Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 32 : Nữ nhân váy trắng

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Kỹ năng huyết thống của Kim Huyết Cực Ma Viên khởi động, tức thời cơ thể của nó bành trướng hơn mấy phấn, trong thoáng chốc đã vượt hơn năm mét. Gió nhẹ lùa qua khiến cho lông khỉ đỏ sẩm lung lây nhẹ, như vậy cũng không thể che dấu được từng thớt cơ bắp phập phồng của Ma Viên.



Trình độ này đã tiếp cận vạn năm hồn thú cấp độ. Mà nhắc tới vạn năm tu vi hồn thú, là tương đương đối với nhân loại cấp bậc Hồn Đế hoặc Hồn Thánh trở lên mới có tư cách đối đầu.



Vân Chính Thiên lần đầu cảm nhận khí tức của bậc hồn thú này, trên người lông tơ không chủ động mà dựng ngược lên. Hắn cũng không dám ngây thơ nghĩ rằng, mình có thể một lần nữa múa võ trước mặt nó.



Kim Huyết Cực Ma Viên rống lên một tiếng, ngay lập tức một quyền oanh thẳng vào mặt đất, tức thì một loạt chấn động lấy vị trí nắm đấm làm hạch tâm mà chạy dọc ra bên ngoài. Cả khu vực rung chuyển như bị nhấc lên, “Ầm Ầm” đổ nát thanh âm vang lên không ngớt.



“Mau lui lại”



“Ta bị thương rồi”



Một số binh sĩ thân thủ yếu kém liền bị ngoại vật cản trở đường lui, có người trọng thương rất nặng. Ở bên này Lam Tiêu cùng đồng bọn cũng nhanh chóng thoát ly vị trí chấn động. Hai mắt hoảng sợ nhìn về phía Ma Viên, cứ như đang nhìn một đầu hung thú.



Kim Huyết Cực Ma Viên đạp mạnh phóng lên cao, hai cánh tay lực lưỡng đưa ra phía sau đầu, chụp lại với nhau, sau đó cả thân người nó như một viên đạn pháo thẳng vào vị trí nhân loại đang đứng. Ma Viên hung hãn đập tay xuống.



“OÀNH ----“.



Kình lực trong nháy mắt bạo phát chấn văng toàn bộ binh sĩ trong phạm vi chấn động, kể các các hồn thú nhỏ yếu cũng không toàn mạng mà lui. Cuồng Huyết kỹ năng quả thực điên cuồng, không hề phân biệt địch ta, cứ thế mà đánh giết.



Không những khả năng sát thương tăng mạnh mà khả năng phòng thủ còn được cải thiện đáng kể, phổ thông hồn kỹ hoàn toàn không xuyên thủng được lớp da cứng như kim cương của nó.



Toàn bộ tinh anh của Quân Đoàn lúc này sỹ khí đại giảm, chỉ là một đầu hồn thú dẫn đàn vẫn khó giải quyết như vậy, nếu như gặp phải chân chính vạn năm tồn tại, hoặc là mười vạn năm tồn tại thì phải làm thế nào.



Mục tiêu của Quân Đoàn trực thuộc Long Thần thành trong chiến dịch này chính là tiến vào Lưỡi Quỷ sâu hết mức có thể để cung cấp các thông tin chiến lược. Bất quá ngờ không rằng vừa chạm tay vào cửa ngõ liền gặp địch thủ mạnh thế này.
“Đội trưởng, nữ nhân vừa rồi lai lịch như thế nào?”



Lam Tiêu lườm hắn một cái, tên này rõ ràng mám gái a, bất quá trải qua sinh tử chi chiến lại giành được thắng lợi, Lam Tiêu tâm tình cũng thoải mái một chút.



“Vài năm trước khi ta còn nhỏ như Chính Thiên, trong một lần vào rừng may mắn cứu giúp được một vị lão giả. Lúc đó hắn trọng thương gần chết, chính ta dùng hồn lực của mình giúp lão chống đỡ đến khi đồng môn tới giúp”.



Hiếm khi thấy Lam Tiêu kể chuyện, cả đám chăm chú lắng nghe.



“Trước khi rời đi, lão để lại cho ta mảnh thạch văn hồi nãy, nói chỉ cần gặp nguy hiểm đến tính mạng, lập tức bóp nát sẽ có người tới giúp. Mặc dù lúc nãy tính mạng của ta hoàn toàn không sao, nhưng nếu dương mắt nhìn binh sĩ ngã xuống thực sự không nhịn được, cuối cùng sử dụng một phần ơn huệ này”.



Dứt lời hắn quay sang Vân Chính Thiên hỏi.



“Chính Thiên, lúc nãy ngươi đứng gần ta nhất, có nhận ra võ hồn của nàng là cái gì hay không”



Vân Chính Thiên trầm ngâm một lát, cuối cùng đành bất đắc dĩ lắc đầu. Võ hồn loại dây leo hắn cũng có nghe nói, nhưng dây leo này phi thường to lớn, lớn như thuồng luồng giao long, cường độ lại rắn chắc, có chút không giống với sách mô tả hắn đã đọc.



Lam Tiêu mỉm cười nói.



“Năm đó sau khi nhận được mảnh thạch văn, ta đã có điều tra một chút, cuối cùng biết được nguồn gốc của nó”.



Hít sâu một hơi, Lam Tiêu từng chữ rơi xuống.



“Các ngươi có nghe qua hai chữ Đường Môn rồi chứ?”