Kiều Kiều Sư Nương

Chương 98 : Kế mẫu - Ngọc thể chữa thương

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


- Tiểu tử ngươi là ai? "Huyết Lang Cừu thực sự không thể tin được cỗ sát khí nọ chính là từ Lăng Phong phát ra, dù sao Lăng Phong còn quá trẻ!

- Lão quỷ, ngươi cư nhiên dám tại nhà ta dương oai, còn hỏi ta là ai sao? Đêm nay ta khiến ngươi có đến mà không có về!" Lăng Phong thầm hận vì hắn mà Thẩm Nhạn Băng bị thương, đồng thời cũng cho rằng hắn là kẻ đánh lén Lăng phủ tối qua, tự nhiên sẽ nổi nóng, không đem hắn chặt thành mười tám đoạn không được.

Huyết Lang Cừu trong mắt hiện lên một tia oán độc, nói:

- Tiểu tử thối, ngươi điên rồi à."

Lăng Phong khinh thường nói:

- Thối lão quỷ, thiếu gia đang điên đây, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? Đừng tưởng rằng mình tuổi già là vô địch nha, võ công không phải dựa vào tuổi tác lão luyện mà thành đâu."

Huyết Lang Cừu tức giận toàn thân run lên, hung ác nói:

- Được, được, được, đã thế hôm nay lão phu tiễn ngươi ngươi đi chết." Nói xong, một trảo Huyết Lang Độc Chưởng chộp tới Lăng Phong.

- Lại là chiêu này, ngươi không có thứ gì mới hơn sao? Lăng Phong sớm có chuẩn bị căn bản không úy kỵ, dùng ngọc chưởng của bản thân ngăn cản, mặc dù chưởng của Huyết Lang Cừu chính là độc chưởng, thế nhưng Lăng Phong tin tưởng hai chưởng đối nhau, Huyết Lang Cừu nhất định không tốt đâu.

Huyết Lang Cừu kinh hãi a, bản thân thành danh tới nay, còn chưa ai dám tay trần nghênh tiếp Huyết Lang Độc Chưởng của mình, tiểu tử này quả thực là không biết trời cao đất rộng, lẽ nào hắn bách độc bất xâm!? Huyết Lang Cừu trong lòng tính toán, lập tức tâm sinh nhất, đem ánh mắt nhìn về phía Thẩm Nhạn Băng bên cạnh.

- Phanh. . ." Chưởng cùng chưởng đối nhau, nhưng hoàn toàn không giống dự liệu của Lăng Phong! Một chưởng khí lực hung mãnh của Huyết Lang Cừu lại không hề có lực đạo, trong lòng không khỏi thầm nghĩ không ổn. Quả nhiên Huyết Lang Cừu lợi dụng lực một chưởng của Lăng Phong, xoay người bay hướng Thẩm Nhạn Băng. Lăng Phong trong lòng đại hận, nhưng cũng hết cách!

Thẩm Nhạn Băng đang ở ở một bên vận khí điều thương, căn bản không có nghĩ đến Huyết Lang Cừu hướng mình đánh tới.

Huyết Lang một chưởng kéo tới, một cỗ chưởng phong huyết tinh sau đầu Thẩm Nhạn Băng đã tới, trong lòng cả kinh, thầm hô bất hảo, ngẩng đầu vừa nhìn một đoàn khí xanh, chỉ một phách nữa là đánh tới. Trong lúc gấp gáp, không rảnh suy tư, nàng hét lớn một tiếng, động thân mãnh tiến, cánh tay trái vận đủ công lực, mạnh mẽ vung tay ra ngăn cản.

Bạch Lăng và Lăng Phong một bên thấy mà kinh hãi, Bạch Lăng càng mặt mày đại biến, không khỏi la hét:

- Phu nhân, không nên. . ."

Thế nhưng, đã muộn, chính Lăng Phong muốn đưa tay thay nàng ngăn cản cứu người cũng không kịp.

Chỉ nghe bùng một tiếng vang lên, tất cả chuyện này nhanh như điện quang hỏa thanh, đợi đến lúc Thẩm Nhạn Băng kịp phản ứng, chưởng của Huyết Lang Cừu lại một lần nữa biến hóa đánh về phía lưng của nàng, chỉ thấy tiếp theo nàng kêu đau đớn một tiếng, sắc mặt tái nhợt, thân thể bị chưởng kích bay, văng lên quay cuồng giữa không trung, liên tiếp mấy cái lung lay, trong mơ hồ nàng cảm giác bản thân bay lên không trung, giữa không trung được người đỡ lại, sau đó cái gì cũng không biết.

Lăng Phong phi thân tiếp được Thẩm Nhạn Băng đã thụ thương, ruột gan đứt từng khúc, nhất thời nổi giận đùng đùng, quát lên một tiếng lớn, nói:
- Bọn họ toàn bộ đã chết. "

- Đã chết!? "Lăng Phong kinh hãi, truy vấn: Bọn chúng thế nào lại chết?"

Thẩm Nhạn Băng nhàn nhạt nói:

- Toàn bộ đều tự sát, bất quá hỏi bọn chúng cũng vô dụng bởi vì ngươi đánh lén bắt đi lão gia tối hôm qua, căn bản không phải bọn chúng."

Lăng Phong cả kinh nói:

- Tỷ là nói, người đánh lén tối hôm qua cùng người đánh lén hôm nay là hai nhóm người bất đồng?"

Thẩm Nhạn Băng gật đầu, nói:

- Không sai, ta cùng bọn chúng giao thủ qua. Nhóm người tối hôm qua căn bản không phải người của Huyết Lang bảo, trong nhóm ngươi tối hôm qua, thậm chí có mấy người biết Hoa Sơn kiếm pháp chúng ta."

- A!? "Lăng Phong không khỏi nhất thời cả kinh:

- Hoa Sơn kiếm pháp!? Thẩm tỷ, tỷ. . . Tỷ sẽ không nhìn lầm chứ?"

Thẩm Nhạn Băng nói:

- Phong nhi, đổi lại là võ công môn phái khác có thể ta sẽ nhận sai, thế nhưng kiếm pháp của Hoa Sơn, ngươi nói ta có thể nhận sai không?"

- Lại có chuyện như vậy sao?!" Lăng Phong không khỏi kinh ngạc nói, hắn tin tưởng lời Thẩm Nhạn Băng nói, dù sao nàng xuất thân Hoa Sơn, trước khi gả vào Lăng gia, luôn luôn ở Hoa Sơn, nàng lại thế nào sẽ nhận sai kiếm pháp của Hoa Sơn, thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm sao người đánh lén Lăng gia lại có kẻ sử dụng Hoa Sơn kiếm pháp chứ?!"

- Ta cũng rất kỳ quái, rốt cuộc là ai đây? Có hay không là môn phái khác muốn giá họa cho phái Hoa Sơn, cho nên cố ý sử xuất Hoa Sơn kiếm pháp cho ta xem." Thẩm Nhạn Băng tự hỏi, rất hiển nhiên, nàng cũng không tin là đệ tử Hoa Sơn gây nên. Huống chi, toàn bộ đệ tử Hoa Sơn lúc này chẳng phải đều ở Hoa Sơn sao? Xa xôi ngàn dặm, sao có thể gặp ở Hàng Châu được.

Lăng Phong thở dài thật sâu, tâm lý của hắn cũng có một dấu chấm hỏi thật lớn! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Phụ thân của mình hiện tại ở nơi nào? Chỉ mong Lam Phượng Hoàng bên kia rất nhanh có thể có tin tức.