Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 22 : Mồm mép thủ đoạn
Ngày đăng: 12:50 30/04/20
“Đến thêm một tên thì giết thêm một tên”.
Thanh âm vừa dứt ra, Hoàng Võ im lặng không nói, trên mặt gân xanh bắt đầu nổi lên. Hoàng Chính bên cạnh thì muốn trầm tĩnh hơn nhiều, hắn mỉm cười nói.
“Tiểu tử vô tri, ngươi nghĩ rằng trực diện một đấu một có thể đem Mộng trưởng lão chúng ta chém chết dễ dàng như vậy? Để hôm nay ta cho ngươi biết thế nào là chênh lệch thực lực”.
Hoàng Chính thanh âm vừa rơi xuống, cùng lúc này ba vòng hồn hoàn từ dưới chân dâng lên. Là lưỡng hoàng, nhất tử màu sắc cân đối nhất hồn hoàn.
Trên tay hắn xuất hiện một thanh màu hoàng kim liêm đao, nồng nặc khí tức quang minh lan tỏa ra bên ngoài.
Thật không hổ là ngôi sao sáng trong lớp trẻ hồn sư Bàn Long môn. Hoàng Chính năm nay vừa vặn 20 tuổi, là viên đội trưởng trẻ tuổi nhất toàn bộ Bàn Long môn, bất quá không ai ngờ rằng hắn lại là một đầu mục Hắc Phong trại.
So với anh trai là Hoàng Chính, thì Hoàng Võ có chút lép vế hơn, nhưng xét về khía cạnh thủ đoạn thì sợ rằng muốn hơn một bậc.
Huynh đệ Hoàng Võ, một quang minh một hắc ám, quả thực là nhân tài hiếm có của Hồn sư giới. Chỉ có điều đối địch với bọn họ lúc này, không phải một cái vô tri tiểu tử, mà lại là Kiếm Thần chuyển thế đầu thai Vân Chính Thiên.
Xét về kinh nghiệm lịch lãm, hai người bọn họ so với hắn chỉ như hạt cát trên sa mạc mênh mông rộng lớn. Còn riêng về thủ đoạn, chắc chắn con cá sấu Vân Chính Thiên tuyệt đối không thua kém ai.
“A Long, Hồng Nhan. Ta giao Hoàng Võ cho hai người, chỉ cần quấy nhiễu hắn là được. Tên phản đồ Hoàng Chính giao cho ta”.
“Ân”. A Long cùng Mộng Hồng Nhan gật đầu răm rắp. Sinh tử chi đấu, bọn họ vẫn là lần đầu trải nghiệm. Không biệt tại sao lúc nào tín ngưỡng với sự chỉ đạo của Vân Chính Thiên cao ngất. Có lẽ khi biết được hắn chính là người chém chết tên sát thủ ám sát A Hiên hôm nọ, còn cứu được Mộng Hồng Nhan mạng nhỏ.
Dứt lời, Vân Chính Thiên một cước đạp thẳng tới Hoàng Chính bên kia. Hắc Kiếm uy dũng hướng lên cao bổ xuống.
“Tên nhóc không biết lượng sức”.
Hoàng Võ nghiến răng mắng một câu, song liêm đao chém ngang về phía thân ảnh Vân Chính Thiên.
“CHENG ——”.
Một đao này không ngờ lại bị một cánh ta thô ráp, chi chít vảy rồng ngăn cản lại. Là Can Hữu Long phi lên tiếp ứng.
“Muốn chạm vào A Thiên, hỏi qua A Long ta hay chưa”.
Chính vào lúc này, Hoàng Võ đồng tử bỗng co rụt lại, bởi vì từ phía xa bắn tới một đoàn hỏa cầu to lớn.
“ẦM ——”.
Hỏa nguyên tố bộc phát bao trùm hai người Hoàng Võ cùng A Long ở bên trong.
“Ta không nhỏ mọn mà nói cho ngươi được biết. Quang minh lực lượng của ngươi là mượn lấy võ hồn đặc tính mà thi triển, bởi vậy có thể nói quang minh không thuần khiết, rất dễ dàng bị đối thủ bức ra”.
Hoàng Chính ngạc nhiên, đến điều này hắn còn không biết, làm sao một tên tiểu tử tuối bất quá không lớn hơn Hoàng Võ lại có thể biết được.
“Băng nguyên tố của ngươi không lẽ không mượn lấy từ võ hồn”.
Hắn không cam tâm, một lần nữa nói.
Vân Chính Thiên cười lớn, đáp.
“Ha-ha. Của ta không phải, bởi vì đó là chân chính băng nguyên tố, ta là người nắm được băng nguyên tố cách thức chưởng khống”.
“Không thể nào”. Hoàng Chính tức giận quát lên.
Lời nói của Vân Chính Thiên ý vị như thế nào. Trong đầu Hoàng Chính hoàn toàn mông lung. Nắm giữ một loại nguyên tố chưởng khống, trên Đấu La Đại Lục tất nhiên có tồn tại loại này hồn sư nhưng cực kỳ thưa thớt.
Mà nắm giữ nguyên tố lực lượng, có thể coi như tiếp cận cực hạn nguyên tố chưởng khống, mà cái này rõ ràng xuất phát từ Cực Hạn võ hồn.
Hai vạn năm trước Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo chính là một tên Băng Cực Hạn hồn sư. Võ Hồn Cực Hạn vô cùng bá đạo, xét về độ quí hiếm còn nằm trên cả Bản Thể võ hồn.
Mà hiện tại võ hồn của Vân Chính Thiên là một thanh kiếm, Hoàng Chính không rõ là loại hình thái kiếm gì nhưng nhất định không thể nào là Cực hạn võ hồn được. Hắn tự luyến mình xem như Vân Chính Thiên đang nói nhăng nói cuội.
Bởi vì so đấu với Cực Hạn võ hồn, bất kỳ loại nào võ hồn cũng bị áp chế nhất định.
Nhìn thấy biến hóa của đối phương, Vân Chính Thiên trong lòng khẽ vui mừng, bởi vì hắn thực sự biết được, mặc dù Thất Diện Kiếm mang đến cho hắn khả năng chưởng khống nguyên tố lực lượng, nhưng thật sự vẫn không phải là cực hạn nguyên tố chưởng khống.
Chỉ là nguyên tố độ thuần khiết cao hơn các loại khác rất nhiều mà thôi.
Sau một hồi giao đấu, Vân Chính Thiên biết được, khả năng chiến thắng Hoàng Chính một cách công bằng là không thể được, cho nên giở một chủ thủ đoạn là việc nên làm a.
Chưa dừng lại ở đó, Vân Chính Thiên cười cợt nói.
“Hoàng đội trưởng a, ngươi có từng nghe đến Băng Bạo Thuật hay chưa?”
Vừa nghe được ba chữ Băng Bạo Thuật, Hoàng Chính lúc này mới thật sự kinh hoảng rên lên.
“Không thể nào”.