Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 431 : Chia bảo vật (1)

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Lỗ gia Hình gia hai nhà tuy không phải cao cấp nhất gia tộc tà hồn sư, nhưng ở trong Thú Vực cũng gọi là có chút danh tiếng, có thể tùy tiện hô mưa gọi gió tại khu vực cấp ba này. Chỉ có điều nơi này tà hồn sư số lượng thưa thớt, cũng không có bao nhiêu hảo thủ chịu qui phục dưới trướng. Nồng cốt hoạt động vẫn là dựa vào đám người bình thường mà hướng xúc tu ra thế giới bên ngoài.



Tà hồn sư là một đám cao ngạo chi nhân, bản thân nắm giữ địa vị trưởng tộc, làm sao việc gì cũng phải đích thân đi làm. Vì thế muốn làm chút việc cỏn con, cũng sẽ phái đi đám người bình thường kia. Nếu không phải hai cái gia tộc này có được Phong Hào đấu la cường giả, chỉ sợ so với các gia tộc khác ở chung khu vực cấp ba cũng sẽ không nổi cộm như vậy.



Phong Hào đấu la, đúng là tiêu chuẩn để đánh giá một cái thế lực có tiền vốn hay không. Và Vân Chính Thiên mấy người có thể thuận lợi đắc thủ, chung qui là do Phong Hào đấu la cường giả của hai đại gia tộc này cùng với phần lớn thủ hạ dưới trướng không có mặt mà thôi.



Kỳ thực đối với chuyện Tà Hồn Điện tổng bộ triệu tập toàn bộ Phong Hào đấu la của các gia tộc tà hồn sư lại, Vân Chính Thiên vẫn vô cùng chú ý. Đây hẳn là một chuyện trọng đại nào đó mới có thể huy động cao cấp cường giả như vậy. Hy vọng là không phải vì Vực Chủ sự tình đi.



Vực Chủ, ngài phải nhẫn nhịn a, đừng làm cái gì manh động. Nhiệm vụ của ta chỉ có thể thành công, nếu như ngài còn sống thôi.



Nhiệm vụ này không phải một hai năm là có thể hoàn thành, Vân Chính Thiên phải đi từng bước từng bước nhỏ, gom góp toàn bộ vốn liếng để đến thời điểm thích hợp liền có thể nhất cử thành công. Vả lại hành động lần này là không được sai sót đó, ở trong hang ổ kẻ thù cường giả như mây, chỉ cần thất bại một lần đồng nghĩa với cái chết.



Chính vì vậy, Vân Chính Thiên không hy vọng đến lúc đó bản thân vô năng vi lực ứng phó. Cần nhất vẫn là tăng lên tự thân lực lượng của mình cùng đồng đội bằng hữu. Đó là lý do vì sao bọn hắn yêu thích vơ vét bảo khố đến thế a.



Lúc này trên bàn gỗ, vật phẩm đổ đống mà ra. Trong đó càng có không ít kỳ trân dị bảo, nhưng bây giờ hỗn loạn nằm chung với nhau nhìn qua có chút rẻ tiền. Thế nhưng không nên vì vậy mà đánh giá thấp công năng của bọn chúng.



Phàm là vật phẩm trong bảo khố của đại gia tộc, đều không phải rác rưởi phí diện tích a.



“Chính Thiên ca ca, huynh đổ đống ra như vậy, làm sao lựa?” Tiên Dao Tử hờ hửng nói, nhìn thái độ của nàng có lẽ cũng không mặn mà với những cái này vật phẩm.



Vân Chính Thiên hừ lạnh: “Lúc đó hỗn loạn, ta cùng Dương Viêm ai nấy đều điên cuồng vơ vét, chậm một giây liền tiện nghi hắn, cho nên cũng không nghĩ sẽ sắp xếp đẹp mắt làm cái gì đâu.”



Mã Thiên Hoa cùng Ânh Minh Tuyết đồng thời che miệng cười khúc khích, trêu tức nói: “Chính Thiên ca ca mà cũng có khoảnh khắc hám tài như vậy sao. Không phải một đời anh minh Minh Chủ tiền xài không hết mà phải điên cuồng vơ vét như vậy, huynh căn bản ăn không hết đám này vật phẩm a.”



Bị chính mình nữ nhân trêu tức, hắn chỉ hừ lạnh đáp:



“Hừm. Ta còn không có nói một mình ta ăn hết đám kỳ trân dị bảo này.”
Cho nên giá trị khối hồn cốt này so với đồng cấp hồn cốt cao hơn rất nhiều..



Mã Thiên Hoa nhìn trong tay Vân Chính Thiên hồn cốt, có chút hoài niệm nói:



“Thì ra là hồn cốt của gia hỏa đã từng cùng Tiếu Phong ca đánh một trận trong Thông Thiên Tháp.”



“Đúng rồi, là nó.” Vân Chính Thiên mỉm cười: “Thiên Hoa, thích hợp với muội.”



“Được!” Mã Thiên Hoa không nhiều lời, đơn giản tiếp nhận hồn cốt. Nàng đối với Vân Chính Thiên nhãn quang rất tin tưởng, hắn đã nói cái này phù hợp, đương nhiên là tối phù hợp nhất.



Vân Chính Thiên lại nói: “Theo thông tin giám định đính kèm theo, thì rất có thể khối hồn cốt này sẽ mang đến cho muội một cái cường đại hồn kỹ đó.”



Mã Thiên Hoa tò mò hỏi: “Là cái gì hồn kỹ?”



Hắn mỉm cười đáp: “Còn nhớ gia hỏa kia làm cách nào đề thăng tu vi trong lúc chiến đấu với Tiếu Phong không?”



Trong đầu nàng bắt đầu nhớ lại đoạn ký ức vui vẻ đó, Tiếu Phong dùng bản thân thực lực cường hoành ép cho Viêm Điểu kiêu rơi vào tử cảnh. Ấy vậy mà trong tử cảnh nó ngang nhiên bộc phát một loại tựa như thiên phú hồn kỹ, nháy mắt đem thực lực bản thân bạo tăng, sau đó lật lại thế cờ.



Mã Thiên Hoa nhất thời ánh mắt sáng rỡ, kinh hô lên:



“Huynh là nói cái kia một tia Phượng Hoàng huyết mạch hồn kỹ, Dục Hỏa Trùng Sinh?!?”



...



Banhbaothit