Kiều Kiều Sư Nương

Chương 97 : Kế mẫu - Tỷ luyến

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Tiên hạc phi hành ba canh giờ, lúc trời còn chưa sáng, Lăng Phong và Lam Phượng Hoàng đã tới Hàng Châu.

Hàng Châu xưa nay vốn là thành thị được văn nhân tao khách (nhà thơ) thích đưa vào văn học nhất, nhưng lại là một tòa lịch sử danh thành, càng là trọng trấn mậu dịch thương gia nhất định giành giật. Lăng Khanh tại Hàng Châu làm giàu, quy mô trải rộng toàn quốc, có thể nói thủ phủ là Hàng Châu.

Lúc tiên hạc hạ rơi xuống đất, lại một mình phi hành rời đi.

Lăng Phong không khỏi hiếu kỳ hỏi:

- Lam Lam, con tiên hạc này đi đâu thế?"

Lam Phượng Hoàng nói:

- Mỗi một đại thành thị đều có đường khẩu của ma giáo chúng ta, tiên hạc này là vật để cưỡi của thiếp, mỗi đường chủ đều biết nó. Cho nên khi đến chỗ nào, tiên hạc đều sẽ tìm được sẽ tìm được đường đến đường khẩu (phân đường) bí mật. Lúc thiếp cần, gửi tín hiệu một cái là có thể đến rồi"

Lăng Phong nói:

- Lam Lam, chúng ta chia nhau hành động đi, nàng đi phân phó huynh đệ của ma giáo giúp ta tìm tung tích phụ thân và mẫu thân, ta quay về đại trạch Lăng phủ xem có đầu mối gì không. Lúc hừng đông, chúng ta gặp nhau dưới Lôi Phong tháp ở Tây hồ."

Lam Phượng Hoàng gật đầu, nói:

- Tốt, chàng phải bảo trọng, có chuyện gì tùy thời gửi liên lạc cho ta."

Lăng Phong mỉm cười nói:

- Yên tâm đi, người có thể đánh bại ta còn chưa có sinh ra đâu."
- Nha! "Thẩm Nhạn Băng "xích" nhẹ một tiếng, tay phải tụ tập toàn thân công lực cố sức đẩy về phía trước. Ra chiêu "Ngọc Nữ Trảm Nguyệt", nhất thời kiếm khí đại thịnh, giống như một con sông dài màu bạc, ào ạt thẳng tới Huyết Lang Cừu, lại có thể chuyển thắng.

- Muốn chết." Huyết Lang Cừu bị chiêu ấy của Thẩm Nhạn Băng hoàn toàn chọc giận. "Đây là ngươi tự tìm, không phải ta muốn thế, hắc hắc! "Theo một tiếng cuồng tiếu của Huyết Lang Cừu, hữu "trảo " đen kịt nọ xoay tròn, khẽ lật về phía trước. Sau đó chợt nghe "đinh" một tiếng, bảo kiếm của Thẩm Nhạn Băng tuột tay bay ra, đồng thời Thẩm Nhạn Băng cũng rút lui vài bước, khóe miệng còn lưu vết máu, hiển nhiên đã bị nội thương.

Sau khi Huyết Lang Cừu đánh lui Thẩm Nhạn Băng, vẫn còn muốn tiến lên bổ xuống một trảo, nhưng cảm thấy một cỗ sát khí lạnh thấu xương hướng hắn kéo tới! Sát khí cường liệt như thế Huyết Lang Cừu có lẽ là lần đầu tiên gặp phải,có thể phát ra sát khí mạnh như vậy tuyệt đối là một cao thủ, Huyết Lang Cừu trong lúc then chốt không dám vọng động, chỉ sợ lộ ra kẽ hở khiến kẻ khác thừa cơ . Hắn cũng âm thầm tụ tập chân khí, đồng thời tìm kiếm nơi phát ra xỗ sát khí đó!

Thẩm Nhạn Băng lúc này sắc mặt tái nhợt, hô hấp cũng có chút không thông, xem ra bị thương không nhẹ. Bất quá không có một tia sợ hãi, chỉ là thán phục sự bá đạo của "Huyết Lang Độc Chưởng". Đến bây giờ tay phải của nàng còn run rẩy không ngớt, hổ khẩu càng tê tê không có cảm giác. Cũng kỳ quái lão ma này vì sao lại buông tha nàng như thế, hiện tại lấy tính mệnh nàng có thể nói là dễ như trở bàn tay, nàng mặc dù không hiểu sao Huyết Lang Cừu lại ngừng tay, cũng không suy nghĩ nhiều nữa, nắm vững thời gian điều tức, dù cho khôi phục được một điểm công lực cũng là tốt rồi.

Ngay lúc Thẩm Nhạn Băng còn đang kinh ngạc, chỉ thấy một thân ảnh màu trắng như thần tiên bay tới, trong cuộc đấu của mọi người, sự yên lặng của hắn tựa như một hồ nước mùa xuân, thình lình đã lướt tới giữa chỗ đánh. Bạch y thiếu niên này lướt qua, lập tức khiến chiến trường đằng đằng sát khí biến thành một mảnh yên tĩnh.

Chỉ nghe Chỉ nghe bạch y thiếu niên nọ hỏi:

- Thẩm tỷ, tỷ có khỏe không?"

- Phong!? "Thẩm Nhạn Băng nhìn người đó, không khỏi kinh ngạc một tiếng, quả thực không thể tin nổi hai mắt của mình.

Không sai, người đến chính thị là Lăng Phong "nhi tử" của Thẩm Nhạn Băng. Bởi vì Lăng Phong so với Thẩm Nhạn Băng tuổi tác kém không nhiều, thường ngày Lăng Phong không có gọi nàng là mẫu thân, lại chủ yếu thời gian gọi Thẩm Nhạn Băng là tỷ tỷ, bởi vậy quan hệ hai bên có vẻ càng thêm thân thiết.

Thẩm Nhạn Băng thấy Lăng Phong xuất hiện, trong lòng không biết vì sao đột nhiên dâng lên cảm giác an toàn cảm giác an toàn và hưng phấn khó hiểu, trong nháy mắt, Lăng Phong phảng phất như chúa cứu thế của nàng, nam nhân duy nhất có thể dựa vào.