Kiều Kiều Sư Nương
Chương 101 : Kế mẫu - chân ái
Ngày đăng: 17:59 30/04/20
Lăng Phong tuy rằng hết sức khó chấp nhận việc làm của phụ thân, thế nhưng hắn không thể không thừa nhận tình yêu vĩ đại của phụ thân đối với mình, hơn nữa còn tràn ngập sự gia trưởng bá đạo phong kiến. Nếu vì sự yêu thích có chút lệch lạc của bản thân, mà dám trù tính ra một việc như vậy, một sự an bài khiến người ta không thể chấp nhận nổi.Cái này tính là cái gì đây? Lăng Phong thực sự hiểu không rõ cho lắm.
- Cha, con cùng Lam Lam thương lượng tốt rồi, Hàng Châu đã không còn là nơi địa phương an toàn, đưa người dời đến Kim Lăng dưỡng thương, nán lại chút rồi sẽ đi." Lăng Phong không muốn tiếp tục vướng víu vào chuyện Thẩm Nhạn Băng.
Lăng Khanh nói:
- Lam Lam là ai? Nữ hiệp đã cứu ta sao?"
Lăng Phong gật đầu, nói:
- Không sai, chính là nàng. Nàng mới chân chính là con dâu của người."
Lăng Khanh mỉm cười nói:
- Nhi tử ngươi trưởng thành rồi, nhãn quang thực sự không tệ. Hơn hết nhà chúng ta có tiền, đừng nói mười đứa tám đứa con dâu, cho dù có trăm ngàn đứa, đều có thể nuôi nổi. Nhi tử, chuyện của ngươi và Nhạn Băng tự mình làm đi. Ta nghe lời ngươi an bài, đến Kim Lăng chữa thương, ta cũng không quản chuyện các ngươi nữa, lúc rảnh rỗi thì đến thăm ta. Được rồi, tên Liễu Nhất Đao kia lúc bắt ta, luôn hỏi ta mấy thứ rất khó hiểu. Hình như là cái gì võ công phái Tiêu Dao...."
- Cái gì!? "Lăng Phong kinh ngạc nói:
- Cha, người nói Liễu Nhất Đao tra hỏi người về chuyện võ công phái Tiêu Dao sao?"
Lăng Khanh gật đầu, nói:
- Đúng vậy, hắn còn hỏi ta võ công phái Tiêu Dao có phải tổ truyền hoặc là người khác ký gởi cho chúng ta không?"
Lăng Phong nói:
- Vậy người trả lời thế nào? "
Lăng Khanh nói:
Lăng Phong tiếp tục nói:
- Ta không có nói bậy, vì sao ta không gọi tỷ là mẹ, mà là tỷ tỷ. Bởi vì trong đáy lòng ta luôn coi tỷ là thê tử của ta, ta luôn yêu tỷ. Một năm trước ta biết chuyện nam nữ, ta muốn tỷ, yêu tỷ. Kết quả tỷ phát hiện ta đối với tỷ sản sinh tình cảm lưu luyến, liền đưa ta lên Hoa Sơn. Chẳng lẽ không đúng sao?"
- Ngươi im miệng!! Ngươi không phải người, là ma quỷ!! "Con mắt Thẩm Nhạn Băng bao hàm nước mắt, biểu tình phẫn nộ tiến lên mắng Lăng Phong:
- Ngươi là đồ ma quỷ... ma quỷ hại người..."
Lăng Phong cũng có chút hoảng loạn, nhất cử nhất động của Thẩm Nhạn Băng quá khác thường, quá kích động, Thẩm Nhạn Băng tiến lên một bước, hắn liền lùi một bước, dưới tình huống Thẩm Nhạn Băng áp sát, hắn đã đụng phải tường.
Lăng Phong cũng rưng rưng nói:
- Tin hay không tùy tỷ, từ lần đầu thấy tỷ, lòng ta đã thích tỷ rồi. Khi đó ta không biết đây là tình yêu, chỉ biết lúc ở cùng tỷ rất vui vẻ. Tỷ đế nhà ta, tỷ là người hiểu rõ ta nhất, tỷ thương ta, cưng ta, cũng không gò ép bản thân mà yêu ta. Có tỷ làm bạn cả ngày, ta cả đời đều không quên được, ta đã âm thầm hạ quyết tâm, ta lớn lên nhất định phải lấy tỷ, hảo hảo yêu tỷ, để tỷ vĩnh viễn bên ta, cho tỷ hạnh phúc và hưởng đầy ắp tình yêu. Ta vì tỷ làm việc tỷ thích, không để cho bất luận kẻ nào khi dễ tỷ. Tỷ vui vẻ, ta sẽ vui vẻ, tỷ không vui, ta liền trêu cho tỷ vui. Trong lòng ta, tỷ vĩnh viễn đẹp nhất, nữ nhân trong mộng ta thấy chỉ có một, đó chính là tỷ đó!"
Thân thể của Thẩm Nhạn Băng đột nhiên run lên, cả người cũng như choáng váng đứng lên, run giọng nói:
- Ma quỷ, ngươi là ma quỷ. Ngươi vì sao muốn nói với ta lời như vậy? Cha ngươi khiến ta thấy cuộc sống thật tuyệt vọng, trong cái nhà này, chỉ có ngươi mang đến cho ta vui vẻ và hạnh phúc. Thế nhưng vì sao ngươi là con hắn!! Ta hận phụ thân ngươi, hận ngươi là con của hắn. Hận ngươi vì sao không sinh ra sớm vài năm, ngươi tên bại hoại này, trong một năm ngươi rời nhà này, ta trong mộng cũng mơ thấy ngươi, ta nhớ đến thật khổ..." Nói mấy câu sau, Thẩm Nhạn Băng bản thân cũng không biết mình đang nói gì nữa.
Lăng Phong cúi đầu, nói:
- Mặc kệ tỷ có thừa nhận hay không, tỷ không phải thê tử của cha ta, bởi hai người nào có cưới hỏi đàng hoàng, cũng không có phu thê chi thực. Cho nên, tỷ chỉ là đại tỷ tỷ cha ta đưa về thôi, ta yêu tỷ, tỷ yêu ta nào có liên quan gì đến luân thường đạo lý chứ..."
- Oa..." Thẩm Nhạn Băng đột nhiên khóc lớn, toàn thân liền nhào vào lòng Lăng Phong. Ai có thể lý giải và tưởng tượng, sự đấu tranh và thống khổ trong nội tâm Thẩm Nhạn Băng, tất cả bí ẩn bốn năm gần đây đều đã giải khai, sự phẫn hận áp chế lâu ngày từ nội tâm trào ra, trong nháy mắt hóa thành nước mắt cuộn trào mãnh liệt, làm ngập chìm nội tâm hai người...