Kim Bài Trợ Lý
Chương 16 :
Ngày đăng: 13:57 18/04/20
Lô Chu đỡ trán, Lâm Nghiêu cũng tiến vào hỏi “Cười cái gì cao hứng như thế.”
“Ha ha ha ——” Đỗ Mai cầm bao muối đưa cho Lâm Nghiêu nhìn nói “Tôi thật sự không hối hận tuyển Tiêu Nghị làm trợ lý, nhiều năm trong công ty như vậy… Nhìn thấy trợ lý đáng yêu nhất… Ha ha ha ha ha…”
Lâm Nghiêu nháy mắt bộc phát ra một trận cười to, ngã vào trên ghế sa lông.
Tiêu Nghị quả thực như lọt vào trong sương mù.
Đỗ Mai đem muối thu vào ngăn kéo, cười đến đau bụng, thật vất vả bình tĩnh trở lại nói “Chúng ta nói chuyện công tác của cậu, Tiêu Nghị.”
“Còn muốn mua muối sao?” Tiêu Nghị nói “Phát sinh chuyện gì ?”
Đỗ Mai khoát tay, trong mắt Lô Chu mang theo ý cười nói “Cậu đi ra ngoài trước đi, tôi có lời muốn nói với Đỗ tổng.”
“Được.” Tiêu Nghị đi ra, thuận tay đóng cửa lại, hắn có chút khẩn trương, bởi vì hôm nay xem như thử việc chính thức kết thúc, biểu hiện ba tháng này, quan hệ với tốc độ tăng lương của hắn, cùng với việc có thể tiếp tục vì Lô Chu công tác không.
Trong khoảng thời gian này, hắn thực nghiêm túc làm việc cho Lô Chu, Tiêu Nghị với chuyện mình có thể lưu lại hay không, vẫn tương đối có tin tưởng, trừ phi Lô Chu trên thực tế cũng không vừa lòng hắn, nhưng không phải nghe nói lúc trước trợ lý đều bị Lô Chu đuổi đi sao?
Tiêu Nghị đang lạc quan, bỗng nhiên nghe thấy bên trong Lô Chu tựa hồ có chút sinh khí nói “Cậu ta? ! Cậu ta có thể làm cái gì! Cái gì cũng không được, chị đừng nhìn cậu ta tốt tính, cậu ta thật sự cái gì cũng đều không hiểu, chỉ là oắt con vô dụng!”
Tiêu Nghị trong lòng lộp bộp một tiếng, nhất thời trầm xuống.
Là thế này phải không? Tiêu Nghị nghĩ thầm mình đã thực cố gắng.
Hắn cho là mình rất hiểu Lô Chu, nhưng là thời gian này, hắn bỗng nhiên cảm thấy Lô Chu thực xa lạ, tình cảm, công tác, hắn làm đích xác không tốt, tuy rằng bình thường cũng thực tò mò.
Bên trong thanh âm nhỏ, nghe không được đang nói cái gì.
Tiêu Nghị lại muốn tình cảm… Cho dù là tình cảm có khả năng Lô Chu cũng sẽ không có tình cảm gì với hắn, trên thực tế mình đảm đương trợ lý trong mấy ngày nay, cũng mang cho Lô Chu thêm không ít phiền toái, mặc kệ có thể lưu lại không đều phải cảm tạ Lô Chu chiếu cố hắn.
Nếu thử việc không qua, có thể ở trong vòng hỗn loạn tiếp tục lăn lộn trong điện ảnh và truyền hình sao? Tiêu Nghị nghĩ mình bỏ thêm công sức cho đoàn phim, làm việc vặt tiền lương bao nhiêu? Nhớ rõ mơ hồ nghe Đỗ Mai nói qua, làm việc vặt một tháng chỉ có 3-5 ngàn.
Lâm Nghiêu đẩy cửa đi ra nói “Đến, vào đi.”
Tiêu Nghị đi vào, ngồi ở trước bàn, có loại cảm giác chấp nhận phẩm phán, Lô Chu bắt chéo chân, ngồi ở trên ghế sa lông chơi game, Tiêu Nghị nhìn lén y, Lô Chu cũng không ngẩng đầu lên.
“Ân.” Đỗ Mai cười nói “Cậu biểu hiện không tồi, công ty quyết định tiếp tục mướn cậu.”
Tiêu Nghị nở nụ cười nói “Tôi cũng hy vọng ở lại công ty, hy vọng… Có thể đứng ở bên người Chu ca, tiếp tục làm trợ lý.”
Tiêu Nghị nhìn Lô Chu liếc mắt một cái, Lô Chu cũng không thèm nhìn hắn.
Ai, Tiêu Nghị nghĩ thầm, hắn có đôi khi cảm thấy Lô Chu tựa như một bức tường, mình trả giá rất nhiều, trong mắt của y có khả năng cái gì cũng không có giá trị, bất quá cũng thường, hoặc là Tiêu Nghị chỉ là một người trong đông đảo fan hâm mộ.
Lâm Nghiêu chủ động cùng Tiêu Nghị bắt tay, Tiêu Nghị trong lòng ấm áp, Đỗ Mai chỉnh lý văn kiện trên bàn nói “Tiền lương thử việc của cậu, đã chuyển cho cậu, đợi trở về kiểm tra và nhận, ba tháng tiền lương, cộng thêm trợ cấp ở đoàn phim, còn có thưởng cuối năm, tiền lương là Lô Chu đưa cho cậu, tuy rằng sổ sách là của công ty, bất quá cậu xem như trợ lý tư nhân của cậu ta.”
“Được được.” Tiêu Nghị lập tức nói “Cám ơn Chu ca.”
Lô Chu tiếp tục tập trung tinh thần chơi game.
Đỗ Mai còn nói “Nói đến hợp đồng chính thức, cái này muốn hỏi ý cậu, bởi vì ký với công ty của chúng tôi, là có thời gian hạn chế .”
Tiêu Nghị: “Vài năm?”
Thanh âm kiên nhẫn của Lô Chu tiệm đạm xuất, hình tượng nhân vật dần dần hắc bình “Làm người phải buông ra nhãn giới… (Thanh âm đã bị Tiêu Nghị tự động che chắn càng ngày càng nhỏ ) “
“Cậu có biết hay không, làm biên kịch một tập có thể lấy 30 vạn, làm minh tinh một tập có thể lấy 60-90 vạn, đạo diễn có thể kiếm 300-900 vạn, quản lý cũng có…”
Đồng tử Tiêu Nghị hơi hơi phóng đại, nhìn trên màn ảnh bỏ thêm 4 số 0, nghĩ thầm 8… 8 vạn…
“… Có tiền nhất chính là làm lão bản, cậu có biết nhà đầu tư tiền đều là dùng triệu, 10 tỷ không? Có tiền cậu muốn tiềm nghệ sĩ nào là có thể tùy tiện tiềm, trừ bỏ tôi Lô Chu, cậu lấy tiền ra, tiềm Lê Trường Chinh, anh ta trên giường với cậu… Thiên ngoại hữu thiên (vô tận), người trên có người, nếu cậu chỉ là muốn làm trợ lý, kiếm trợ lý về điểm này tiền lương, cậu cả đời không đảm đương nổi người bề trên, cậu cũng chỉ có thể bị người tiềm, cậu chỉ có chút tiền lương, mua không nổi xe, mua không nổi nhà, chỉ có thể làm người hầu…”
Lô Chu rốt cục phát hiện Tiêu Nghị như đi vào cõi thần tiên , ghé vào lỗ tai hắn giận dữ hét”Rốt cuộc có nghe không!”
“Tôi rốt cục…” Tiêu Nghị ôm Lô Chu hô lớn “Tài khoản vượt qua 5 con số! Có thể còn thẻ tín dụng! Chu ca! Tôi quyết định làm trợ lý cả đời cho anh! Anh không cần ghét bỏ tôi ——! Nha nha nha nha!”
Lô Chu: “…”
Cùng ngày giữa trưa quay quảng cáo, buổi chiều Tiêu Nghị kinh sợ tìm Lô Chu xin phép, Lô Chu tuy rằng không quá vừa lòng vẫn là đáp ứng .
Vì thế Tiêu Nghị đem việc vặt vãnh xử lý xong, chờ Lô Chu ăn cơm trưa, mới mở cửa ra.
Lô Chu: “Đi đâu?”
Tiêu Nghị: “Có chút việc tư phải xử lý.”
Lô Chu: “…”
Tiêu Nghị vừa thấy Lô Chu sắc mặt không đúng, lập tức nói “Đi bồi tội giải thích cho bạn gái, mua chút quà cho cô ấy.”
“Cậu không lái xe của tôi?” Lô Chu hỏi.
“A? Nhưng… Có thể chứ?” Tiêu Nghị nói.
“Quên đi tôi đưa cậu đi.” Lô Chu nói “Dù sao cũng không có việc gì, muốn tôi làm bộ như tài xế của cậu không? Trước mặt bạn gái cậu, gọi cậu Tiêu tổng?”
Tiêu Nghị: “…”
Lô Chu mặc âu phục đi ra, Tiêu Nghị nhất thời có loại không biết cảm giác của Lô Chu.
“Đi a!” Lô Chu kỳ quái nói.
Tiêu Nghị nói: “Cái này… Tôi còn chưa nghĩ ra, muốn hay không…”
Lô Chu vẻ mặt không kiên nhẫn nói “Lão tử đều giúp cậu, cậu còn không dám đi? Cậu không phải nam nhân!”
Tiêu Nghị thâm hút một hơi, nghĩ thầm được, có Lô Chu làm chỗ dựa, lần này quả thực có thể mở mày mở mặt! Tuy rằng bạn gái nhìn thấy Lô Chu liền sẽ lao thẳng tới nam thần, gạt hắn sang một bên, nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất có thể hợp lại.
Tiêu Nghị đem xe đứng ở dưới lầu công ty quảng cáo, Lô Chu nói “Tôi lái xe cho cậu, tìm được người, cậu kêu cô ấy xuống dưới.”
“Được, được.” Tiêu Nghị nói “Chu ca, anh ngàn vạn lần đừng chỉnh tôi a.”
Lô Chu: “…”
Tiêu Nghị tổng là cảm thấy Lô Chu hôm nay có chút thật sự tốt quá đáng, không biết vì cái gì, hắn tổng cảm thấy có loại ảo giác Lô Chu muốn lộng hắn. Hắn thâm hút một hơi, cầm nhẫn kim cương mua cho bạn gái, vào đại lâu công ty.