Kiều Kiều Sư Nương
Chương 66 : Mỹ Nhân Xinh Đẹp
Ngày đăng: 17:59 30/04/20
Trên mặt Lý Thiên Long không có biểu hiện gì, mặc dù phía trước là mỹ nữ tuyệt sắc, nhưng trong lòng hắn lại rõ ràng, mỹ nữ trước mắt cùng Lăng Phong giống nhau, đều không dễ trêu vào. Võ lâm là nơi nào, ngoạ hổ tàng long, không thể bởi vì đối phương tuổi còn nhỏ mà coi như không tồn tại, thường thường chính những suất ca (mỹ nam tử), mỹ nữ tiểu bối này, lại làm cho vô số đại nhân vật cùng các anh hùng thành danh bị huỷ diệt. Bằng không sao lại có câu Trường Giang sóng sau đè sóng trước chứ?
Đương nhiên, cũng có có thể nhìn thấy ở hắn một chút sự không khôn ngoan cùng không sợ chết của người làm chuyện lớn, bằng không hắn sao có thể có được nhiều lời tán tụng trên giang hồ như vậy chứ?
Mỹ nữ trước mắt xuất hiện, quả nhiên còn hấp dẫn ánh mắt mọi người hơn sự xuất hiện của Lăng Phong, càng làm cho mọi người kích động, xem ra nam nhân đối với người khác giới quan tâm hơn nhiều, đặc biệt là người khác giới với cực kì xinh đẹp như thế này.
Bên kia một đám đổ khách bị diễm sắc của nữ tử làm cho ngây người, trong một chốc lát mới phản ứng lại, đột nhiên trong đám xuất hiện một gã nam tử mặt sẹo nói:
- Mỹ nữ, nàng có muốn thoải mái hay không a, tới trong lòng đại gia, đảm bảo nàng sẽ thoải mái!"
- Kháo, Vương mặt sẹo, ngươi mà cũng muốn nói làm cho nàng thoải mái sao." Bên cạnh một nam tử khác đứng dậy nói.
- Vương mặt sẹo, ta sao lại nhìn ngươi như là muốn " cóc ghẻ ăn thịt thiên nga", ngươi xem người ta là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp, sao có thể vào trong lòng ngươi chứ?" Lại có thêm một kẻ không sợ chết nữa phát ngôn.
- Đúng, tiểu mỹ nữ cùng Vương mặt sẹo, quả thực là chịu đựng hắn dày vò rồi…"
Mọi người bắt đầu ngươi một lời ta một lời, hào khí trong đại sảnh dễ dàng được kích động, thỉnh thoảng truyền đến một trận cười ha hả.
- Các ngươi đều câm miệng lại cho ta!!" Vương mặt sẹo hiển nhiên mất hứng nói:
- Xấu thì làm sao, tiên hoa nên cắm ở bãi phân trâu, như vậy tiên hoa mới có thể đẹp được, chẳng lẽ các ngươi hy vọng tiên hoa bị tiểu bạch kiểm (tên mặt trắng) hái đi sao? Các ngươi sao không tự tiểu một bãi mà coi xem, các ngươi là cái dạng gì chứ?"
Vương mặt sẹo vừa nói, mọi người đều tập trung nhìn vào Lăng Phong, bởi vì trong đổ phường này nếu luận về diện mạo không ai so bì được với hắn Vương mặt sẹo hình như cố ý hoặc như vô tình nói về hắn.
Lăng Phong không nói lời nào, chỉ mỉm cười ngồi xuống, tựa như đang xem trò vui thông thường vậy, nhìn nhất cử nhất động trong đại sảnh.
Mỹ nữ mỉm cười, nói:
- Tiên hoa tự mình sẽ không động, sao có thể chạy đến cắm vào bãi phân trâu được? Hiển nhiên là có người cố ý hái được…"
Lời này tựa như kích thích, Vương mặt sẹo cười hì hì nói:
- Tiểu mỹ nữ, nàng nói vậy không đúng rồi, bãi phân trâu không động, ta sẽ a. Chỉ cần nàng theo ta, thì cẩm y, mỹ thực, vinh hoa phú quý nàng có thể hưởng đầy đủ…" Dứt lời hắn liền đưa tay bắt lấy tiểu mỹ nữ.
Lăng Phong mỉm cười nói:
- May mà ngươi không ra tay, nếu không ngươi cũng sẽ có kết quả giống như tên mặt sẹo kia. Được rồi, ta đã tới đây rồi, nếu các ngươi không có ý nói chuyện vậy thì, xin cáo từ…"
- Lợi hại, sảng khoái, quả nhiên không hổ anh hùng xuất thiếu niên!!" Từ cửa lại truyền đến một thanh âm nữ tử nhu mị:
- Lăng thiếu hiệp quả nhiên không làm cho ta thất vọng a."
Lý Thiên Long sau khi tiếp được mỹ nữ kia, nhìn thấy nữ nhân này tiến vào liền cung kính nghênh đón, phỏng chừng nàng ta mới là người sai sử phía sau.
Lăng Phong theo tiếng nói nhìn lại, trong lòng không khỏi rúng đông.
Lăng Phong không phải chưa từng thấy qua mỹ nữ, sự thật bất kể là Đàm Uyển Phượng, hay là Tạ Lâm Lan, thậm chí là Lục Phi Nhi tất cả đều là mỹ nữ trong vạn người, chỉ là mỹ nhân trước mắt Lăng Phong có phần hơi kinh diễm (đẹp kinh người) hơn.
Y phục hoa lệ màu đỏ rực, phối hợp với dung nhan diễm lệ, khiến cho người ta cảm thấy như có một ngọn lửa cháy trong lòng, hơn nữa trên người nàng toát ra khí chất cao quý, khiến cho nàng giống như một phượng hoàng tuyệt sắc, hoả phượng hoàng. Tư sắc của nàng có thể cùng với Đàm Uyển Phượng so bì, nếu nói Đàm Uyển Phượng là băng lãnh, cao ngạo thánh khiết, thì nữ nhân trước mặt chính là hoả diễm, vũ mị, khai phóng.
Trong đổ trường đã có không ít người cúi đầu, ngay cả lão bản cũng tự động lui về phía sau, biểu hiện cho thấy nàng có vô thượng quyền uy (quyền uy tối cao). Gần đó, Lăng Phong càng dễ dàng thấy rõ dung nhan của nữ tử trước mắt, vóc ngươi bốc lửa, ngũ quan thanh tú biến hóa đầy đặn, đôi mắt rực lửa có lực lượng câu hồn đoạt phách.
Nữ tử trước mắt cẩn thận đánh giá Lăng Phong, trong ánh mắt hiện lên tia sáng kì dị, ôn nhu nói:
- Ta muốn cùng Lăng thiếu hiệp nói chuyện riêng." Dứt lời nàng liền xoay người dẫn đường, tựa hồ chắc chắn Lăng Phong sẽ không cự tuyệt, người bên cạnh nàng cũng không phản đối.
Lăng Phong biết người ước hẹn hắn chính là nữ tử trước mắt này.
Là nữ tử này không thể nghi ngờ, vì vậy hắn theo phía sau nàng, nử tử trước mắt di chuyển với một tiết tấu kì lạ, cái eo mảnh khảnh của nàng khẽ lúc lắc, đồn bộ đầy đặn phía sau cũng lắc lư theo nhịp, làm hiển lộ những đường cong hoàn mỹ.
Lăng Phong lửa giận và hoả dục trong lòng bắt đầu vận khởi, từ khi tiến vào đổ trường cho tới nay, cục diện trước mắt hoàn toàn bị nữ tử này thao túng, loại cảm giác này rất khó chịu, Lăng Phong thật muốn đi về phía trước, đem y phục phía sau lưng nàng xé rách ra, mơ mộng hung hăng đâm vào cái mông nàng (sorry đoạn này ko dịch cho lịch sự đc, anh em thông cảm), để gương mặt xa hoa của nàng chuyển thành dâm đãng kêu rên cầu xin tha thứ, tựa như chinh phục sư nương vậy. Lý trí nói cho Lăng Phong biết, không nên coi thường vọng động, tài trí thủ đoạn của nàng tuyệt không dưới hắn.