Kiêu Sủng

Chương 60 : Sau hôn lễ

Ngày đăng: 17:28 19/04/20


Tô Di bị Mạnh Hi Tông xoay người, mặt hướng vào trong lồng ngực anh.



Nhìn đôi mắt đen tròn sáng bóng của anh, lòng Tô Di nổi lên sóng to gió lớn, nhất thời cũng không biết mở miệng thế nào, cuối cùng nói ấp úng "Tại sao lại nói cho em biết?"



Anh nhìn cô, nói từng câu từng chữ "Bởi vì em sắp là vợ của anh."



Là quyết tâm muốn cùng cô tay nắm lấy tay, mới nói ra toàn bộ chuyện bí mật được giấu kín sao? Tô Di cầm chặt hai tay của anh, thấy trên mặt anh hiện rõ nụ cười.



Chữ hán trên thẻ bài đeo ở cổ, biết nói biết viết tiếng Trung, tỉnh lại ở một hành tinh hoang vu... trong lòng cô buồn vui lẫn lộn "Thì ra anh cũng là người địa cầu."



Thế nhưng anh lại lẳng lặng lắc đầu "Anh không nhớ rõ bất cứ chuyện gì."



Tô Di cũng cảm thấy nghi ngờ. Tại sao anh lại bị mất trí nhớ, còn cô thì lại nhớ hết tất cả mọi chuyện? Tại sao 10 năm trước anh thức tỉnh ở một tinh hệ khác, mà cô lại thức tỉnh lại ở một nơi hoang vu ở Hi vọng thành nửa năm trước?



Anh vẫn lẳng lặng nhìn cô như trước, ngay cả anh cũng không có đáp án.



"Anh sẽ dẫn em đi tìm địa cầu." Anh nhẹ nhàng hôn lên trán của cô "Để tìm ra tất cả đáp án"



Trong lòng cô lại cảm động, lại nghĩ đến lần đầu tiên hai người gặp lại ở quán bar, anh nói dẫn cô đi tìm địa cầu, chợt như đả động lòng của cô, để cô trở về bên cạnh anh. Nói như vậy, ngay từ lúc ở Hi Vọng thành, anh cũng đã biết lai lịch của cô rồi.



"Cho nên anh cho em máy bay, còn đồng ý dẫn em đi tìm địa cầu?" Cô hỏi



Anh gật đầu "Trước đây anh chẳng bao giờ nghĩ đến, một người phụ nữ tầm thường như em, lại có quan hệ mật thiết với anh nhất, hơn nữa còn bị anh cưỡng đoạt"



Bên trong tăm tối, dường như đã có định trước sao?



Bởi vì anh biểu lộ thân phận làm cô khiếp sợ, từ từ cô cũng đã bình tĩnh lại. Tô Di dựa vào trong ngực anh, chỉ cảm thấy quan hệ của hai người càng thân mật hơn... Thật ra thì cô hoặc anh, có phải cùng đến từ địa cầu không, đã không còn quan trọng. Nhưng anh nói ra bí mật anh chôn giấu trong tận đáy lòng nhiều năm, lại làm cô cảm động muôn vàn.



Cô chợt nhớ tối một chuyện, ngước mắt nhìn anh "Trước lúc chiến tranh với trùng tộc, anh giữ em ở bên cạnh, còn ngầm đồng ý cho Mộ Tây Đình kêu em là "Phu nhân" cũng bởi vì em đến từ địa cầu ư?" Cố chấp cưỡng đoạt cô, thậm chí cư xử có hơi dịu dàng với cô, từng bước công chiếm thân thể đến trái tim cô, là vì nguyên nhân này ư?



Mạnh Hi Tông cười khẽ "Trên người em lại có bí mật của anh, anh đối với em cũng có hứng thú... Đây là biện pháp đơn giản nhất."



...... Quả nhiên, đây là cách làm mà người đàn ông tự đại cho là đúng. Nếu như không phải anh cũng yêu cô, chỉ sợ bí mật của anh, vĩnh viễn sẽ không bao giờ nói ra.



Nhận thấy được cô an tĩnh lại, hai tay Mạnh Hi Tông càng khóa chặt, lẳng lặng nói "Nói cho anh nghe."



"Cái gì?"



"Cái thế giới kia như thế nào? Em đã từng là ai? Nói cho anh nghe."



Cô im lặng trong chốc lát, không tự chủ hít sâu vào, mới mở miệng "Địa cầu là vệ tinh thứ ba trong thái dương hệ, tinh hệ kia có 9 hành tinh... Em học đại học năm thứ 3..."



Bóng đêm mê say như mộng, Mạnh Hi Tông cứ ôm chặt Tô Di như vậy, an tĩnh nghe cô từ từ nói về một thế giới khác. Song, cô hiểu rõ, tất cả những thứ có thể làm cô ngân ngấn nước mắt, thì vẫn là xa lạ với anh, tựa như chẳng bao giờ trải qua. Chỉ có giọng nói dịu dàng của người trong ngực, giống như tiếng thở nhẹ nhàng của người mẹ, dỗ dành trái tim cứng rắn đã lâu của anh.



Một tháng sau, tại quỹ đạo gần tinh cầu Tự Do, chiến hạm vũ trụ "Chiến Thần" lẳng lặng trôi lơ lửng.


Một trận hôn dày dặc, sau bị khi liếm mút không chừa một tấc da thịt nào, cô đã thở hỗn hễn, ánh mắt cũng mơ màng. Anh mới một lần nữa quay về mặt cô, ánh mắt càng thêm sáng rỡ "Có muốn không?"



"... Muốn"



"Muốn mấy lần?"



"Ặc... Hai lần đi." Mặt của cô cũng đã bị thiêu cháy nhanh chóng.



"Bốn lần trước đi." Rõ ràng là anh lịch sự trưng cầu ý kiến, nhưng lại quyết định lần nữa, cùng lúc đó, anh đã từ từ hai hợp làm một cùng cô.



Tô Di khắc sâu cảm giác, người đàn ông này cho dù tỉnh táo hay say rượu, căn bản trong xương không hề thay đổi. Nhưng cô cũng không kịp suy nghĩ nhiều, bởi vì anh đã yên lặng công kích, nhanh chóng làm cho cô vừa đau đớn vừa vui vẻ thần phục.



Lúc trước bởi vì thân thể Tô Di, nên suốt một tháng trời cũng không có chân chính làm qua một lần. Bây giờ anh như một con mãnh hổ, điên cuồng tàn sát thân thể Tô Di. Nhưng trong khi giãy chết, bởi vì uống rượu say, nên anh cũng nói nhiều hơn, cho nên lại phân tâm hơn thường ngày, mà phân tâm thì tự nhiên lại kéo thời gian dài hơn.



"Thoải mái không?" Anh giống như chỉ huy chiến dịch cướp bóc khí thế, trong giọng nói cũng có vài phần nghi vấn chân thành.



Tô Di nào có tinh lực để trả lời, rốt cuộc không nhịn được kêu "a" lên một tiếng.



Cho nên anh phối hợp phán đoán "Ừ, thoải mái"



Sau đó có một khoảng, cô bị anh ôm, áp ở trên tường đê anh mạnh mẽ chinh phạt. Bỗng nhiên lại nhớ tới gì đó, lại đem cô xuống, đặt cô quỳ trên giường, trong giọng nói mang theo ý khẩn cầu "Kiểu này được không?"



Tô Di hơi không thích tư thế khuất nhục này, nhưng nghĩ đến hai người đã là vợ chồng, cũng không thể nói là khuất nhục được.



Cô còn đang im lặng, người phía sau đã trượt vào, trong giọng nói còn mang theo sự vui vẻ "Anh thích vô cùng."



Nhiều lúc anh đặc biệt kích động, ước chừng đối với người đàn ông này, tư thế như vậy rất có thể thỏa mãn dục vọng chinh phục. Nhưng Tô Di cũng phải thừa nhận... đúng là rất thoải mái.



Một lát sau, anh lại ôm cô chuyển lên trên, nói nghiêm túc "Để cho công bằng, anh để em ở phía trên, chỉ có lần này thôi, lần sau không được nữa."



Tô Di ngồi trên người anh, sắc mặt đỏ bừng. Nhưng mỗi lần cũng là do anh chủ đạo phối hợp với cô, bây giờ muốn cô chủ động, thật đúng là lần đầu tiên.



Cô hơi quẫn bách cử động lên xuống, ngước mắt nhìn lên, lại thấy anh gật đầu chân thành với cô như trấn an cấp dưới "Trung úy, làm rất tốt."



".....Hả?"



"Để anh." Anh bắt được hông của cô, kiên định tấn công ngược lại.



".....A!!" Cô cảm giác mình muốn chết.



Cả một đêm nay, anh hoàn toàn khác hẳn với lần say rượu trước. Tinh thần anh đặc biệt tốt, thậm chí theo y lời anh nói, anh chỉ mới có năm lần, nhưng chỉ vì thể lực Tô Di không chống đỡ nỗi nữa, nên mới dừng lại để thỏa ước mong nguyện của cô. Nhưng năm lần của anh, làm sao lại là dừng ở năm lần của Tô Di chứ? Tô Di cũng muốn mắng người ghê. Nhưng đây là kiểu của Mạnh Hi Tông, thật sự không để cho người khác có thể kháng cự mà.



Cho đến lúc rạng sáng, anh mới ngủ thật say, Lúc này còn ôm chặt Tô Di, anh vẫn còn trong cơ thể cô. Mà Tô Di, ước chừng bị anh hành hạ đến choáng đầu, lúc này vô cùng buồn ngủ, nhưng lại không ngủ được. Nhìn gương mặt anh ngủ an tường, cô không nhịn được đưa tay vuốt ve dọc theo vầng trán kiên nghị anh tuấn, đôi lông mày dài, đường viền mặt mũi, từng tấc từng tấc lưu luyến.



Sống với người đàn ông ưu tú như vậy cả một đời, rất có áp lực, cũng rất phí thể lực. Nhưng cô vẫn cảm thấy không thể nào nói rõ được niềm hạnh phúc trong cô.