Kim Bài Trợ Lý
Chương 29 :
Ngày đăng: 13:57 18/04/20
Buổi chiều 5 giờ, trong công ty, cả người Lô Chu đều phi thường tiều tụy.
“Đi nơi nào?” Lô Chu nói.
“Không biết.” Đỗ Mai nói “Vừa mới họp, cậu ấy nói muốn từ chức, Lâm Nghiêu tiếp điện thoại, nói nhìn kỹ hẵng nói. Cậu đuổi cậu ấy đi? Lâm Nghiêu kêu cậu ấy đến công ty, cậu ấy cũng không đến, Lâm Nghiêu kêu cậu ấy nghỉ ngơi một đoạn thời gian, đến lúc đó lại nói.”
Lô Chu “…”
Đỗ Mai nói “Điện thoại của cậu ấy tắt máy, bên kia có trả lời, là một cuộc điện thoại công cộng. Lô Chu? Từ từ! Ai!”
“Không phải tôi nói cậu.” Đỗ Mai đứng ở trong hành lang nói “Cậu hôm nay phát hỏa lớn như vậy với cậu ấy làm gì? Sự kiện kia vốn là có thể thương lượng, Tiêu Nghị đều quỳ xuống ở trên đường, nếu không phải Ninh Á Tình kéo cậu ấy một phen, paparazzi đã đi theo các cậu…”
Lô Chu lắc mình vào thang máy.
Chạng vạng 6 giờ, sân bay Bắc Kinh.
Tiêu Nghị ở sân bay mua được vé, tiện đà đi gửi vận chuyển.
Lúc kiểm tra an toàn, nhân viên công tác tò mò nhìn hắn.
“Tiêu Nghị.” Nhân viên công tác nói.
“Đúng vậy.” Tiêu Nghị bất an nói.
Nhân viên công tác gật gật đầu, Tiêu Nghị qua.
Tiêu Nghị tổng cảm thấy hôm nay toàn bộ thế giới đều có điểm gì là lạ, máy bay tối nay, đến tối 11 giờ rưỡi mới cất cánh, Tiêu Nghị đành phải mua mì ăn liền, khom người đổ nước sôi, lúc rót nước sôi, lại phát hiện vài lữ khách theo dõi hắn mà còn nhỏ giọng nghị luận.
Tiêu Nghị “? ? ?”
Tiêu Nghị gãi gãi đầu, không có tâm tình chú ý ngoại giới, đến Vũ Hán vào 2 giờ sáng, đến lúc đó không ngồi xe, di động cũng ném, không có biện pháp kêu Tiêu Cường tới đón, chỉ có thể ở sân bay phụ cận tìm chỗ ở, ngày hôm sau ngồi xe lửa trở về.
Sau đó? Tiêu Nghị chỉ cảm thấy thế giới này một mảnh u ám.
Mày là đồ bất lực, đi tìm Đỗ Mã không được a! Lô Chu đuổi mày đi, công ty lại không đuổi mày đi, vì cái gì không thể tiếp tục công tác? Mày bây giờ trở về nhà, nên cái gì đều không có.
Tôi chính là kẻ bất lực, trách đi. Tiêu Nghị ăn mì ăn liền, có chút hận mình, nhưng lưu lại khẳng định không qua cửa ải này, cô phụ hảo ý của Đỗ Mã cùng Lê Trường Chinh, lại chọc giận Lô Chu, cái gì cũng vậy, không bằng trốn đi… Trốn về nhà nên cái gì đều không tiếp xúc, cái gì đều không có vấn đề gì.
Hai nữ hài ngồi đối diện gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Nghị, lại nhỏ giọng nói chuyện.
Tiêu Nghị ăn xong mì ăn liền, ngẩng đầu nhìn thấy mọi người chung quanh đều theo dõi hắn.
Tiêu Nghị “?”
“Thực xin lỗi…” Tiêu Nghị nói “Tôi quá đói … Xin lỗi.”
Tiêu Nghị ném ly mì ăn liền đi, ngồi trở về, người chung quanh còn nhỏ giọng nói chuyện phiếm, dường như không có việc gì, Tiêu Nghị thở dài, ngồi ở vị trí, một lát sau, một đại tỷ lại đây nói “Ai, tiểu tử, xin chào.”
Tiêu Nghị lập tức ngẩng đầu nói “Có cái gì có thể giúp ngài không?”
Đại tỷ cười nói “Không có gì, máy bay tối nay, không có việc gì tâm sự chút đi, cậu cũng ngồi máy bay đến Sanya sao?”
Tiêu Nghị nói “Không, tôi đi Vũ Hán.”
“Ác ——” Đại tỷ gật gật đầu còn nói “Tôi tới Sanya thăm chồng cùng nhi tử, cậu sao?”
“Tôi về nhà.” Tiêu Nghị cười nói “Mới vừa từ chức, chuẩn bị trở về nhà bồi ba mẹ.”
“Tại Bắc Kinh rất vất vả.” Đại tỷ cười nói.
Tiêu Nghị phát hiện mình được đến gần, chung quanh nhất thời đều tĩnh, tất cả mọi người không nói lời nào, dựng thẳng lỗ tai, nghe hai người nói chuyện.
Tiêu Nghị “…”
Đại tỷ mở ra di động, xoát Weibo, bỗng nhiên lại hỏi “Kết hôn chưa?”
“Chưa.” Tiêu Nghị nghĩ thầm chị không phải muốn giới thiệu đối tượng cho tôi chứ… Tiêu Nghị có chút dở khóc dở cười, đại tỷ lại bắt đầu thiên nam địa bắc, nói cô ấy cùng chồng là người làm ăn, chồng ở Sanya bán sỉ quần áo, đại tỷ ngay tại Bắc Kinh mở cửa hàng, bán quần áo, Tiêu Nghị gật gật đầu nói “Tiểu hài tử ở Sanya học sao?”
Đại tỷ ừ một tiếng nói “Qua vài năm tính toán mang về Bắc Kinh học, thi thì về Sanya, cậu là người Hồ Bắc sao? Các cậu luyện tập không tồi.”
Tiêu Nghị cười cùng cô ta hàn huyên một hồi, đại tỷ lại hỏi “Cậu làm cái gì?”
Tiêu Nghị không dám nói mình làm trợ lý cho Lô Chu liền đáp “Sáng tạo âm nhạc, viết ca khúc.”
“Nha.” Đại tỷ cười nói “Tự ca hát sao? Nhất định là đại minh tinh.”
“Không có cơ hội.” Tiêu Nghị cười nói “Nghiệp đĩa nhạc kinh tế đình trệ, nếu không cũng sẽ không về quê.”
“Không tồi.” Đại tỷ nói “Không nên buông tha giấc mộng.”
Tiêu Nghị ở phía sau, có thể rõ ràng cảm giác, người kia đứng ở sau màn ảnh đang quay người yêu của hắn, không nói chuyện với nhau, không hề có động tác, chỉ như vậy lẳng lặng nhìn y, quay nhất cử nhất động. Mà người kia chính là Tiêu Nghị của y, hắn quay Lô Chu, màn ảnh cơ hồ có thể chạm đến ái tình.
Cho dù y không chú ý tới mình, hết thảy cũng đều tốt đẹp như thế.
Trong video Lô Chu quay đầu lại, nhìn Tiêu Nghị quay mình, chỉa chỉa ven đường, nói “Chỗ kia bán cái gì?”
Vì thế màn ảnh quơ qua, cùng Lô Chu trên mặt đất nhìn, hàng vỉa hè, lại quay mặt Lô Chu, Lô Chu cầm món đồ chơi quơ quơ trước màn ảnh.
Tiêu Nghị cười xem xong video, tắt laptop, ngồi ở trước bàn, phát ngốc.
Ngoài cửa sổ mưa to dần dần nhỏ xuống, trong đêm khuya vô biên vô hạn tung bay, mùa xuân đi qua, vạn vật vui sướng hướng vinh, mùa hè sắp đến.
Buổi sáng hôm sau, Tiêu Nghị đến công ty mới biết được ngày hôm qua chuyện gì xảy ra.
Thế giới quan của Tiêu Nghị triệt để sụp đổ , hắn một lúc lâu nói không nên lời một câu, mới biết được nguyên lai ngày hôm qua Lô Chu tìm không thấy mình, đầu tiên đi tìm Đỗ Mã, lại gọi điện thoại cho nhân vật quan trọng công ty bên kia của Lê Trường Chinh. Công ty đối phương tự nhiên mạc danh kỳ diệu, cuối cùng Lô Chu không thể nhịn được nữa đăng lên Weibo.
Tìm được người này quan hệ song song hệ ngã, trọng thù.
Phía dưới là ảnh chụp Tiêu Nghị.
Buổi chiều 4 giờ, Weibo Tân Lãng nhất thời phiên thiên, không đến 2 giờ đã có 30 vạn bài đăng. Tiêu Nghị vừa mới vào sân bay không bao lâu đã bị lữ khách lập tức liên hệ Lô Chu, Lô Chu xin cô ấy không nên kinh động Tiêu Nghị, tạm thời ổn định hắn.
Di động của Tiêu Nghị bị mất, tự nhiên cũng không cách nào lên liên lạc, không lên QQ, cũng không lên Weibo, tâm tình trầm thấp, cơ hồ không có tâm tư quan tâm ngoại giới, trong lúc nhất thời toàn bộ bằng hữu đều triệt để oanh động, mỗi đoàn phim, công ty điện ảnh và truyền hình đều nói chuyện này.
Mọi người nhất trí cho rằng Lô Chu đang yêu Tiêu Nghị, Đỗ Mai không ngừng gọi điện thoại cho Lô Chu, kêu y xóa bài kia trên Weibo, không ít người xem náo nhiệt, nhóm minh tinh sôi nổi chúc mừng.
Trương Hân Nhiên trước hết đi ra chúc mừng nói: Chúc mừng anh, rốt cục tìm được chân ái, lúc thấy anh quen biết cậu ta, tôi biết tôi chỉ có thể rời khỏi, không có lựa chọn nào khác.
Kia một chút càng thêm phiên thiên, diễn đàn bắt đầu đoán, có nói Lô Chu chơi nam nhân, có nói y tiềm người khác, tiếp bắt đầu tìm thân phận của Tiêu Nghị, cuối cùng tìm ra là tác giả ca khúc chủ đề của 《 Thặng nam thời đại 》tìm ra hắn là người Hồ Bắc, tìm ra lần trước Lô Chu năm mới đi Kinh Sơn gặp cha mẹ hắn, tìm ra lúc hai người ở ôn tuyền, tìm ra… Tóm lại, tổ tông 18 đời, cả Weibo của bạn gái trước của Tiêu Nghị đều hơn một ngàn fan, tiếp lại bắt đầu phân tích ca từ, nhất trí cho rằng quan hệ của hai người không bình thường.
Tiếp còn có người bắt đầu yêu sách, buổi sáng thấy ở ven đường, Tiêu Nghị quỳ xuống với Lô Chu.
Thẳng đến khi Lô Chu tìm được Tiêu Nghị, mới xóa bài đăng trên Weibo, nhưng mà đã có quá nhiều người, Lô Chu vì tìm người yêu của mình đã tương đương công khai xuất quỹ.
Tiêu Nghị “…”
Đỗ Mai nói “Lý Diệp nói bao quát trên người cô ấy, hôm nay liên hệ truyền thông phát đầu đề, nhìn lại tình huống đi, hy vọng không nháo đại.”
Tâm tình của Tiêu Nghị quả thực là không biết hình dung như thế nào, Lô Chu còn ở một bên giáo huấn “Em nhìn em đi, xông bao nhiêu đại họa?”
“Thực xin lỗi thực xin lỗi.” Tiêu Nghị nói.
Đỗ Mai “…”
Lâm Nghiêu “…”
Rõ ràng là Lô Chu làm ra, cuối cùng biến thành Tiêu Nghị giải thích, Đỗ Mai còn nói “Chờ đầu đề đi ra lại nói, Lý Diệp ngày hôm qua nói chuyện với tôi, tháng 8 khởi động máy, cô ấy giúp hai cậu như vậy, đến lúc đó cậu cùng Lê Trường Chinh hợp tác, nên nhiều ít nhìn mặt mũi cô ấy.”
Lô Chu muốn biến sắc mặt, ngẫm lại nói “Rồi nói sau.”
Đỗ Mai nói “Có thể thu phục việc này, vừa lúc cho các cậu liên hợp sao tác, đến lúc đó đề tài sẽ mạnh.”
Tiêu Nghị xoát di động, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, nói không chừng cả ba mẹ hắn đều thấy được, trên Skype còn có rất nhiều người manh, chúc phúc, bất quá đại bộ phận đều là vui sướng khi người gặp họa, còn nói y là tra nam lừa hôn, trước kia lừa gạt Trương Hân Nhiên.
Ai…
Tiêu Nghị xoát xoát, đầu đề truyền thông hôm nay.
【 Chu Chinh cướp đoạt thần tượng cấp xướng ăn ở, Cẩm Mao Thử miêu phi thiên sắp khởi động máy, có hi vọng thị đế ảnh đế 】
Tiêu Nghị “… … …”
【 Ca khúc 《 Độc xướng nhạc viên 》 dẫn phát Lê Trường Chinh cùng Lô Chu vây truy chặn đường, Lô Chu thành công lấy đi hình tượng tài tử. 】
【 Đại chế tác Cẩm Mao Thử miêu phi thiên sắp khởi động máy, thế kỷ Thử miêu một trận chiến phomg vân 】
Nội dung tin tức là về Lê Trường Chinh chuẩn bị đầu tư công ty đĩa nhạc, đồng thời có hi vọng cùng công ty của Lô Chu hợp tác, tính toán mời chào nhân tài âm nhạc, mà Lô Chu thì để lại tác giả từ khúc của mình, muốn kéo người đó đến công ty của mình, không tiếc phát động fan, Weibo tìm người.
Ngắn ngủn nói mấy câu, tạo thành cuộc chiến của hai đại ảnh đế thị đế lấy người, yêu sách bắt đầu bàn tán về việc khởi động máy cho phim cổ trang truyền hình 《Cẩm Mao Thử miêu phi thiên 》vào tháng 8, Lô Chu sắp diễn Bạch Ngọc Đường mà Lê Trường Chinh diễn Triển Chiêu, Tiêu Nghị sáng tác, vì hai đại nam thần tạo ra ca khúc chủ đề.
Tin tức chấm dứt lại là điều tra: Cậu cổ vũ cho CP nào? Phía dưới là Lô Chu x Ô Hằng Cổ, Lô Chu x Lê Trường Chinh, Lê Trường Chinh x Tiêu Nghị… Mà Lô Chu x Tiêu Nghị cái này còn không đến 2 ngàn phiếu, trong đó Lô Chu cùng Lê Trường Chinh quả thực bạo phát.
Tiêu Nghị trước kia nằm mơ cũng không nghĩ tới tên của mình cư nhiên có một ngày bị kéo đi lên cùng hai đại nam thần… Hơn nữa còn là tổ CP! ! ! !
Đỗ Mai lập tức bắt tay chuẩn bị thông cảo, Lô Chu nói “Tôi đáp ứng diễn sao!”
Đỗ Mai nhìn Lô Chu, Lô Chu đành phải không nói.