Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 258 : Vong linh pháp sư

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Ác Hùng Vương? Đầu gấu ác linh này tự gọi mình là Ác Hùng Vương.



Ngạo Thiên Long nghe Ác Hùng Vương rống lên từng hồi mãnh liệt, trên gương mặt hắn một tầng nhàn nhạt lãnh ý bắt đầu ngưng tụ lại. Ngay sau đó từng vòng hồn hoàn bắt đầu lượn lên.



Toàn thân Ngạo Thiên Long lúc này bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp vẩy rồng, chớp mắt một cái, hắn đã hóa thành một con cự long chiều cao hơn hai mươi mét. Một đôi long dực màu đỏ thuận theo mọc ra, mỗi một nhịp cánh vỗ xuống đem một tầng bạo phong quyển thổi tới Ác Hùng Vương ở bên kia.



Ác Hùng Vương hơi có chút sững sờ nói: “Võ hồn chân thân? Lão tử đã đặt xuống cấm chế nghiêm cấm hồn sư cường giả tiến vào. Ngươi vậy mà vượt qua được cấm chế của của ta. Thật ra ngươi là ai?”



Võ hồn chân thân ý vị như thế nào? Đây chính là đại biểu cho Hồn Thánh cấp bậc cường giả. Mọi hồn hoàn thứ bảy đều mang lại kỹ năng giống nhau, đó là đem tự thân võ hồn cùng bản thể chân chính dung hợp lại. Ngạo Thiên Long này, không ngờ lại là một tên Hồn Thánh.



Võ hồn của hắn là một đầu cự long màu đen to lớn, toàn thân được bao phủ bởi một tầng xích diễm màu hồng. Ngay khi võ hồn vừa phóng thích ra, trong thiên địa nguyên tố hỏa bộc phát vô cùng mãnh liệt. Võ hồn của Ngạo Thiên Long phẩm chất rất cao, đây chính là đỉnh cấp hỏa hệ võ hồn, Xích Diệm Hỏa Long.



Long Thần năm xưa có chín người con, Hỏa Long chính là một trong số đó. Nó kế thừa khả năng chưởng khống hỏa thuộc tính mạnh mẽ của Long Thần. Tuy nhiên loài rồng vốn có thiên tính dâm, thường xuyên đi ban phát tinh hoa của mình cho các chủng loại hồn thú khác, vì vậy theo thời gian trôi qua mà xuất hiện rất nhiều hồn thú mang trong mình huyết thống long tộc.



Mà Xích Diệm Hỏa Long chính là thuần khiết nhất hậu duệ của Hỏa Long.



Ngạo Thiên Long này không nghi ngờ gì là mạnh mẽ nhất tuyển thủ tham gia Hạo Thiên Trì. Cho dù là Vân Chính Thiên so với hắn, cũng phải kém xa. Dù sao chênh lệch tu vi không phải dùng thủ đoạn là có thể bù đắp được.



Ngạo Thiên Long hừ lạnh: “Ta là người sẽ giúp ngươi trở về đường ngay nẻo chánh.”



Dứt lời, Ngạo Thiên Long đem mênh mông hồn lực của mình truyền vào bạo phong quyển trước mặt, hung hăng quét tới Ác Hùng Vương.



“Chỉ bằng vào ngươi còn chưa có đủ tư cách cùng ta giao đấu.”



Ác Hùng Vương tròng mắt tỏa ra mãnh liệt hắc quang. Hùng trảo quẹt ngang lập tức đem bạo phong quyển trước mắt đánh tan tành. Ngay sau đó, Ác Hùng Vương cũng không có tiếp tục tấn công, đôi mắt trắng dã đã khóa chặt Ngạo Thiên Long thân ảnh.



Ngạo Thiên Long nhìn thấy công kích của mình bị Ác Hùng Vương đơn giản một kích gạt bỏ, hắn lại không chút hoảng sợ, cười lạnh nói:


Cổ Lãnh Phong lời vừa nói rất chính xác. Đối với chiến tranh mà nói, đội quân tiên phong đa phần đều là cảm tử quân. Lấy tư thái không sợ chết mà giết tới. Mà Hạo Thiên Trì tình huống khác hẳn, tuyển thủ với nhau cũng không có ràng buộc cái gì quân lệnh, người nào không tình nguyện tham gia liền có thể rời đi, không có gượng ép.



Mà Vân Chính Thiên lại là tiểu đội có thực lực, đem đi đánh phủ đầu không phải có chút phí phạm hay sao. Vạn nhất bọn hắn bị thương, vẫn là tiện nghi cho mấy cái tuyển thủ khác.



Vân Chính Thiên đáp: “Không phải ta không sợ thiệt, mà phải nói rất sợ thiệt mới đúng. Nếu trở thành tiên phong tiểu đội, đồng nghĩa tất cả ác linh châu đầu tiên rơi ra từ ác linh đội quân phần lớn đều thuộc về tám người bọn ta. Sợ rằng khi các ngươi xông lên, mục tiêu chỉ có một là một mạch chạy thẳng tới Hạo Thiên Điện, làm sao có thời gian gia tăng số lượng ác linh châu được nữa. Với lại bọn ta tám người vốn là bằng hữu với nhau, am hiểu phối hợp ngầm. Nhận nhiệm vụ này cũng không quá phận, ngoài ra còn có dám chắc tỷ lệ thành công không thấp a.”



Mọi người nghe Vân Chính Thiên giải thích, cũng gật đầu liên tục. Bất quá trong đó vẫn có không ít con mắt cổ quái nhìn hắn, hiển nhiên vẫn nghĩ Vân Chính Thiên không đơn giản tốt bụng như vậy chứ.



Cho dù số lượng ác linh châu có ít một chút, nhưng có thể xông vào được Hạo Thiên Trì mà không chịu bất cứ thương tổn nào, đã là kết quả rất tốt rồi còn nghĩ ngợi làm gì việc gia tăng số lượng ác linh châu.



Cổ Lãnh Phong trầm giọng hỏi: “Vân huynh mục đích thực sự, không chỉ đơn giản như vậy chứ?”



Cổ Lãnh Phong là một người cẩn thận, khi đối phương đồng ý dấn thân vào vòng nguy hiểm thay cho mọi người, hội phải có điều kiện nào đó.



Vân Chính Thiên lúc này nở nụ cười thật tươi, nói: “Quả nhiên không qua được mắt Cổ huynh.”



..............



Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét



Nguồn: Truyencv.com



BanhbaothitHướng dẫn bỏ quảng cáoĐăng bởi: BanhBaoThit lúc 23:38:39 - 18/03/2017.

Lượt đọc: 77. Số từ: 2497. Nếu thấy truyện hay thì ngại gì không tặng tác giả BanhBaoThit Kim Nguyên Đậu (10k đậu/lần), còn nếu dở quá thì đừng ngại ném Đậu Hũ Thúi (50 đậu/lần)