Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 23 : Hắc phong xuất hiện
Ngày đăng: 12:50 30/04/20
“Băng Bạo Thuật!!”
Ba chữ vừa thốt ra, Hoàng Chính thanh âm rõ ràng có chút run rẩy. Băng Bạo Thuật là cái gì hồn kỹ, hắn đương nhiên có nghe qua. Hai vạn năm trước Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo cũng nhờ hồn kỹ bá đạo này mà thành danh trong lớp trẻ hồn sư.
Đáng sợ ở đây nhất chính là Băng Bạo Thuật có khả năng dẫn động băng nguyên tố trong cơ thể đối phương bạo tạc một cách dễ dàng.
Hiện tại băng nguyên tố đã theo bàn tay Hoàng Chính bám vào trong kinh mạch, nếu như quả thực Vân Chính Thiên có khả năng thi triển Băng Bạo Thuật, Hoàng Chính chắc chắn bị trọng thương.
Vân Chính Thiên mỉm cười đưa một ban tay lên, Hoàng Chính bên kia hai mắt hoảng sợ nhìn theo bàn tay đó. Ngay lúc này Vân Chính Thiên năm ngón tay đột nhiên nắm lại.
“Bùng”. Thanh âm này không phải từ kinh mạch phát nổ tạo ra mà phát ra từ miệng của Vân Chính Thiên.
Hoàng Chính trong nháy mắt có cảm giác tim muốn rớt ra ngoài, lo lắng nhìn lại cơ thể vẫn đang lành lặn, nhất thời nộ hỏa xung thiên.
“Con mẹ nó, dám gạt lão tử, ngươi muốn chết”.
“Hắc hắc ngươi nên nhìn lại bộ dạng oai phong khi nãy đi”.
Kỳ thực Vân Chính Thiên không hề biết thi triển Băng Bạo Thuật, chỉ muốn trêu chọc đối thủ một phen, hay là có dụng ý khác.
Ngay khi Hoàng Chính muốn vận chuyển hồ?n lực xông lên đánh tên tiểu tử khốn nạn kia, thì hắn đã nhận ra một việc kỳ lạ. Hồn lực vận chuyển trong cơ thể truyền lên đại não một cảm giác bế tắc, giống như các sợi kinh mạch đều bị nghẽn lại, không còn trơn tru như bình thường.
“Ngươi đã làm gì” hắn lớn tiế?ng quát.
Băng Bạo Thuật chính là dẫn động băng nguyên tố bạo tạc, còn Vân Chính Thiên thủ đoạn này, chỉ có thể tạm gọi là Băng Tỏa Thuật mà thôi.
Vân Chính Thiên trên mặt xuất hiện mộ?t vòng tiếu ý nhìn hắn, không đáp, chỉ dùng hành động trả? lời.
Băng Đế Kiếm lần nữa vung tới, trong một tia sát na, Hoàng Chính cảm nhận được một kiếm này hoàn toàn có thể đe dọa đến tính mạng của hắn.
Chỉ là tại sao cơ thể lại chậm chạp như thế này, còn không mau chống đỡ, sẽ bị hắn chém chết.
Đối mặt với thủ đoạn của Vân Chính Thiên, Hoàng Chính chiến đấu nhiều năm đúng là chưa từng gặp phải. Băng nguyên tố chưởng khống thuần phục như thế này, cộng thêm tâm tính vững chải hơn so với độ tuổi, là nguyên nhân khiến Hoàng Chính hắn rơi vào kết cục thống khổ này.
“Con mẹ nó” Nghiến răng nghiến lợ?i, Hoàng Chính hai mắt điên cuồng không nhịn được gào lên lầ?n nữa.
Nhớ lại lần trước sinh tử đấu với Hỏa Diễm Sư Vương, đối mặt tử vong trong gan tấc lại được Kiếm Si cứu mạng, tuy nhiên hắn biết đó cũng là lần cuối cùng, bởi vì trước khi rời đi Kiếm Si cũng nói hắn không có khả năng quay trở lại lần nữa.
Bùa hộ mạng cũng đã hết, sinh mạng hắn cũng sắp sửa trôi qua.
“Tiểu tử còn nhỏ như vậy nhưng ý chí kiên định, bổn tọa tự thẹn tuổi nhỏ cũng không giỏ?i bằng ngươi, tiếc là lập trường khác nhau, vậy thì tiễn ngươi mộ?t đoạn”.
Hắc Phong tán thưởng. Hắn kỳ thực vô cùng hứng thú với Vân Chính Thiên, tuổi nhỏ nhưng tâm sâu, thực lực không lường trước được, nếu như thu nhận làm đệ tử thì quá tốt.
“Tiểu tử họ Vân, nếu như ngươi qui thuận Hắc Phong trại bọn ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi và hai đứa nó”.
Hoàng Chính nghe vậy, lập tức lên tiếng.
“Trại chủ, không thể tha mạng cho chúng, Hoàng Võ đã chết trong tay tên Vân Chính Thiên này”.
“Câm mồm”.
Uy áp mãnh liệt phát ra chấn ngã Hoàng Chính xuống đất, vô cùng đau đớn.
“Bổn tọa làm việc cần ngươi khuyên răng”. Sau đó hắn quay lại nhìn Vân Chính Thiên.
“Thế nào, có hứng thú làm đệ tử của ta”.
Ý tứ của Hắc Phong rất rõ ràng, thiên tài như Vân Chính Thiên, cả Hắc Phong trại cũng rất thèm khát. Bất quá trái ngược mong muốn của Hắc Phong, Vân Chính Thiên không do dự cự tuyệt.
“Ý tốt của ngươi ta không dám nhận, chỉ trách thời gian ta tu luyện tại thế giới này quá ít, nếu như cho ta thêm vài năm, Hắc Phong ngươi không có tư cách đứng trước mặt ta diễu võ dương oai”.
Trọng sinh tại mảnh Đấu La Đại Lục này, Vân Chính Thiên rốt cuộc vừ?a mới có tình cảm yêu thích, không ngờ thời giạn lại vô cùng ngắn ngủi, hắn quả thực không cam lòng.
Nghe vậy Hắc Phong cũng lắc đầ?u một cái, bàn tay một lần nữa đưa lên cao, một cái to lớn hư ảnh bàn tay màu đen ngòm xuất hiện trên đỉnh đầu ba người, chuẩn bị chụp xuống.
Thì ngay lúc này, một tiếng nổ to lớ?n vang lên khiến cho Hắc Phong cảnh giác. Hồn đạo khí vòng bảo vệ của Hoàng Võ đã bị phá vỡ, ngay sau đó một trận kèn trống vang lên, từ phương xa vọng tới một thanh âm tao nhã.
“Thành Chủ tới, mọi người trong phủ mau ra nghênh tiếp”.