Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 430 : An cư, lạc nghiệp, chia chác

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Tàn Nguyệt Ảnh Lâu muốn khởi động cần bố trí xuống bảy mươi hai cái pháp trận đơn lẻ, phân ra bảy mươi hai vị trí khác nhau, phạm vi trải rộng mấy trăm mét vuông đất. Mấy người bọn hắn theo hướng dẫn của Ân Minh Tuyết, lần lượt đem pháp trận bố trí xuống, ròng rã vài canh giờ mới hoàn tất công đoạn này.



Ngay khi bảy mươi hai cái pháp trận bố trí xong, Vân Chính Thiên cùng Ân Minh Tuyết đứng ở vị trí trung điểm, các pháp trận kia muốn thông thoáng vận hành đều phải đi qua điểm này. Hai người nắm lấy tay nhau, đồng thời tiến vào trạng thái ma lực câu thông, chậm rãi rót ma lực vào trong hạch tâm pháp trận.



Ma lực nương theo những đường nối giữa các pháp trận, từng điểm sáng bắt đầu xuất hiện lên, đại biểu pháp trận đã có năng lượng để hoạt động.



“Ồ! Chính Thiên ca ca, hình như ma lực của huynh có biến hóa.” Ân Minh Tuyết trong lúc nắm tay Vân Chính Thiên, gò má ửng đỏ lên tiếng.



Nàng ma lực ngọn nguồn đều là do Vân Chính Thiên ban cho, vì thế hai người khi tiến hành ma lực câu thông có thể nói tuy hai mà một. Cảm giác của đối phương ra sao, người lại đều hiểu rõ. Chính vì vậy Ân Minh Tuyết mới vô tình phát hiện ra, ma lực trong cơ thể Vân Chính Thiên đã biến hóa.



Nếu như lúc trước ma lực của hắn chỉ là một cái hồ nước nhỏ, bên trong tràn ngập tạp nham đồ vật, thì bây giờ ma lực của hắn không khác gì một cái đại hải vô biên, dư thừa đồ vật đã muốn biến mất nhiều lắm.



Vân Chính Thiên mỉm cười nhìn nàng: “Ngay cả ta cũng giật mình mà. Vì muốn thử nghiệm xem ta ma lực cùng với chân chính ma lực tại Ma Giới chênh lệch như thế nào, cho nên mới tạo cơ hội cho ma nhân đó thao túng ta thân thể. Kết quả mỹ mãn như muội thấy, hắn ma lực sau khi quán triệt vào cơ thể ta, vô tình mang tới không ít chỗ tốt. Trước mắt là ma lực phẩm chất tưởng đã đến cực hạn, vậy mà thật sự có dấu hiệu tiếp tục tăng lên. Ngoài ra cái gọi là ma niệm kia, ta cũng đã cảm nhận được một chút áo nghĩa của nó. Quay đầu lại bế quan một chút tiếp tục nghiên cứu cái này.”



“Hóa ra là vậy!” Ân Minh Tuyết điểm nhẹ mi tâm, nhìn hắn cười duyên một cái.



Đối với Ân Minh Tuyết, Vân Chính Thiên không cần che giấu dụng ý sâu sa của mình như khi nói chuyện với Dương Viêm. Chính vì để thử nghiệm điều này mà hắn đồng ý đánh một canh bạc lớn, để cho ma nhân tùy ý sử dụng cơ thể một thời gian. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lai, nếu hắn không có nắm chắc bất cứ lúc nào giành lại quyền chưởng khống, hắn cũng sẽ không có mạo hiểm như vậy.



Làm việc tính toán trước sau, vốn là tác phong của hắn, đã ăn sâu vào trong huyết quản rồi.



Hơn nữa, tìm thấy một ma nhân đến từ Ma Giới nào phải chuyện thường tình, đây phải gọi chỉ có thể cầu không thể ngộ cơ duyên. Đối với một kẻ luôn truy cầu cực hạn của chính bản thân mình như hắn, kể từ khi nghe được hài cốt Ma Thần tin tức, hắn đã xuất hiện trong đầu cái này ý định rồi.



Mặc dù hắn đồng dạng sở hữu ma lực, nhưng chung qui vẫn là dựa theo Đấu La đại lục pháp tắc vô tình ngưng luyện ra, tin chắc so với ma lực chân chính từ Ma Giới vẫn có chênh lệch nhất định. Cho nên hắn chớp lấy cơ hội này cốt để đề thăng thực lực bản thân, may mắn không làm nhục mệnh, thu hoạch được một chút.




Thật là hai cái gia hỏa chuyên nghiệp yêu nghề a.



Ngoại trừ Hòa Huy Lý Giai hai người vốn am hiểu cơ giáp máy khái niệm, những nhân viên mới tuyển còn rất xa lạ đối với lĩnh vực này. Vì vậy Hòa Huy Lý Giai hai người cần phải dành thời gian trước tiên hướng dẫn bọn họ.



Đối với những tù nhân được lựa chọn trở thành nhân viên dưới trướng Hòa Huy Lý Giai, tuy cuộc sống sau này sẽ phong phú hơn nhưng bị hai người bọn hắn thúc ép làm việc, quả thực cũng chẳng khác gì tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, luân phiên làm việc bất kể ngày đêm.



Năm ngày sau, guồng máy phụ trách tu sửa giáp máy đã đặt xuống nền móng vững vàng và bắt đầu đi vào hoạt động. Vân Chính Thiên cũng yên tâm giao phó cho Hòa Huy Lý Giai hai người tự quản lý, thỉnh thoảng mới tới xem một chút tiến độ mà thôi.



Ở bên trong Tàn Nguyệt Ảnh Lâu, là tương đương nằm trong bàn tay của hắn. Cho nên hắn cũng không sợ hai người này thực hiện cái gì chạy trốn. Chỉ cần có một chút dị động, Vân Chính Thiên lập tức phát hiện ra. Vì thế hắn cũng không có túc trực theo dõi làm gì, mà tranh thủ thời gian yên bình ngắn ngủi này dự định tập trung tu luyện một thoáng.



Dương Viêm trước đó hai ngày thông báo đã muốn rời đi. Hắn có trong tay đấu khải cho nên cũng không bị hắc cấp giáp máy này hấp dẫn, hắn chỉ quan tâm đến kim hồn tệ mà thôi. Vân Chính Thiên không keo kiệt xuất ra một nữa Hình gia tài sản kim hồn tệ, giúp cho Dương Viêm thoát khỏi diện nghèo, trở thành diện mới vượt khó thành công. Trước khi rời đi, hắn còn đắc ý nói sẽ dùng tiền này mua sạch vật phẩm một cái nhà đấu giá cho bỏ ghét.



Giải quyết mọi thứ xong xuôi, Vân Chính Thiên đêm hôm đó cùng tam nữ ngồi tại chính điện.



Trên bàn gỗ là vô số vật phẩm ngổn ngang, hào quang lóe sáng hỗn độn.



Đúng vậy, đám nam thanh nữ tú này là đang muốn chia chác chiến lợi phẩm thu được từ Lỗ gia và Hình gia hai cái bảo khố.



...



Banhbaothit