Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 568 : Cùng truyền thuyết quyết chiến (1)

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Lương Thế Nhân thấp giọng: “Quả thực là Ngân Long Vương sao? Dựa theo sách cổ ghi chép, Ngân Long Vương thế nhưng chính là Long Hoàng đấu la Đường Vũ Lân thê tử, Ngân Long công chúa Cổ Nguyệt Na bản thể? Am hiểu nhất chính là nguyên tố chưởng khống, thực lực cực kỳ cường đại. Hơn nữa Ngân Long Vương lai lịch chính là Long Thần sau khi chiến bại ở Thần Giới bị chém làm đôi mà sinh ra, thừa hưởng một phần Long Thần huyết mạch tôn quí cho nên mới có thể đưa tới huyết mạch áp bách kinh khủng như vậy.”



Ở năm người bên trong, chịu huyết mạch áp chế lớn nhất đương nhiên là người nắm giữ long loại võ hồn Can Hữu Long, hắn bị Ngân Long Vương huyết mạch áp bách đến nổi không cách nào nhìn thẳng về phía nó, phản phất có một cỗ to lớn long trảo không ngừng chèn ép hắn hô hấp, cực kỳ khó chịu, trong miệng lẩm bẩm: “Khảo nghiệm này lỗi rồi, làm sao chúng ta có thể cùng mấy cái kinh khủng tồn tại như vậy đánh nhau được.”



Thiên Nguyên Long cho dù có tiến hóa bao nhiêu lần đi nữa, vẫn chỉ là Á Long cấp độ, mà Ngân Long Vương chính là Long Vương tầng thứ, so với Băng Hỏa Long Chủ muốn cao hơn một bậc.



Ân Minh Tuyết thấy vậy cười lạnh: “Các ngươi làm sao vậy? Còn chưa chiến đấu đã hao tổn sỹ khí? Thật ra bọn chúng cũng không như chúng ta trong tưởng tượng cường đại như vậy đâu. Đừng quên đây chỉ là Thời Không chi thần khảo nghiệm mô phỏng ra mà thôi, còn không phải chân chính Ngân Long công chúa hạ phàm, thậm chí mấy cái kia hồn thú cũng là như vậy.”



Mã Thiên Hoa cũng đồng tình, trong mắt đã bốc lên từng đoàn hỏa diễm: “Tiểu Tuyết nói đúng. Vừa trông thấy đối thủ cường đại liền quên mất chúng ta là ai rồi sao? Thế Nhân, ngươi quên rằng mình chính là ngàn năm không ra thiên tài tu luyện, nắm giữ lôi hệ võ hồn, U Minh Bạch Hổ loại này thần thú còn trở thành ngươi hồn linh, thậm chí gia hỏa kỳ lân bên kia cũng chỉ là ngươi một cái hồn linh mà thôi. Như vậy còn sợ cái gì? Hơn nữa, ở đây không phải đơn độc tác chiến, mà là lấy đoàn đội tác chiến phương thức tiến hành a.”



Lương Thế Nhân nghe vậy, trong lòng nhảy lên một trận, nhất thời tâm thần trở nên bình tĩnh lại. Đúng vậy, ta sợ cái gì cơ chứ! Ta còn có ngủ say không rõ lai lịch tiền bối ở trong người kia, ta mà làm hắn phật ý xem chừng mười cái mạng đền cũng không hết!



Trái ngược với Lương Thế Nhân tâm tình bình phục, Can Hữu Long sắc mặt cũng không quá tốt lên, lắp ba lắp bắp: “Mấy bà cô nãi nãi, các ngươi tại sao chỉ động viên mỗi A Nhân, còn lão tử không được động viên?”
Lúc này Ám Kim Khủng Trảo Hùng đã muốn rơi xuống, nếu để khủng trảo oanh vào mặt đất, chỉ sợ cả một vùng đều phải tan vỡ, đến khi đó tác chiến thao tác sẽ trở nên khó khăn. Mặc dù bọn hắn đã ngàn lần thao diễn chiến đấu ở các địa thế khác nhau, nhưng làm sao so sánh được khi chiến đấu ở bình địa. Trái lại hồn thú mới thật sự là bá chủ khi chiến đấu ở mặt trận gồ ghề hiểm trở, bởi vì quanh năm suốt tháng sinh sống trong sâm lâm a.



Này Ám Kim Khủng Trảo Hùng bề ngoài làm ra cường hãn thế công, bất quá chân chính mục tiêu vốn không phải đối phương đội hình, mà là đại địa bằng phẳng bên dưới a. Chỉ cần khiến cho đại địa biến hóa, Vân Chính Thiên đội ngũ thao tác sẽ lâm vào khó khăn.



Thật là một cái giảo hoạt gia hỏa!



Vân Chính Thiên tự nhiên không để chính mình ưu thế cứ như vậy mất đi, nháy mắt ra ám hiệu. Tức thì Can Hữu Long thét lên một tiếng chói tai, hai chân đứng vững vàng, ám sắc long trảo thình lình xuất hiện, cường hãn mà thô bạo lực lượng đem Ám Kim Khủng Trảo Hùng thế công như lưu tinh bay xuống nghiễm nhiên chặn lại.



Phanh ——!



Trời gầm đất lở một trận, hai đôi móng vuốt sắc bén va chạm nhau thời điểm, tiếng kim loại giòn tan vang lên, âm ba vang vọng mấy mươi dặm mới dần dần tiêu thất, đại lượng không khí cuồn cuộn trào ra xung quanh.