Kim Bài Trợ Lý
Chương 30 :
Ngày đăng: 13:57 18/04/20
Đỗ Mai bên này chuẩn bị thông cảo, còn phụ giúp Ô Hằng Cổ diễn Công Tôn Sách, phát ra cùng ngày lại là một trận oanh động, đã không ai chú ý tới bát quái của Lô Chu cùng Tiêu Nghị, đại bộ phận đều tin vào thông cảo của công ty Lê Trường Chinh, Đỗ Mai tái liên hệ truyền thông thêm vào một tin, đại ý là Tiêu Nghị viết ca khúc, đến lúc đó Lê Trường Chinh cùng Lô Chu tự mình hợp xướng, cùng với đề cập Lô Chu đang chuẩn bị cho phim này.
Cơ hồ không ai hoài nghi, có hoài nghi cũng chỉ là hoài nghi song phương mượn cơ hội sao tác, mới lôi Tiêu Nghị ra nằm trên họng súng.
Vì thế một hồi phong ba đi qua, bắt đầu có người cắt các loại MV của Lô Chu cùng Lê Trường Chinh, phán tinh tinh phán ánh trăng, khổ chờ khởi động máy.
Ba ngày sau Lô Chu ký hợp đồng, Tiêu Nghị cũng bị ấn ký hợp đồng, Lô Chu có ý kiến cũng không có cách nào, mình gây sức ép một trận, cuối cùng nhượng Lê Trường Chinh lấy tiện nghi, về nhà lại phát hỏa với Tiêu Nghị cũng không tốt, chỉ phải trừng Đỗ Mai.
“Trước tiên là nói về chuyện tốt, tôi sẽ không bán hủ với Lê Trường Chinh.” Lô Chu nói.
Đỗ Mai nói “Kịch bản chính cậu nhìn đi, không nhiều loạn thất bát tao như vậy, đầu tư hơn một tỷ, vạn nhất trên mạng sao tác quá lợi hại, lúc xét duyệt không phải tự tìm phiền toái sao? Chính thức khởi động máy sẽ không đề cập tới việc này.”
Lô Chu lúc này mới không nói cái gì nữa, Tiêu Nghị cầm kịch bản nhìn, quả thực là tập hợp các tiểu sinh hồng một đường ở nội địa hiện tại, giống quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, không ít người đều cam nguyện cổ động Lê Trường Chinh cùng Lô Chu làm khách mời, quả thực là suất ca tập hợp, trên mạng lại là một mảnh hỉ đại phổ bôn, Tiêu Nghị nhìn đều phải hôn mê.
Này cơ hồ là gần 5 năm, sản phẩm phim cổ trang thần tượng quốc nội tập hợp đại già nhiều nhất, cả diễn viên cũng tới diễn vai công chúa khách mời, Đỗ Mai cùng Lý Diệp hai phòng làm việc, treo tên nhà sản xuất liên hợp, người kí tên đầu tiên trong văn kiện chính là Lô Chu cùng Lê Trường Chinh.
Càng hung hãn chính là tên của Lô Chu còn có thể xếp trước Lê Trường Chinh… Tiêu Nghị nhớ tới đã cảm thấy càng khăng khăng một mực sùng bái y.
Hiện tại kịch bản chỉ có không đến một nửa, Tiêu Nghị đã hứng thú nồng hậu nhìn, hắn thích nhất xem kịch bản, trực tiếp ở trong đầu đại nhập toàn bộ hình tượng nhân vật chính, tương đương với xem toàn bộ kịch bản một lần, nhưng chỉ có thể nhìn đến một nửa, quả thực là cong tâm cong phế, hận không thể đến cửa nhà biên kịch treo cổ.
Lô Chu lại không có nhiều hứng thú với kịch bản, hơn nữa tuyệt không chờ mong hợp tác với Lê Trường Chinh, bất quá ngẫm lại cũng chỉ phóng chút tin tức, bạo điểm liêu đều như vậy, không biết khi phim chiếu fan hai bên đại chiến thế nào.
Nhất định xảy ra các loại tinh phong huyết vũ.
Tiếp bộ phim này, thù lao của Lô Chu tổng cộng 1 ngàn 2 trăm vạn, Lê Trường Chinh không biết, Lô Chu cũng không đi hỏi thăm, nhưng song phương đều nguyện ý mang tư tiến tổ, Lô Chu lấy ra 1 ngàn vạn nhập cỗ.
“Vạn nhất không hồi vốn, Đỗ Mai liền muốn khóc chết.” Lô Chu lười biếng nói.
“Làm sao có thể không hồi vốn.” Tiêu Nghị nói “Phim này nhất định sẽ kinh thiên địa quỷ thần khiếp…”
Lô Chu nói “Khó nói, Lê Trường Chinh cơ hồ sẽ không hồi vốn.”
Tiêu Nghị nói “Thật không?”
“Ân.” Lô Chu nói “Lần trước điện ảnh 《 Bí quyết Đôn Hoàng 》, phí tổn 1 tỷ 4 ngàn vạn, phải kiếm gần tới 5-6 triệu tiền vé, 6 tỷ? Phim dở như thế có thể có giá trị 6 tỷ tiền vé? Cuối cùng bồi đến mẹ cậu ta đều không nhận biết, hiện tại rốt cục biết điện ảnh không tốt, muốn kiếm tiền từ phim truyền hình.”
Khóe miệng Tiêu Nghị run rẩy, nghĩ thầm quả nhiên muốn kiếm chính là đại kiếm, Lô Chu hiển nhiên phi thường cẩn thận với tiền, bình thường cơ hồ không tùy tiện đầu tư, xuất ra 1 ngàn vạn còn suy xét thật lâu, mà còn cố vấn một đống người.
Sinh nhật của Lô Chu sắp đến, Tiêu Nghị còn băn khoăn bánh ngọt lần trước, minh tư khổ tưởng (hoài niệm sâu xa), không biết chuẩn bị quà gì cho y nhưng Lô Chu chưa bao giờ nói tới sinh nhật, cũng không tìm Tiêu Nghị muốn quà sinh nhật, Tiêu Nghị biết chờ đến sinh nhật của Lô Chu, công ty nhất định sẽ chất đầy quà fan đưa tới, mình đưa cái gì thật sự là không quan trọng gì, trong khoảnh khắc liền sẽ bao phủ trong hải dương các loại lễ vật quý báu.
Lô Chu lại một chút cũng quan tâm, thẳng đến 7 /12, Tiêu Nghị từ công ty về quà ước chừng kéo một xe tải, Lô Chu còn nói “Cả ngày đem mấy thứ này vào trong nhà làm gì! Đều lấy đi cho anh!”
Tiêu Nghị nói “Tôi… Tôi đến xử lý.”
Lô Chu nói “Phòng em quá tắc rồi! Em bỏ hết vào, không vài ngày trong nhà liền chất đầy!”
Lô Chu nói tới nói lui, cuối cùng vẫn không vứt nữa, đành phải dùng một phòng để Tiêu Nghị đặt quà fan đưa tới, thẳng đến tối 7/12, Lô Chu thay quần áo, đi ra ngoài dự party sinh nhật bằng hữu tổ chức cho mình.
Thời tiết đã thực nóng, Lô Chu mở hai cúc áo, hiện ra ngực màu đồng cổ cùng xương quai xanh khêu gợi, Tiêu Nghị lái xe trong lòng một trận kinh hoàng, mấy ngày này hắn dần dần cảm giác, thời điểm từ trước vô ý hoàn hảo, hiện tại trong lòng một khi để ý, chỉ cảm thấy Lô Chu quả thực tùy thời tùy chỗ đều tràn ngập mị lực, vô luận bọn họ ở chung thế nào, cảm giác của Tiêu Nghị với y cũng càng ngày càng mạnh, hiện tại cơ hồ sắp muốn hôn y.
Nhưng mà đó là không có khả năng, nhất định phải khống chế chính mình, tuyệt đối không thể vi phạm… Tiêu Nghị nghĩ thầm, chỉ cần nhìn xa xa là tốt rồi, hắn không hy vọng xa vời.
“Em đi không?” Lô Chu nói “Ca hát? Có đi hay không?”
“Tôi không đi.” Tiêu Nghị lập tức nói “Đỗ tổng kêu tôi đừng cùng xuất hiện với anh. Miễn cho paparazzi lại tới.”
Lô Chu chần chờ một khắc nói “Quên đi, cùng tiến lên đi.”
Lô Chu một tay ấn bờ vai của hắn nói “Là về anh hay là về em?”
Tiêu Nghị không trả lời, Lô Chu tháo xuống kính mắt, nhìn hai mắt của hắn.
“Về chúng ta.” Lô Chu nói “Anh đoán đúng không?”
Tiêu Nghị nói “Kỳ thật là thỉnh phật phù hộ anh có thể thành công hơn người, bước qua cửa ải cuộc đời, có thể thuận lợi chuyển hình, diễn càng ngày càng rộng, phát triển càng ngày càng tốt.”
Tiêu Nghị nhìn Lô Chu, Lô Chu nói “Từ từ, anh đi mua hương.”
Lô Chu mua hương trở về, cùng Tiêu Nghị thay phiên bái bốn phương hướng, Tiêu Nghị có chút ngoài ý muốn hỏi “Anh cũng có nguyện vọng muốn hứa sao?”
“Ngô.” Lô Chu không nhiều lời.
Tiêu Nghị không hỏi nhiều, thẳng đến khi Đỗ Mai gọi điện thoại đến thúc, kêu trở về họp, hai người mới ly khai Thái Lan.
Trước tiên khởi động máy, Tiêu Nghị cùng Lô Chu phơi nắng ước chừng một tuần, Đỗ Mai thiếu chút nữa bị hai người bọn họ cấp tức chết, hoàn hảo mặt Lô Chu không bị phơi nắng , Đỗ Mai nói “Hai cậu quả thực…”
Tiêu Nghị nói “Thực đen sao? Sẽ không quá đen a. Hẳn là trắng hơn Ấn Độ Afghanistan một chút đi.”
Đỗ Mai nói “Lô Chu ngược lại không có việc gì, chính là cậu, Tiêu Nghị cậu phơi nắng đen là tính toán đi diễn Bao Công sao?”
Tiêu Nghị nói “Ác tôi… Thực nhanh sẽ trắng trở lại, tôi phơi nắng đen không tới ba tháng liền hoả tốc trắng lại.”
Đỗ Mai nói “Còn muốn an bài cho cậu diễn vai phụ.”
“Không cần.” Tiêu Nghị cười nói “Tôi làm trợ lý là được.”
Đỗ Mai nói “Những người khác có cơ hội đều vội vàng hướng đoàn phim, cậu còn đẩy ra bên ngoài.”
Tiêu Nghị cười nói “Cơ hội lưu cho tân nhân đi.”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ văn phòng đều tĩnh, Tiêu Nghị ý thức được mình không phải nói bậy chứ, có chút thấp thỏm, Đỗ Mai cùng Lâm Nghiêu đều giống như phát hiện cái gì, trao đổi ánh mắt, Lô Chu lại đắc ý dào dạt nói “Nghe được?”
Đỗ Mai “…”
Lô Chu nói “Đi thôi, chuẩn bị tiến tổ.”
Tiêu Nghị hỏi Lô Chu “Tôi nói sai cái gì sao?”
“Không.” Lô Chu thản nhiên nói “Thực tốt, tiểu đồng chí, quốc gia cần em không vì danh không vì lợi như vậy, vì sự nghiệp mà kính dâng cả đời người, anh quyết định ký khế bán mình cho em, 50 năm không lay được.”
Tiêu Nghị nhất thời nở nụ cười, Lô Chu lại nghiêm mặt nói “Nhưng em ngàn vạn lần đừng nhầm a, khế bán mình chính là đơn phương, nếu em biểu hiện không tốt, anh còn có thể tùy thời xào em thành cá mực.”
Tiêu Nghị “…”
Ba ngày sau, Tiêu Nghị thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tiến tổ, Hoành Điếm lại là Hoành Điếm, hắn vừa sợ lại yêu chỗ này, gần đây trời thật sự quá nóng, Hoành Điếm vừa đến mùa hè liền buồn giống như cái ***g hấp, quay mấy cảnh tựa như trong nước đi ra, Tiêu Nghị cùng nhân viên công tác đều là như thế nào mát mẻ như thế nào thượng, Lô Chu cùng Lê Trường Chinh đã có thể thảm, bọc trang phục cổ trang thật dày, còn phải diễn mỗi ngày, kịch bản là hai nhân vật chính…song song, Tiêu Nghị xem qua một lần kịch bản, các loại cẩu huyết các loại xung đột, phá án tra án, mỗi lần miêu đều có thể đánh lên Cẩm Mao Thử, vừa tương ái lại tương sát, Bạch Ngọc Đường ngẫu nhiên còn sẽ giúp đỡ Triển Chiêu phá án.
Đạo diễn, biên kịch, chế tác, quản lý đặc hiệu hậu kỳ đều là đệ nhất quốc nội, Lý Diệp tự mình ra trận, ngày đầu tiên khởi động máy, Lô Chu cùng Lê Trường Chinh đồng thời trình diện toàn bộ Hoành Điếm quả thực làm người ta tấp nập, sắp đem cảnh khu Thanh Minh Thượng Hà Đồ cấp tễ bạo.
Tiêu Nghị bị người tễ đến đầu óc choáng váng, còn muốn bảo hộ Lô Chu cùng Lê Trường Chinh, Lê Trường Chinh bớt thời giờ đến nói với hắn mấy câu đại khái là buổi tối tìm thời gian, gọi Lô Chu đi ra cùng ăn cơm tâm sự, tiếp lại không biết đạo bị tễ đi nơi nào.
Ngay sau đó, fan của Lê Trường Chinh cùng Lô Chu ở đây bạo phát, hiện trường bạo phát rối loạn, tiện đà bị cảnh sát mang đi.
Weibo đã sắp điên rồi, cái gì yêu ma quỷ quái đều đi ra, Tiêu Nghị đã trải qua hỗn loạn bất kham nửa ngày, rốt cục có thể thở một hơi, tiến vào Studio chờ Lô Chu chụp định trang chiếu. Lô Chu đeo khăn trùm đầu, để tiện quay cổ trang, y thế liễu viên tấc, Lê Trường Chinh thì để lại tóc dài.