Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 164 : Cường hãn tiểu đội trưởng

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Ám Kim Khủng Trảo Hùng so với hôm qua thì không hung dữ bằng, có lẽ nó cũng cảm nhận được một số khí tức nguy hiểm từ những tên thiếu niên ở đây. Nó dùng phong thái ung dung nhất mà tiến ra khỏi rừng rậm, không gấp gáp, không vội vã, chủ yếu để dò xét mấy tên nhân loại trước mặt.



Hồn thú tiến vào vạn năm cấp bậc tồn tại, trí tuệ đã phát triển vượt bậc, tuy chân chính so với nhân loại vẫn có chút chênh lệch, nhưng cũng không quá nhiều. Còn chưa nói tới Tà hồn lực, loại này lực lượng không những tăng lên tự thân lực lượng của hồn thú, mà trí tuệ càng phát triển nhanh chóng hơn.



Cho nên mới có chuyện hồn thú dần dần ép nhân loại vào bờ vực diệt vong, chỉ đành nép mình ở Nhân Vực nhỏ bé, diện tích sinh sống không bằng một phần ba so với một vạn năm trước.



Mặc dù mọi người đang ở trong vị diện do Vực Chủ tạo nên, mật đồ tà hồn lực không nhiều như Nhân Vực nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định đến thực lực hồn thú.



Ám Kim Khủng Trảo Hùng giơ song trảo lên ngang hông, khẽ cọ quẹt vào nhau vang lên thanh âm ‘leng keng’, hai tròng mắt kim sắc đảo qua đảo lại, tựa như đang lựa chọn đối thủ.



Đột nhiên ánh mắt nó dừng lại ngay vị trí Mã Thiên Hoa, rõ ràng nó nhận ra đây là nhân loại ngày hôm qua đem lông của nó đốt trụi một mảng, cục tức còn chưa kịp nuốt xuống, hôm nay liền gặp lại.



“HỐNG——”



Ám Kim Khủng Trảo Hùng tức thì ngửa mặt lên trời gầm vang một tiếng, trảo bên phải đưa lên cao sau đó mạnh mẽ vỗ xuống mặt đất.



“ẦM ——.”



Đại địa dưới một trảo của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, lập tức xuất hiện dấu hiệu vỡ nát. Lấy vị trí trảo cắm vào mặt đất, một loại lực lượng vô hình từ bên dưới xới tung đất đá lên, đem toàn bộ đất đá bắn thẳng tới Mã Thiên Hoa vị trí.



Mã Thiên Hoa trở thành mục tiêu công kích đầu tiên của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, bất quá, nàng trong mắt không có nữa điểm hoảng sợ. Một cỗ nóng rực hỏa diễm ngưng tụ nơi lòng bàn tay, tức thì Mã Thiên Hoa một chưởng vỗ về phía trước, mạnh mẽ ngạnh kháng với đòn công kích của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.



Sau lưng Mã Thiên Hoa, đệ nhất hồn hoàn vừa lóe lên, tức thì đệ nhị cũng sáng óng ánh. Hư ảnh Tà Hỏa Phượng Hoàng sau lưng nàng càng ngưng thật hơn, Phượng Hoàng mở miệng phun ra một cột hỏa diễm quang trụ to lớn, chớp mắt một cái bay theo ngang sau đòn hỏa diễm ban đầu.



“ẦM ——.”



Đoàn hỏa diễm có thể tích nhỏ kia vừa chạm vào đống đất đá do Ám Kim Khủng Trảo Hùng xới lên liền nổ tung, đem khối đất đá đó nổ tung thành vô số mảnh nhỏ, ngay sau đó, hỏa diễm quang trụ xuyên qua đám bụi mù đó, trực tiếp trúng vào ngực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Nhiệt độ cao khiến cự hùng rống lên một tiếng, song trảo theo bản năng đưa lên vỗ mạnh vào nhau.




Vốn dĩ nghĩ rằng chỉ có Vương Hạo mới mạnh đến mức biến thái như vậy, không ngờ Từ Thiên Phong vốn kín tiếng kia, đồng dạng có được thực lực kinh người.



Mã Thiên Hoa nội tâm bắt đầu xuất hiện lo lắng ý tứ. Đám thiếu niên ở đây, người nào cũng là thiên chi kiêu tử, mặc dù nàng thiên phú không thấp, bất quá so với bọn hắn vẫn có chênh lệch không nhỏ, nhất thời không cách nào bù đắp được.



“Nếu như hắn ở đây, có thể cùng bọn họ sáng ngang hàng hay không?” Mã Thiên Hoa trong lòng tự hỏi, bất giác cảm giác nhớ nhung lại dâng lên. Nàng vội lắc lắc đầu mấy cái, lấy lại sự tập trung quan sát Ám Kim Khủng Trảo Hùng trước mặt.



Từ Thiên Phong một quyền tuy mạnh nhưng vẫn không làm Ám Kim Khủng Trảo Hùng bớt hung hăng, trái lại nó có cảm giác hưng phấn hơn nhiều, chiến ý sục sôi theo tiếng hống mà vang vọng khắp khu vực.



Cả người Ám Kim Khủng Trảo Hùng hơi cong lại, ngay sau đó một cỗ khí tức bá đạo bắt đầu xoay vòng. Thiên địa nguyên lực trong nháy mắt tập trung trên hữu trảo của nó, một tầng nhàn nhạt ám sắc vầng sáng đem hữu trảo bao phủ lại.



“Thật kinh khủng hồn kỹ.” Linh Tôn Thượng ánh mắt kinh sợ nhìn Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang ngưng tụ hồn lực.



“Xem ra hôm nay phải khổ chiến một trận rồi.” Đái Thiên Huyền trên người lông hổ khinh động trong gió, hồn lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển chuẩn bị đối bính.



Từ Thiên Phong sắc mặt không đổi, nhưng bàn tay khẽ siết chặc lại, trong lòng không khỏi khẩn trương. Mã Thiên Hoa hô hấp có chút không thông, nàng trong cả đám tu vi thấp nhất, dưới một kích toàn lực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, kình lực đủ làm nàng bị thương a.



Ngay lúc này, Vương Hạo đột nhiên xuất hiên, chắn trước mặt nàng, hắn một đầu tóc đen tung bay, khí chất xuất trần tỏa ra mãnh liệt, cực kỳ khác so với bình thường. Mã Thiên Hoa nhìn Vương Hạo trước mặt, cảm thấy hắn có một chút rất giống Vân Chính Thiên.



Đó chính là bá khí lẫm liệt, tương lai thành tựu không thể hạn lượng.



Vương Hạo xoay đầu lại nhìn nàng, cười nói:



“Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bị thương.”



..............