừa xuất thế.



Tóc dài đen nhanh chóng trùng hiện, Huyết Kiếm nắm trên tay, lập tức quét lên vị trí cổ tay mà Huyết Đế đang nắm lấy cổ họng hắn.



“BANG ——”



Huyết Đế ánh mắt bình tĩnh, một quyền nhẹ nhàng đánh ra, nhắm thẳng vào ngực của hắn, tức thì thân thể Vân Chính Thiên cấp tốc bay ra, bất quá cũng không giống như lần trước chật vật. Ở trên không trung, hắc hóa Vân Chính Thiên thân ảnh kẽ lắc nhẹ, hắn hóa thành một vệt hắc quang lần nữa xông tới trước mặt Huyết Đế.



Huyết Đế bây giờ sắc mặt cực kỳ âm trầm, nếu hắn muốn Vân Chính Thiên chết ngay từ đầu thì tên tiểu tử không biết điều kia còn có thể ở đây diễn võ dương oai hay sao.



“Bổn đế tiếc tài tha cho ngươi một con đường sống, nhưng xem ra ngươi không thể dạy dỗ được rồi, vậy thì cho ngươi xuống hoàng tuyền gặp tiểu nha đầu kia.”



Huyết Đế thanh âm vừa dứt, sát khí trong đồng tử lập tức khởi động. Loại sát khí này mênh mông giống như huyết hải, chỉ trong một giây ngắn ngủi liền đem cả đại đấu trường rộng lớn này bao phủ lại.
Vực Chủ, lúc này đang trong trạng thái hắc hóa, một bộ trường bào màu đỏ khinh động trong gió, hắn đứng ở vùng đồi núi này, tay khẽ quơ quơ trong không trung hư vô, mỗi một lần hoàn thành động tác, một khối to lớn kiến trúc từ trên cao rơi xuống, theo chỉ thị của hắn mà nhẹ nhàng đặt ở trên mặt đất.



“Ta đang xây dựng cho mình một ngôi nhà mới, khi nào xong, hai người các ngươi sẽ trở thành khách quí a.”



Hắc hóa Vực Chủ thanh âm có chút khùng điên, hắn đang nói với hai vị Thần Nhân còn lại.



Đường môn môn chủ sắc mặt tối sầm không nói, chỉ khẽ nhìn Bao Lão Tiên Sinh bên cạnh gật đầu một cái.



Tức thì ngay sau đó là một trận chiến kéo dài ba ngày ba đêm liên tục, nhị vị Thần Nhân liên thủ đối đầu với Hắc hóa Vực Chủ. Tất nhiên Vực Chủ càng chiến càng bại, dưới sự liên thủ của hai người bọn họ, tiên rằng thế gian này không có ai trụ vững được lâu.



Thế nhưng, khí hắn đem thanh Viễn Cổ Hung Khí đó lấy ra, tình thế lập tức đảo lộn. Loại lực lượng này, đã là chân chính cực hạn hắc ám chi lực. Cho dù Bao Lão Tiên Sinh sở hữu cực hạn quang minh chi lực đi chăng nữa, vẫn chỉ có thể chống đỡ được một chút.



Trong thời khắc phân ra thắng bại, Đường môn môn chủ sử dụng tuyệt học Đường Môn là Ám Khí Bách Giải, đem tâm trí Vực Chủ thoáng thanh tỉnh lại, sau đó hai người cùng nhau đem một phần tà ác trong người Vực Chủ trục xuất ra bên ngoài, thế nhưng phần tà ác này nhanh chóng thoát đi, tựa như biến mất không thấy tăm hơi.



Cuối cùng, nó đã bí mật hóa thành thanh bảo kiếm ở trong tiệm vũ khí đó, nơi mà Vân Chính Thiên vô tình tìm thấy, cũng chính hắn đã giúp cho Huyết Đế tìm ra phần tà ác của mình sau hơn hai ngàn năm mất tích.



Sau khi phần tà ác bị trục xuất đi, Vực Chủ đã tạm thời quay lại chưởng khống thân thể, hắn cực kỳ ăn năn hối lỗi vì để sự việc phát triển đến mức này. Tam Đại Thần Nhân đại chiến về sáu, rốt cuộc ra qui ước, cứ mỗi một năm họ lại gặp nhau, để Vực Chủ một lần nữa đem phần tà ác trong người áp chế xuống, tránh cho nhân loại một hồi tai kiếp.



Bất quá, người tính không bằng trời tính, bề ngoài Vực Chủ cứ tưởng mình hoàn toàn bình thường, thế nhưng hắc hóa trong người hắn đã tiến hóa vượt bậc, có thể thu liễm đến mức thần không biết, quỉ không hay, bí mật xây dựng Huyết Đô ngày một lớn mạnh, triệu tập nhiều nhân lực, với mục tiêu duy nhất là tìm kiếm lại phần tà ác bị trục xuất ra năm đó.



...



Bao Lão Tiên Sinh tâm tình biến hóa ngay khi nhìn thấy thanh ma kiếm trên tay Huyết Đế. Hồi ức năm xưa bỗng chốc ùa về. Vân Chính Thiên đang bị đè bên dưới cũng ngước mắt lên quan sát, hắn lập tức nhận ra đó chính là thanh vũ khí được chạm khắc ở cánh cửa Tu La Chi Môn.



Huyết Kiếm của Huyết Đế, hình dạng khác hoàn toàn so với Huyết Kiếm của hắn. Bất quá cả hai đều có một điểm chung, đó chính là vô tận sát khí chi lực, đủ để tất cả sinh linh trên thế gian này rơi vào thảm hoạt diệt vong.



................