Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 33 : Đường môn truyền kỳ

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Ba vạn năm trước, kể từ khi Đấu La Đại Lục phần lớn vẫn là lãnh thổ của hồn thú sinh sống, thì tại một thôn nhỏ thuộc Thiên Đấu đế quốc, nơi đó gọi là Thánh Hồn thôn vì trong truyền thuyết đã có người tu luyện tới Hồn Thánh xuất thân từ thôn này.



Năm đó Thánh Hồn thôn đản sinh một vị tuyệt thế kỳ tài, vạn năm khó gặp. Hắn tên gọi là Đường Tam, là con trai của một tên thợ rèn nát rượu.



Đường Tam theo năm tháng lớn lên, trải qua vô số biến cố thăng trầm, cuối cùng khi tuổi còn rất trẻ đã sáng lập ra Đường Môn, từ đó một đời truyền kỳ không đứa trẻ nào không biết.



Thiên Thủ Đấu La Đường Tam trở thành đường chủ đầu tiên của Đường Môn, lấy Huyền Thiên Bảo Lục làm căn cơ, chiêu dạy môn sinh, thành tựu một đời thiên thu vạn tái. Mà năm đó Đấu La Đại Lục đứng trước nguy cơ độc bá của Võ Hồn Điện, đối phương vô cùng cường đại, đồng thời xuất hiện hai vị thần cách, không ngừng chèn ép Thiên Đấu và Tinh La hai đại đế quốc. Đường Tam thiên phú tuyệt diễm, cũng đồng dạng phá bỏ xiềng xích, đạt tới một đời Hải Thần cao cả. Đem âm mưu của Võ Hồn Điện gạt qua một bên.



Nhưng rất nhanh sau đó hắn lại biến mất, có người nói hắn đã phi thăng đến một thế giới khác. Bất quá từ khi Đường Tam rời đi, Đường Môn vì sự xuất hiện của hồn đạo khí mà suy sụp, cũng may nhờ Đường Môn có mối quan hệ chặt chẽ với Sử Lai Khắc học viện mới giữ lại được một tia truyền thừa nhỏ bé.



Mà đến một vạn năm sau, Đường Môn lại một lần nữa quật khởi, bởi vì sự xuất hiện của Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo. Hắn cùng động bọn trùng chấn Đường Môn, đưa Đường Môn lên tới đỉnh cao nhất của một tông phái.



Lại trãi qua một vạn năm, Đường Môn lúc này địa vị to lớn khôn cùng, cùng với Sử Lai Khắc và Truyền Linh Tháp ngang hàng sánh vai. Dưới sự lãnh đạo của Long Thần Đấu La Đường Vũ Lân, chống lại âm mưu diệt chủng nhân loại của Ngân Long Vương.



Ba vạn năm huy hoàng chiến tích lịch sử, hiện tại Đấu La Đại Lục dưới ảnh hưởng của Tà Hồn Lực, hồn thú và nhân loại chinh chiến vô số lần, đều là nhân loại rơi vào hạ phong, đến Sử Lai Khắc thành, hạch tâm của cả Đại Lục đều rơi vào tay bọn chúng.



Đường Môn thân là thế lực lãnh đạo, năm đó ngã xuống vô số tinh anh, nguyên khí đại tổn thương, ngàn năm trở lại đây hoạt động và qui mô có phần thu liễm hơn trước, nhưng chung qui anh hùng đời nào cũng có, tại mảnh Đấu La Đại Lục này, Đường Môn không biết từ lúc nào đã trở thành một loại tín ngưỡng mà bất cứ ai cũng phải tôn thờ.



Vân Chính Thiên cùng đồng đội tròn xoe hai mắt. Nữ nhân kia thì ra đến từ Đường Môn, chẳng trách nàng thực lực cao đến khó lường. Một vài thức liền đem đầu hồn thú kia chém giết.


Hai đầu hồn thú này niên đại khoảng hai, ba ngàn năm, là tương đương với một tên Hồn Tôn ba hoàn. Hai mắt chăm chú, Lam Tiêu tiếp lời.



“Nói như ta đoán không sai, hai đầu hồn thú này mâu thuẫn không nhỏ, cứ để bọn chúng đánh nhau một lát, tiêu hao thể lực lẫn nhau, sau đó chúng ta mới ra tay giết chết“.



Mặc dù với tu vi của Lam Tiêu, tuyệt đối dễ dàng trấn áp bọn chúng, bất quá đang trong Lưỡi Quỷ đại đạo, sơ sẩy một chút liền kiếm thêm phiền phức. Cho nên cả ba đều lựa chọn tiếp tục quan sát tình hình.



Dứt lời, cả ba người lại mon men tiến lại gần. Đến lúc này, Lam Tiêu mới giật mình rên lên. Bởi vì hai đầu hồn thú trước mặt, hắn nhận thức và cả hai đồng dạng đều là hiếm thấy hồn thú.



Một đầu đỏ rực, nhìn qua rất giống loài Phượng chủng loại, trên lưng nó bốn cảnh to lớn mở ra, mỏ lớn không ngừng phun ra từng đạo hỏa diễm cuồn cuộn. Hỏa Phượng Tứ Dực sải cánh dài hơn ba mét, chiều cao thân chim lên tới một mét. Bên trong đàn chắc chắn cũng thuộc tầng thứ tộc nhân mạnh mẽ.



Đừng xem Hỏa Phượng Tứ Dực nhìn có vẻ đẹp kiều diễm nhưng nó là chân chính một dầu hung bạo hồn thù. Bản tính phượng hoàng vốn cao ngạo, là điểu trung chi vương, nếu như đã thiết lập quan hệ địch thủ, tuyệt đối nó sẽ không bỏ qua dễ dàng.



Đối thủ của Hỏa Phượng Tứ Dực là một đầu hồn thú có hình dáng như ngựa nhưng lại có cái đầu giống loài rồng, trên người lại không có vảy, thay vào đó là một lớp lông mao mượt mà, tứ chi lại to lớn. Thật là một cái kỳ lạ hồn thú. Từ trong miệng nó không ngừng phun ra từng đoàn quang cầu, đối chọi gay gắt với hỏa diễm bên kia.



“Là Long Mã Thú cùng Phượng Hoàng Tứ Dực” Lam Tiêu bất giác lên tiếng.



Không chỉ Vân Chính Thiên mà cả Tiếu Phong bốn mắt nghi hoặc nhìn nhau, rõ ràng đối với tên gọi hai đầu hồn thú này, họ chưa từng nghe qua. Hai đầu hồn thú này ở Đấu La Đại Lục vô cùng hiếm thấy, duy chỉ có chân chính hạch tâm Thú Vực mới có giống loài này sinh sống. Vân Chính Thiên tất nhiên không biết được.



Lam Tiêu trong đáy mắt lóe lên một vệt kinh hỷ, hắn quay sang nhìn Vân Chính Thiên khẽ cười nói “Chính Thiên, vận số ngươi quá tốt, ta nghĩ đến lúc thu hoạch hồn hoàn thứ hai rồi“.